Chương 831: Bông tai kim cương
“Anh đi điều tra thật sao?” Khương Tuyết Nhu không rõ là cảm giác gì cười chế nhạo.
“Xem ra quả nhiên anh không tin em”
Hoắc Anh Tuấn: ”..”
Anh chỉ muốn phun ra một ngụm máu thôi, cái gì gọi là lấy đá đập chân mình anh cuối cùng cũng hiểu ra rồi.
“Quả nhiên, trên mạng nói chủ tịch giàu có tính tình ngang ngược yêu phải em, chỉ cần em nói một câu, vị chủ tịch kia đều sẽ răm rắp nghe theo em đều là giả cả” Khương Tuyết Nhu nặng nề thở dài.
“Thực ra cũng có thể hiểu được mà, trước đây Nhạc Hạ Thu nói gì anh cũng tin, em nói gì anh cũng không tin, nếu đổi lại là Nhạc Hạ Thu có lẽ chuyện đã khác rồi nhỉ”
“Xin lỗi..” Trái tìm Hoắc Anh Tuấn khẽ nảy lên.
Đúng vậy, trước đây mỗi khi cô cùng Nhạc Hạ Thu cãi nhau, anh đều chọn tin tưởng Nhạc Hạ Thu một cách vô điều kiện, nhưng trải qua việc này, có thể trước đây anh cũng đã hiểu nhầm cô rồi.
Cũng có thể Nhạc Hạ Thu đã nói dối cũng nên, dù sao anh cũng không ngờ Trình Nhã Thanh lại làm ra chuyện như vậy, mà hôm đó anh còn đứng ở ngoài cổng.
“Em xuống ngay, thù hôm đó em muốn tự tay mình trả” Bỗng nhiên Khương Tuyết Nhu lạnh lùng nói.
“Được”
Hoắc Anh Tuấn đợi ở bên dưới hơn mười phút, Khương Tuyết Nhu mới ngồi lên xe của anh.
“Tuyết Nhu, đây là món quà anh chọn cho em trên đường tới đây”
Hoäc Anh Tuấn đưa một chiếc hộp qua.
Khương Tuyết Nhu mở hộp ra, là một đôi bông tai đính kim cương theo dạng dây tình yêu.
“Lần trước anh thấy em đeo bông tai rất đẹp” Hoắc Anh Tuấn dịu dàng yêu thương giải thích.
“Đây là quà xin lỗi sao?” Khương Tuyết Nhu hỏi thẳng.
*… Ù# Hoắc Anh Tuấn gãi đầu chân thành trả lời.
“Em không thích bông tai kim cương” Khương Tuyết Nhu vứt chiếc hộp sang một bên.
“Em thích vàng ấy, ba cái kim cương này, chẳng qua chỉ là ba cái đá kim cương mài xong đánh bóng thành thôi chứ gì, thực ra rất tâm thường, có điều được vài người phụ nữ tâng bốc lên, gì mà kim cương tượng trưng cho tình yêu và lòng trung thành, ha, thực ra tình yêu từ.
trước đến này không dùng mấy thứ đồ này để chứng minh, nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là vàng đáng tiền hơn, chỗ nào cũng đổi thành tiền được, có có thể lên giá nữa chứ, giống như phụ nữ hay nói đó, giữa đàn ông và tiền, vẫn là nên theo chân lý nắm tiền cho chắc thì hơn”
Hoắc Anh Tuấn: ”..”
Anh cảm thấy bản thân ngày hôm nay đã đắc tội rất nặng với người phụ nữ này rồi.
Nghĩ tới nghĩ lui vẫn là do nghiệp của Trình Nhã Thanh, hôm nay anh phải dạy cho Trình Nhã Thanh một bài học mới được.
“Được, sau này anh tặng em vàng” Một lúc sau, anh bất lực lên tiếng.
Đàn ông và tiền, sau này anh sẽ dùng hành động để cho cô thấy, thực ra anh cũng rất đáng để được giữ lại mà.
Không lâu sau, xe đi vào một khoảng sân trong núi Tuyết Minh.
Nhưng người đó lập tức hoang mang nói: “Cô Khương, trước đây là do mặt tôi mù, mong cô tha cho”