Khương Huệ cũng không ở lại quá lâu mà nhanh chóng trở về An Thành. Bà bảo rằng Tần Hàm Yên và Ngạn Bách Hàm cũng bận rộn ở công ty suốt nên vẫn là về quê thấy thoải mái hơn.
Hôm nay Ngạn Bách Hàm có nhã hứng chạy đến Hải Tinh chơi đùa cùng Tần Hàm Yên. Cho nên sáng nay khi Tần Hàm Yên và Ngạn Bách Hàm xuống cùng một chiếc xe đã gây ra không ít lời bàn tán, chỉ là cũng không thực sự dám đi quá xa, giữ mồm giữ miệng vẫn là tốt hơn. Chỗ khác không biết thế nào nhưng từ lâu nhân viên tại Hải Tinh đã quen với điều này. Một phần là do tính chất công việc, phần còn lại chính là do mệnh lệnh của Tần Hàm Yên.
Tần Hàm Yên rất thoải mái nắm tay Ngạn Bách Hàm tiến vào văn phòng, Tiểu Yến nhanh chân đứng lên gọi một tiếng
Tần tổng, sau đó gật đầu với Ngạn Bách Hàm xem như chào hỏi. Thật ra khi tiếp nhận công việc Tiểu Yến cũng xem như có chút quen biết với Ngạn Bách Hàm, thế nhưng trong tình thế này cũng không biết mở miệng gọi như thế nào, cuối cùng vẫn là nên im lặng.
Tần Hàm Yên cũng gật đầu xem như đáp lại Tiểu Yến, sau đó còn cố ý dặn dò: "Hôm nay không được sự đồng ý của tôi không ai được phép vào."
Sao có vẻ nghiêm trọng vậy a? Tiểu Yến thầm nghĩ nhưng cũng chỉ có thể ngoan ngoãn làm tròn bổn phận.
Ngạn Bách Hàm nghe Tần Hàm Yên dặn dò xong không khỏi bật cười, nàng chọc ghẹo Tần Hàm Yên: "Tần tổng, ngài đây là muốn làm gì người ta a?"
Tần Hàm Yên ấn nàng ngồi xuống sô pha, tự tay rót nước cho nàng. Tần Hàm Yên đặt ly nước ngồi xuống, theo sau đó là một nụ cười cưng chiều: "Chị đây là muốn chiếm đoạt con gái nhà lành, có được không?"
Ngạn Bách Hàm nghe thấy liền câu lấy cổ Tần Hàm Yên, giọng nói cũng thêm mấy phần lẳng lơ trêu chọc: "Người cũng đã là của chị, chị muốn sao cũng được."
Tuy chỉ là trêu đùa nhưng Tần Hàm Yên lại vì câu nói này mà mới sáng sớm người đã bốc hỏa. Cô cầm lấy ly nước lẽ ra là rót cho Ngạn Bách Hàm uống một hơi hết sạch. Ngạn Bách Hàm nhìn thấy liền bật cười, buông Tần Hàm Yên ra, không trêu chọc cô nữa.
Ngạn Bách Hàm cũng đã quá quen thuộc với nơi này, Tần Hàm Yên thả nàng mặc sức chơi đùa còn bản thân thì trở về bàn làm việc. Ngạn Bách Hàm chống chằm, đường đường chính chính mà nhìn ngắm nhan sắc người trong lòng, tâm không khỏi dấy lên một làn nước động giữa mặt hồ yên tĩnh.
Thời gian chầm chậm trôi qua, tuy bình thường nhưng không vô vị. Ngạn Bách Hàm đôi khi sẽ nghe vài cuộc điện thoại, sau đó lại ngắm Tần Hàm Yên, không khí thập phần hòa hợp.
Người ta nói mỹ nhân đẹp nhất là khi tập trung làm việc, vậy Tần Hàm Yên giờ phút này chính là như vậy. Bỗng nhiên cô nhớ ra điều gì đó, ngẩng đầu lên nhìn Ngạn Bách Hàm: "Cuối tuần này có một buổi tiệc, chính là công bố dự án phim mới. Em có thể đi cùng chị chứ?"
Ngạn Bách Hàm nghe Tần Hàm Yên nói chuyện với mình cũng ngẩng đầu nhìn cô: "Hình như trước giờ em chưa từng đi loại tiệc tùng như vậy a."
"Chị cũng rất ít đi, chỉ là bộ phim này khá quan trọng, không thể vắng mặt. Ngạn tổng, ngài có thể nể mặt không?" Tần Hàm Yên trưng cầu ý kiến Ngạn Bách Hàm, giọng nói thập phần dễ nghe.
"Tần tổng, cũng nên cho em thấy chút thành ý chứ a?" Ngạn Bách Hàm lại trêu chọc Tần Hàm Yên.
