Nhưng các viên Thiên Tiên Đan tiếp theo cũng không có giá thấp như dự đoán.
Quan khách bên dưới biết có tận mấy viên Thiên Tiên Đan liên tiếp, không hề có chút thất vọng.
Ngược lại.
Nếu chỉ có 1 viên, tỷ lệ sở hữu cực kì đáng thương, chắc chắn sẽ thuộc về tay cự đầu giàu có.
Nhưng có tận mấy viên Thiên Tiên đan, cơ hội của họ càng lớn a.
Ai nấy ánh mắt đều loé sáng, điên cuồng tranh giành.
Rốt cuộc viên đan thứ 2 về tay Mặc Long.
Giá 170 vạn.
Viên đan thứ 3 về tay tu sĩ Thiên cảnh Độc Tông tham gia tranh giành ban nãy, với giá 165 vạn.
Viên đan thứ 4 thuộc về tu sĩ của Thiên cảnh họ Trầm ngồi hàng đầu, với giá 170 vạn.
Y chính là một trong những lão tổ của gia tộc Trầm gia.
Một gia tộc tu chân cha truyền con nối.
Trầm gia ở phương Bắc thuộc chính phái, rất kín tiếng, chuyên tu Thổ thuộc tính.
Trước khi bước vào cuộc đấu giá viên đan thứ 5, Dương Thông có thông báo trước đây là viên đan cuối cùng.
Vì vậy, gây ra một hồi tranh đoạt thảm liệt.
Thậm chí các hào môn thế gia thuộc các gia tộc tu chân cũng nhảy vào cầu may.
Cuối cùng viên Thiên Tiên đan thứ 5 rơi vào tay một cao thủ Thiên Cảnh chính phái ngồi hàng đầu với giá 190 vạn.
Người này là một tu sĩ cơ thể cực kì cường tráng.
Tên là Tống An Hạng, đà chủ của Thần Thú Tông chi bộ phương Bắc.
Đây là tông phái vang danh khắp Mãn Hoang giới với việc nuôi dưỡng huấn luyện yêu thú.
Sau khi thấy mục đích đã đạt được, Dương Thông khuôn mặt lúc này mới giãn ra, nói chầm chậm.
- Bảo Các hội có nhờ vả Dương mỗ…- Sau khi kết thúc đấu giá 5 viên Thiên Tiên Đan này…thông báo đến chư vị đạo hữu một việc hệ trọng.
Toàn trường đang ồn ã náo nhiệt bất giác trở nên im lặng.
Ai nấy đều biết.
Việc hệ trọng từ miệng một tu sĩ Thiên Tiên đại thành ắt sẽ không tầm thường.
Thần sắc mọi người đều chăm chú.
Có một đôi nam nữ hạ thân trần truồng đang quấn chặt lấy nhau cũng không ngoại lệ.
Lý Quý đang nhắm nghiền mắt, hạ thân chăm chú nhấp mạnh vào âm hộ lông lá của Tuyết Nhi, hai bàn tay đang mải mê nắn bóp hai quả tuyết lê căng mọng.
Tuyết Nhi phía đối diện ánh mắt đang mê li phút chốc trở nên sáng rỡ.
Nhìn sang hắn, ngọc thủ véo mũi một cái.
- Đến rồi , đến rồi !- Tiểu tử, tỉnh táo một chút, kịch hay đến rồi a.
Bị nàng ta véo một cái, Lý Quý ánh mắt choàng tỉnh.
Nút nước miếng mấy cái, nhanh chóng ngưng thần lắng nghe.
Tiếng nói Dương Thông tuy nhỏ nhưng truyền đến tai mọi người đều rõ ràng.
- Bảo Các hội lao tâm khổ tứ phát thiếp mời các vị tụ họp để tổ chức thương hội này vốn có ẩn ý.
- Mặc dù còn nhiều vị đạo hữu không có hứng thú tham gia thương hội hôm nay.
- Nhưng các vị có mặt ở đây hôm nay có thể nói là đại diện cho cao tầng tu chân giới phương Bắc.
Mong các vị sau khi lắng nghe có thể truyền đạt lại các vị đạo hữu khác.
Toàn trường lúc này yên tĩnh đến lạ, chăm chú lắng nghe từng câu từng chữ của Dương Thông.
- Các vị hẳn không xa lạ gì, Mãn Hoang giới chúng ta vốn tiếp giáp với Đại Hà giới, Kim Sa giới, Thất Thải giới.
- Cả bốn giới đều là tứ cấp, xưa nay luôn cân bằng kiềm chế lẫn nhau, chính vì vậy chúng ta mới trải qua mấy trăm năm rồi yên ổn.
- Nhưng hiện tại cao tầng Mãn Hoang giới đang lo ngại….
