Đồng Nhạc Nhạc đương nhiên là cũng không cự tuyệt gì cả.
Hơn nữa, lại còn sai khiến đế vương , không chút khách khí! ! !
Sau khi ăn đủ thịt gà , Đồng Nhạc Nhạc liền lập tức vươn móng vuốt nho nhỏ chỉ vào một món chính mình muốn ăn .
Mà Huyền Lăng Thương, chỉ là ngồi ở chỗ này, chính mình cũng không ăn một thứ gì. Chỉ là quan sát Tiểu quỷ trước mắt.
Kết quả là, cả một bữa cơm đều là ngươi cho ta ăn .
Cũng không biết qua bao nhiêu thời gian, ăn bao nhiêu món.
Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy bụng của mình đã no, cũng không ăn nổi nữa.
Đồng Nhạc Nhạc mới giống như con cá chết, ngã vào bên trong cái giỏ trúc mà nằm ngay đơ đi.
Nhìn Tiểu quỷ nằm ở trong cái giỏ trúc , vừa cảm thấy mỹ mãn nằm ở nơi này, vừa vươn móng vuốt, xoa xoa cái bụng tròn trịa kia . Điệu bộ đó đúng là dễ thương, lại thấy tức cười!
Điều đó khiến cho Huyền Lăng Thương mặt mũi dịu dàng, lập tức không nhịn được mà vươn ngón tay thon thả, nhẹ nhàng vuốt ve cái bụng tròn trịa kia của Đồng Nhạc Nhạc một cái .
Mặc dù, động tác của Huyền Lăng Thương rất nhẹ nhàng. Có điều là, vẫn khiến cho Đồng Nhạc Nhạc phản xạ có điều kiện vươn móng vuốt nhanh chóng che kín bụng của mình.
Mặc dù, hiện tại nàng chỉ là một con tiểu điêu, nhưng dù nói như thế nào thì trước kia nàng vẫn là một nữ nhân !
Bị nam nhân đưa tay xoa nhẹ vào bụng. Ai u , mắc cỡ chết người !
Che mặt! ! !
Nhìn tiểu điêu nhi nằm ở bên trong cái giỏ trúc , lại đầy vẻ ngượng ngùng đối với hành động của mình , Huyền Lăng Thương không khỏi cảm giác được sự thú vị!
Tiểu quỷ này, lại còn có thể thẹn thùng! ?
Trong lòng kinh ngạc , cuối cùng, ánh mắt Huyền Lăng Thương không nhịn được lại nhìn về hướng tới dưới thân của Đồng Nhạc Nhạc.
Đồng Nhạc Nhạc vốn đã đầy vẻ ngượng ngùng , giờ phút này thấy ánh mắt của Huyền Lăng Thương đang nhìn về hướng dưới thân của chính mình thì lập tức cả kinh xoay người một cái, quay cái mông đối diện với hắn!
Trong lòng cũng là vừa thẹn thùng, vừa tức tối!
Sắc lang!
Dù nói như thế nào, trước kia nàng đều là đại cô nương a! Coi như là soái ca, cũng tuyệt đối không thể nhìn chỗ đó của nàng! Thật là xấu hổ tới đâu a!
Đối với ánh mắt ngượng ngùng đầy vẻ tức giận chỉ trích kia của Đồng Nhạc Nhạc, Huyền Lăng Thương chỉ là nhẹ nhàng mím môi nín cười mà nói một câu.
” Được, trẫm không nhìn .”
Tiểu quỷ này, rất thẹn thùng !
Nhưng mà kỳ thật hắn đã sớm biết rõ , con tiểu điêu này là giống cái. . .
Hơn nữa, vẫn còn có linh tính như vậy , thật sự là hiếm có trên thế gian a!
Mải suy nghĩ trong lòng , Huyền Lăng Thương mới nhớ ra hình như chính mình còn chưa ăn cái gì !
Kết quả là, Huyền Lăng Thương liền đổi một đôi đũa khác, tính toán dùng bữa.
Tuy nhiên, tiểu cung nữ đứng hầu hạ một bên thấy vậy, lập tức mở miệng dè dặt hỏi.
“Hoàng thượng, có muốn … thay đổi một bàn bữa tối hay không! ? ?”
Tiểu cung nữ kia mở miệng, trên mặt lộ vẻ cung kính, lại mang theo nét dè dặt.
Tuy nhiên, nghe được nàng đó hỏi, Huyền Lăng Thương cũng không buồn quay lại chỉ thản nhiên nói.
“Không cần.”
Nghe vậy, gương mặt tiểu cung nữ mới mở miệng hỏi lập tức sửng sốt, trên mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc.