Bất quá, Tần Hàm Yên nghe xong liền đứng dậy tiến về chỗ sô pha. Cô nâng cằm Ngạn Bách Hàm, một nụ hôn lập tức rơi xuống sau đó hai đầu lưỡi liên tục quấn lấy nhau, không khí trở nên nóng bỏng cùng ướt át.
Một lát sau, Tần Hàm Yên buông Ngạn Bách Hàm ra, trên môi vẫn còn óng ánh: "Thành ý như vậy Ngạn tổng thấy đủ chưa?"
Ngạn Bách Hàm gật đầu: "Tạm chấp nhận. Chỉ là em chỉ muốn đi tham dự với tư cách bạn gái Tần Hàm Yên, không muốn lấy thân phận đại tiểu thư Ngạn gia."
Ngạn Bách Hàm nàng vẫn thích cái trò núp trong bóng tối quan sát thời cuộc, tạm thời vẫn chưa muốn nhiều người biết thân phận của mình. Như vậy sẽ rất phiền phức.
Tần Hàm Yên gật đầu, điểm mũi nàng một cái: "Theo ý em."
Một lát sau, Tiểu Yến gõ cửa: "Tần tổng, Cảnh phó tổng tìm ngài."
Tần Hàm Yên nghe thấy liền treo lên bộ mặt nghiêm túc, nói với Tiểu Yến để người vào.
Cảnh Huy vừa vào nhìn thấy Ngạn Bách Hàm lập tức giật mình nhưng cũng không dám nói gì, chỉ gật đầu cho phải phép rồi đến báo cáo công việc với Tần Hàm Yên.
"Thiệp mời buổi công bố phim đã được phát đi. Đa số khách mời nhận thiệp đều báo sẽ tham dự. Chỉ là có thêm một số tòa soạn và công ty gửi thư đến mong muốn để người của họ được tham dự. Tần tổng thấy sao?" Hiện giờ trong giới giải trí, địa vị của Hải Tinh đã không thể lay chuyển. Được Hải Tinh mời là vinh dự, không được mời thì cũng cố gắng để được chen chân vào. Phải biết là nếu được tham dự sẽ có thể nhân dịp lôi kéo được rất nhiều mối quan hệ. Chỉ có lợi, không có hại.
Tần Hàm Yên nhìn Cảnh Huy rồi lại nhìn Ngạn Bách Hàm, việc này cũng không phải mới lần đầu, Tần Hàm Yên cũng không thấy bất ngờ so với địa vị hiện giờ của Hải Tinh. Chỉ là người yêu của cô quả thực sẽ không cao hứng. Số lượng một trăm thiệp mời cùng phóng viên và người của đoàn làm phim chắc cũng đủ khiến Ngạn Bách Hàm đau đầu rồi. Cô nói với Cảnh Huy: "Đều từ chối hết cho tôi."
Cảnh Huy hiểu rõ gật đầu, sau đó cũng không nói thêm gì mà lui ra ngoài. Hắn còn rất nhiều việc phải xử lý. Lúc đi ra cũng không quên gật đầu chào Ngạn Bách Hàm thêm lần nữa.
—
Trước buổi tiệc mấy ngày, Ngạn Bách Hàm đã lo trước lo sau kêu người chuẩn bị lễ phục. Dù sao vẫn là lần đầu tiên danh chính ngôn thuận xuất hiện bên cạnh Tần Hàm Yên, vẫn nên chỉn chu một chút, không thể khiến người yêu nàng mất mặt.
Lễ phục Ngạn Bách Hàm chọn là chiếc váy dạ hội màu đỏ lấy cảm hứng từ chim phượng hoàng được đặt may độc quyền từ Pháp gửi về, vừa tôn dáng vừa tôn lên làn da trắng sứ không tì vết của nàng. Đương nhiên cũng không quên chuẩn bị cho Tần Hàm Yên một bộ vest tương xứng. Lẽ ra Ngạn Bách Hàm cũng muốn Tần Hàm Yên mặc váy, sẽ rất sinh đẹp, nhưng nghĩ lại sự xinh đẹp này của Tần Hàm Yên chỉ nên để một mình nàng ngắm, giống như hôm đi nghỉ dưỡng ở resort, thế là dẹp lại ý định. Đợi ngày nào đó nàng thấy vui thì biết đâu lại ngẫu hứng tìm cho Tần Hàm Yên bộ váy.
Buổi tiệc được tổ chức ở sảnh hội nghị của khách sạn đệ nhất Hải Thành, mà đương nhiên không ai không biết nó thuộc sở hữu của Ngạn gia. Nơi đây chỉ những người thuộc giới thượng lưu hoặc minh tinh hạng nhất thì mới có thể thường xuyên ra vào. Cho nên lần này quy tụ nhiều người như vậy đến tổ chức tiệc công bố phim quả là có phần khoa trương và nhộn nhịp. Có một số phóng viên may mắn được đặt chân vào không khỏi mắt chữ a mồm chữ o cho sự xa hoa tráng lệ này. Bọn họ thầm nghĩ hôm nay sẽ mở mắt ra nhìn cho thật kỹ. Rồng phụng hội tụ, tinh hoa của Hải Thành chắc chắn sẽ khiến ai cũng mở rộng tầm mắt.