….
sự cân bằng sắp bị phá vỡ.
- Triệu Cao Vương….
lão tổ của Thông Thời Các thuộc Kim Sa giới….
…nữa năm trước đã bế quan đột phá Ma Quân hậu kì.
Nếu lão ta thành công…Nói đến đây, toàn trường không rét mà run.
Khuôn mặt các tu sĩ Thiên Ma Thiên Tiên hàng đầu cực kì khó coi.
Phía sau, tiếng xì xầm đầy hoảng sợ quanh quẩn.
“ Đã gần 700 năm qua…chưa ai thành công.
Triệu Cao Vương…chuẩn bị đột phá tiến vào cảnh giới thần thoại kia ? ”“ Gần 20 giới xung quanh chỉ toàn tứ cấp ngũ cấp, nếu lần này thành công, Kim Sa giới một đường tiến vào tam cấp a ““ Trận chiến mấy trăm năm trước, đạo quân của Triệu Cao Vương tiến đánh phương Nam, một mình lão ta cầm chân 4 cao thủ Thiên Quân không rơi xuống hạ phong a”“ Đúng vậy, pháp tắc thời gian của Triệu lão cực kì đáng sợ…”“ Trận chiến năm đó, tất cả tu sĩ dưới Thiên Cảnh đều bất động như hoá đá, mặc sức cho đạo binh dưới trướng lão ta chém giết a ”Dương Thông đợi toàn trường lắng xuống mới nói tiếp.
- Người ngay không nói tiếng lóng, Dương mỗ nói thẳng…….
nếu Triệu Cao Vương thành công, việc đầu tiên Kim Sa Giới làm chính là công phá Mãn Hoang giới.
Lúc này, khuôn mặt của Lý Quý đã trợn tròn cả kinh không nói thành lời.
Đối diện, Tuyết Nhi bĩu môi.
- Thì ra là chuyện này, chẳng có gì vui a.
Dù sao cũng chả ảnh hưởng gì đến chúng ta a.
Lý Quý trố mắt, không hiểu ý tứ nàng.
- Vì sao ?Tuyết Nhi tay bóp bóp miệng hắn mấy cái, cười tinh nghịch.
- Hợp Hoan Tông mấy chục năm qua tan đàn xẻ nghé, ẩn mình như rắn mất đầu.
Người khác còn nghĩ Hợp Hoan Tông đã biến mất rồi a.
- Ngươi nghĩ xem, về lý thì Hợp Hoan tông không bị ảnh hưởng bởi thời cuộc.
- Bấy giờ nơi đây, liên minh cao tầng Mãn Hoang giới hay Triệu Cao Vương làm chủ thì có khác gì nhau ?- Ngược lại.
Ta thậm chí còn muốn đánh đánh giết giết sớm một chút…biết đâu Hợp Hoan tông lại vô tình có cơ hội trở mình.
Tuyết Nhi nhăn nhó, miệng ngọc than vãn.
- Chứ sáng sáng làm ni cô……tối tối làm ni cô, chán chết đi được.
Lý Quý trầm ngâm suy nghĩ, chợt sững sờ.
- Đúng a.
- Con mẹ nó…thực tình……chả khác gì nhau.
Khuôn mặt liền giãn ra, cười khoái chí.
Hai bàn tay còn vòng ra sau bóp lấy bờ mông căng cứng của Tuyết Nhi.
Nháy mắt nói nhỏ với nàng.
- Việc kia…chả liên quan quái gì tới lão tử…….
Ăn thịt hồ ly trọc đầu này….
.
.
Thú vị hơn a.
Nhất thời cả hai cười thích thú, lao vào nhau, miệng hắn lại dính chặt với môi đỏ của Tuyết Nhi.
.
.
.
Đối lập với tràng cảnh vui vẻ kia.
Toàn trường đang lo lắng lẫn căng thẳng cực độ.
Khuôn mặt Dương Thông chợt đanh lại.
- Tổ mà lật thì làm gì có trứng chim nào nguyên vẹn.
- Chính vì vậy Bảo Các Hội phục mệnh cao tầng Mãn Hoang giới, đem 5 viên Thiên Tiên đan cùng với thông tin này đến phương Bắc.
- Hi vọng các vị đạo hữu nhanh chóng gia tăng lực lượng.
.
.
.
.
.
Chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.
“ Hèn gì, trước đây nào có bao giờ Bảo Các hội tổ chức mua bán ở phương Bắc này, thì ra là có ẩn tình như vậy…”“ Đúng vậy.
5 viên Cực Phẩm Thiên Tiên Đan cũng chính là 5 cơ hội quý giá đột phá Thiên Cảnh a ”Bất chợt, bên dưới dãy chòi đầu tiên, một người phụ nữ trạc ngũ tuần, nãy giờ không hề có động tĩnh.