Còn các cung nữ khác hầu hạ một bên thì càng là vội vàng hai mặt nhìn nhau một cái, trên mặt đều là vẻ kinh ngạc khiếp sợ.
Dù sao, trong cả hoàng cung, ai mà không biết, ai mà không hiểu. Vị đế vương trẻ tuổi này có thói ưa thích sạch sẽ nghiêm trọng . Ngoại trừ Thập Tam vương gia và Lan Lăng vương thân cận nhất ra, liền không xài chung một bàn thức ăn nào với người bên cạnh .
Chính là hiện tại, hắn lại xài chung một bàn thức ăn cùng con tiểu điêu này . . .
Hôm nay mặt trời mọc phía tây!?
Vẫn là đế vương tính tình lạnh lùng sao!?
Cư nhiên lại sủng ái một con tiểu điêu như thế?
Làm cho người ta rung động rất nhiều, không khỏi hâm mộ không thôi.
Ngẫm lại, các nàng một đám cung nữ diện mạo xinh đẹp, cư nhiên còn so ra kém một con tiểu điêu đâu! Ngẫm lại, mọi người khóc không ra nước mắt. . . . . .
Đối với tâm tư của cung nữ hầu hạ bốn phía, Huyền Lăng Thương chưa từng để ý.
Giờ phút này, sau khi hắn đơn giản dùng xong bữa tối, liền lệnh cho cung nhân đem đồ ăn đều triệt hạ đi.
Lập tức liền đứng lên, sau đó tay xách cái giỏ trúc, liền đi ra ngoài đại điện.
Đồng Nhạc Nhạc nằm ở bên trong cái giỏ trúc, không biết Huyền Lăng Thương muốn dẫn mình đi nơi nào, chính là tùy ý hắn mang theo cái giỏ trúc, mang nàng đi.
Kia đôi mắt đôi đen lúng liếng, lại nhìn chung quanh bốn phía đánh giá!
Dù sao, nơi này chính là hoàng cung a!
Nàng là một internet tác gia, am hiểu cổ văn, cho nên, đối với hết thảy vật cùng phòng ở cổ điển đều phi thường thích.
Trước kia, nàng hay nghĩ, chờ nàng kiếm được tiền , nhất định phải đi cố cung Bắc Kinh nhìn một cái.
Nhìn xem cung điện xanh vàng rực rỡ, cảm thụ một chút không khí cổ kính!
Bất đắc dĩ, khi đó nàng viết văn không kiếm ra tiền, mộng đẹp vẫn chưa thực hiện được.
Không thể tưởng được, bởi vì uống cà phê quá thời hạn mà xuyên qua, nhưng thật ra xuyên qua đến triều đại xa lạ này, hơn nữa hiện tại, nàng còn được nhìn thấy hoàng cung trong mộng!
Cho nên nói, thế sự khó liệu, đó là ý tứ này đi!?
Trong lòng cảm thán chợt lóe rồi biến mất, bởi vì Đồng Nhạc Nhạc đã sớm bị cảnh vật cổ kính, rầm rộ trước mắt thật sâu hấp dẫn!
Giờ phút này, hẳn là đầu hạ, ban ngày nhiệt độ không khí ấm áp.
Tới buổi tối, thời tiết chuyển lạnh.
Gió đêm thổi nhè nhẹ, mang đến một trận nhẹ nhàng khoan khoái!
Bầu trời lóe ánh sao, giống như một khỏa kim cương xinh đẹp, chiếu sáng cả một vùng trời.
Ánh trăng sáng tỏ, càng thêm trắng noãn xinh đẹp!
Nhìn thấy bầu trời giăng bóng đêm, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi ở trong lòng cảm thán !
Cảnh đêm cổ đại chính là tốt!
Làm sao giống không khí ô nhiễm mãnh liệt ở hiện đại!?
Cho dù buổi tối ngẩng đầu, nhìn đến, chính là toà nhà cao tầng chọc trời!
Giờ phút này, trăng sáng nhô lên cao, ánh trăng nhu hòa, như dãy cát vàng rơi xuống mặt đất, khiến cho cả mặt đất tăng thêm vài phần thần bí!
Đưa mắt nhìn lại, hoa đăng(*) treo cao!
(*)hoa đăng: đèn lồng
Cung đăng Lưu Ly tinh xảo, cách mười bước lại treo một cái.
Ánh nến vàng rực, đem bốn phía chiếu sáng trưng!
Rường cột chạm trổ, đình thai lâu vũ, tầng tầng lớp lớp, chằng chịt có hứng thú!
Núi giả nước chảy, chín khúc hành lang gấp khúc, khúc tĩnh u thông. . . . . .
Mỗi một chỗ, đều là một cái màn ảnh! Không chỗ nào không lộ ra hương vị cổ kính.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!