Buổi tiệc tận 8 giờ tối mới diễn ra nhưng từ 5 giờ chiều đã vô cùng náo nhiệt, đám phóng viên đứng xếp hàng đợi sẵn ở sảnh ra vào, quyết tâm dành một chỗ tốt có thể bắt được những tấm ảnh đẹp nhất.
Bộ phim lần này Hải Tinh đầu tư có tên là
Băng Sơn Hữu Tình Truyện. Nữ chính là Thần quân Thượng cổ có tên Mị Băng, xuất hiện từ thuở khai thiên lập địa, chứng kiến qua muôn ngàn biến đổi của thế gian, tâm đã sớm nguội lạnh, không còn vương vấn ái tình. Sau khi ổn định thế cục, giao quyền cai trị trời đất cho Thiên đế, nàng đến cư ngụ tại Băng Sơn, ngày ngày lấy tuyết làm bạn, lấy sự lạnh lẽo để mua vui. Cho đến một ngày gặp được đệ tử tu chân giới có tên Ngải Hà. Hắn là người tu tiên nhưng thân thể lại do nguyên thần của Ma đế hóa thành. Nàng vì muốn độ hắn nên sớm tối kề cạnh, cuối cùng nảy sinh tình cảm. Thiên đạo khó cãi, huống chi còn thuộc Ma tộc. Tình yêu này vốn định sẵn không có kết cục, liệu Mị Băng sẽ lựa chọn thế nào?
Đây là bộ phim được chuyển thể từ tác phẩm cùng tên của tác giả nổi tiếng tại A quốc, người luôn được coi là tượng đài của tiểu thuyết cổ đại huyền huyễn A Ma lão sư. Vì thế nên khi vừa có tin tức được tung ra đã khiến người ta đứng ngồi không yên. Vả lại đạo diễn là vị đã ngoài 60 tuổi nhưng luôn là cái tên bảo chứng phòng vé - Bành Vu.
Hạ Di Bình sẽ đảm nhận vai nữ chính Mị Băng. Nam chính do ảnh đế trẻ tuổi Lý Quang Dật thủ vai. Nam thứ là Uông Dực Uy, người lúc trước từng có giao tình với Hạ Di Bình, những năm gần đây phát triển cũng rất tốt. Nữ thứ là một ngôi sao khác thuộc sự quản lý của Hải Tinh có tên Kha Chi Lan.
Phải nói
Băng Sơn Hữu Tình Truyện là bộ phim điện ảnh hội tụ được tất cả các yếu tố từ tài lực, vật lực, nhân lực cùng sự mong đợi trước nay chưa từng có. Có người còn nói rằng chỉ cần một vai qua đường trong phim cũng đủ một bước lên mây. Tuy là có hơi khoa trương nhưng cũng không khỏi khiến người khác mỏi mắt trông đợi.
Đám phóng viên đứng đợi hơn một tiếng đồng hồ cuối cùng cũng đợi được sự xuất hiện của vài minh tinh màn bạc, đạo diễn, biên kịch. Bọn họ đều cầm trên tay thư mời màu vàng óng ánh, hoa văn tinh xảo, nhan sắc cũng ngời ngời. Tuy nhân vật chính chưa đến nhưng sự háo hức cùng sức nóng đã tăng vọt, khiến người ta đứng ngồi không yên.
Tuy hôm nay sẽ không thiếu ảnh hậu, ảnh đế cùng mấy vị tư bản lắm tiền nhưng người được mong đợi nhất không ai khác chính là Tần Hàm Yên. Tổng tài của Hải Tinh trước giờ cũng hiếm khi xuất hiện trước đám đông, hình ảnh phải nói là vô cùng hiếm. Vả lại, mỗi khi lộ ra bức ảnh nào quá nhìn rõ mặt đều sẽ bị thu hồi hết. Lần này Tần Hàm Yên chịu công khai xuất hiện, đương nhiên bọn họ phải nhìn xem là thần thánh phương nào. Có người cũng bắt đầu đồn đoán nguyên nhân Tần Hàm Yên xuất hiện nhưng đoán mãi cũng không ra. Đâu ai ngờ rằng nguyên nhân đó chỉ đơn giản là muốn công khai sự tồn tại của Ngạn Bách Hàm chứ.
—
Tác giả có lời muốn nói:Tần tổng, hình như ngài có hơi khoa trương? Mới công khai xuất hiện đã như vầy, vậy còn cầu hôn?