“Tộc trưởng, hay là ngài để ta giúp ngài thay quần áo đi! Ta nghe nói, nữ nhân sau khi trải qua chuyện này, đều phải nằm nghỉ ít hôm, mới có thể khôi phục bình thường được.”
Nhìn thấy động tác lúc này của Mông Lộ, sắc mặt của thiếu nữ tộc trưởng càng thêm đỏ hơn. Nhưng nói như thế nào, nàng cũng là tộc trưởng của một bộ tộc, làm sao có thể yếu đuối như vậy được?
Thế nên, nàng lúc này liền trực tiếp cự tuyệt, lắc đầu nói ra: “Không có việc gì, cứ để tự ta thay đồ đi!”
Nhưng mà lúc này, tay của nàng còn chưa kịp động vào quần áo, một cánh tay khác đã đem nàng ấn xuống. Sau đó, ánh mắt của Triệu Vũ mới nhìn về phía nàng, đem quần áo mặc lên cho nàng.
“Được rồi, nàng cũng không cần cứng đầu như vậy, cứ để cho ta tới giúp nàng đi!”
“Chủ nhân, hay vẫn là để cho ta tới đi!”
Lúc này, Mông Lộ cũng không muốn để cho Triệu Vũ làm mấy việc này. Ở bên trong bộ tộc của các nàng, chỉ cần là nam nhân có đầy đủ thực lực, bọn họ liền có quyền được người khác tôn trọng. Mà nữ nhân ở trong bộ tộc, bọn họ đều có trách nhiệm phải phục thị nam nhân của mình, tuyệt đối không để cho nam nhân của mình xấu hổ ở trước mặt người khác.
Hơn nữa, nàng bây giờ còn là nữ nô của hắn, nếu như để cho chủ nhân của mình ở ngay trước mặt, đem quân áo mặc cho một người phụ nữ khác, cho dù là tộc trưởng của nàng, nàng vẫn cảm thấy rất hổ thẹn.
Chính vì thế, nàng lúc này mới đứng ra ngăn lại. Thế nhưng, việc này đối với Triệu Vũ lại không có nhiều vấn đề phức tạp như vậy. Hắn cảm thấy, chuyện mặc quần áo cho nữ nhân của mình, đây chính là một việc vô cùng vui vẻ. Vì thế, hắn cũng không có để cho Mông Lộ giành công việc này với hắn, mà trực tiếp phất tay ra lệnh: “Lui ra ngoài đi, nơi này chỉ cần có ta là đủ rồi!”
“Nhưng mà…”
Nghe được mệnh lệnh của Triệu Vũ, Mông Lộ có chút do dự không muốn đi ra. Nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của hắn, nàng tức thì không dám phản kháng, chỉ có thể cúi thấp đầu xuống, nói ra: “Vâng, thưa chủ nhân!”
Nhìn thấy một màn này, ánh mắt của thiếu nữ tộc trưởng lúc này cũng đang không ngừng trừng lớn. Từ lúc đem bộ tộc Hổ đánh lui, bắt lấy một nhóm tù binh, nàng cũng chưa có thời gian để đi gặp nhóm chiến sĩ lưu lại thủ hộ bộ tộc.
Cho tới lúc này, nàng mới nhìn thấy được Mông Lộ, thủ lĩnh của nhóm chiến sĩ lưu lại thủ hộ bộ tộc. Nhưng nàng không có nghĩ tới, chỉ qua một đoạn thời gian, làm sao nữ binh của nàng, lại kêu Triệu Vũ là chủ nhân của mình rồi?
Nhìn ánh mắt ngơ ngác của thiếu nữ tộc trưởng nhìn lấy bóng lưng của Mông Lộ đang lui ra ngoài, Triệu Vũ lúc này vừa mới giúp nàng mặc xong quần áo, cũng nhịn không được mà bóp mạnh lên người nàng một cái, sau đó mới đem chuyện xảy ra ở bên trong hang núi nói ra cho nàng.
Sau khi nghe xong một hồi, nàng mới biết được, thì ra tình huống lúc đó của bộ tộc lại hung hiểm đến như vậy. Toàn bộ tộc nhân được lưu lại ở bên trong bộ tộc đều bị độc trùng công kích, chiến sĩ thủ hộ còn bị giết đến hơn phân nửa. Ngay cả thủ lĩnh của bọn họ cũng bị giết chết. May là Triệu Vũ có mặt kịp thời, mới đem nàng cứu sống, đem những người kia cứu ra ngoài.