Khuôn mặt chi chít mụn nhọt kia cười gằn.
- Dường như cơ hội này chỉ dành cho chính phái a !Bên dưới không không ít người tán đồng.
“ Ân chưởng giáo nói đúng a ”“ Đúng vậy a, nếu vậy hà cớ gì phải phát thiếp mời đến bọn ta a ““ Thật là tốn thời gian của lão nương ”Lão già Độc tông kia nhìn sang bên cạnh, tán đồng.
- Ân Chiêu, nói hay lắm.
Nữ phụ trung niên mặt đầy mụt nhọt này là Ân Chiêu, chưởng giáo Thái Cổ Tông, một môn phái chuyên nuôi các loại yêu trùng kì lạ, tiếng tăm cực kì lừng lẫy.
Đáng sợ ở chỗ, tu sĩ Thái Cổ Tông còn dùng chính đan điền của mình để các loại trùng cổ làm tổ bên trong.
Phương Bắc từng có lời đồn đại, chỉ cần sơ ý để một vài cổ trùng của Thái Cổ Tông bám vào người, sẽ bị hút sạch linh khí mà chết.
Không những thế, cho dù vật chủ đã chết, cổ trùng vẫn không ngừng tàn phá ngũ tạng, sinh sôi nảy nở làm tổ bên trong cơ thể, cho đến khi ăn sạch không còn gì thì thôi.
Không lâu sau, chợt vị tu sĩ họ Chung của Độc Tông nhìn lên Dương Thông, khuôn mặt thâm ý.
- Bảo Các hội cũng thật là bên trọng bên khinh a.
Dứt lời, Dương Thông hai tay chắp sau lưng, ngước mặt cười một tràng.
- Ha Ha Ha Ha….
.
- Ta đã nói qua, cao tầng Mãn Hoang giới muốn tăng cường thực lực phương Bắc, hiển nhiên bao gồm cả tà phái.
- Tất nhiên Bảo Các hội không để các vị về tay không rồi a.
- Bởi vì.
- 3 món bảo vật tới đây….
…Chỉ có người tà phái mới sử dụng được.
Dứt lời, ánh mắt của tu sĩ Độc Tông họ Chung, lẫn Ân Chiêu của Thái Cổ Tông chợt loé sáng.
Bên dưới, không ít tu sĩ tà phái hơi thở dồn dập, bàn tay nắm chặt chờ mong.
Dương Thông thu tất cả biểu hiện mọi người vào mắt, khẽ mỉm cười.
- Vật đấu giá tiếp theo là…Ông ta nhanh chóng kéo tấm vải đỏ bên trên ra.
Một đan lô cũ kĩ cao chừng 3 xích hiện ra trước mặt.
Bên dưới ai nấy thấy đan lô kia, vẻ mặt đều thất vọng.
“ Mụ nội nó.
Bảo Các hội chơi chúng ta hay sao a ? ”“ Đúng vậy, tà phái không hấp thu được đan dược, luyện đan làm cái chó gì a ”“ Vậy mà còn mặt dày nói chỉ người tà phái mới dùng được ”Dương Thông cũng không có giải thích, phất tay 1 cái.
Đan Lô nhanh chóng bay đến trước mặt vị tu sĩ họ Chung của Độc Tông.
- Dương mỗ mạo muội thỉnh Chung đạo hữu truyền linh lực vào một chút a.
Vị tu sĩ họ Chung khuôn mặt tuy khó hiểu, nhưng vẫn chạm tay truyền linh lực vào.
Bất chợt, đan lô kia như khẽ động, một cột lửa cao gần 10 trượng phừng lên.
Ngọn lửa có màu đen tuyền, kì quái vô cùng.
Tu sĩ họ Chung kia giật mình, rút tay lại, ngọn lửa kia trong chớp mắt biến mất.
Dương Thông khuôn mặt đắc ý.
- Bảo khí này hình dạng tuy là đan lô, nhưng không dùng để luyện đan, mà để phóng ra luồng hắc diễm cực mạnh.
- Đoán chừng tu sĩ Thiên Cảnh trung giai muốn chống đỡ cũng vất vả không thôi.
Nhất thời ông ta phất tay, thu hồi đan lô kia.
Dưới sự ngạc nhiên của toàn trường.
Chầm chậm nói.
- Bảo khí hình đan lô này cùng với hai món tiếp theo đều được tìm thấy trên chiến trường cổ phương Nam.
- Ba món này lúc tế luyện, không biết bị đại sư luyện khí nào đó.
Giới hạn vào bên trong một pháp tắc cực kì hiếm thấy…đó là…- Bạch linh khí…không thể khu động được.
.