“Cảm ơn!”
Lúc này, thiếu nữ tộc trưởng không khỏi hướng về phía Triệu Vũ cúi sâu một cái, đem lời nói chân thành nhất trong lòng của nàng nói ra. Quả thật, những chuyện mà Triệu Vũ làm cho bộ tộc của nàng, so với một lời cảm ơn còn quý trọng hơn không biết bao nhiêu lần.
Nhưng hiện tại, ngay cả thân thể của nàng cũng giao cho hắn rồi, nàng thật sự không còn thứ gì quý giá hơn lời cảm ơn đầy trang trọng này giành cho hắn.
Đối với động tác của nàng, Triệu Vũ cũng không có ngăn cản. Mà hắn chỉ đưa tay vuốt ve lấy mái tóc của nàng, rồi đem nàng ôm tới trong ngực, cười vui vẻ nói: “Ta với nàng bây giờ đã không cần đến những kiểu khách sáo như vậy rồi. Từ nay về sau, nàng chính là nữ nhân của ta. Mà đã là nữ nhân của ta, thì kẻ nào dám khi dễ nàng, ta sẽ cho kẻ đó nhận lấy hình phạt tàn khốc nhất!”
Hiển nhiên nàng cũng đã nghe qua Triệu Vũ kể về chuyện hắn đem Đắc Ba đốt cháy linh hồn trong nửa canh giờ. Lúc này, sợ rằng ngay cả thể xác của hắn cũng đã hóa thành tro tàn. Nên nàng nghe được lời này của Triệu Vũ, trong lòng không khỏi vừa xúc động, vừa cảm kích. Đồng thời cũng vô cùng sợ hãi đối với thủ đoạn tàn nhẫn của hắn.
Thế nên, trong lòng của nàng đã âm thầm thề, sau này tuyệt đối không thể nào chọc giận tên nam nhân này, hắn ta thật sự là quá đáng sợ!
“Chàng muốn rời đi?”
Đang nằm ở trong lồng ngực của Triệu Vũ, nghe được tin tức này, cả người của Lara đều trở nên cứng đờ lại. Trong mấy ngày hôm nay, sau khi tận hưởng được cảm giác ngọt ngào của tình yêu, cả hai người bọn họ đều dính với nhau không rời nửa bước.
Nhưng hôm nay, vừa nhận được tin tức có con đường thông đến Lang Sa đế quốc, Triệu Vũ liền đem ý định rời khỏi đây nói cho nàng biết.
“Tộc trưởng, hay là ngài để ta giúp ngài thay quần áo đi! Ta nghe nói, nữ nhân sau khi trải qua chuyện này, đều phải nằm nghỉ ít hôm, mới có thể khôi phục bình thường được.”
Nhìn thấy động tác lúc này của Mông Lộ, sắc mặt của thiếu nữ tộc trưởng càng thêm đỏ hơn. Nhưng nói như thế nào, nàng cũng là tộc trưởng của một bộ tộc, làm sao có thể yếu đuối như vậy được?
Thế nên, nàng lúc này liền trực tiếp cự tuyệt, lắc đầu nói ra: “Không có việc gì, cứ để tự ta thay đồ đi!”
Nhưng mà lúc này, tay của nàng còn chưa kịp động vào quần áo, một cánh tay khác đã đem nàng ấn xuống. Sau đó, ánh mắt của Triệu Vũ mới nhìn về phía nàng, đem quần áo mặc lên cho nàng.
“Được rồi, nàng cũng không cần cứng đầu như vậy, cứ để cho ta tới giúp nàng đi!”
“Chủ nhân, hay vẫn là để cho ta tới đi!”
Lúc này, Mông Lộ cũng không muốn để cho Triệu Vũ làm mấy việc này. Ở bên trong bộ tộc của các nàng, chỉ cần là nam nhân có đầy đủ thực lực, bọn họ liền có quyền được người khác tôn trọng. Mà nữ nhân ở trong bộ tộc, bọn họ đều có trách nhiệm phải phục thị nam nhân của mình, tuyệt đối không để cho nam nhân của mình xấu hổ ở trước mặt người khác.
Hơn nữa, nàng bây giờ còn là nữ nô của hắn, nếu như để cho chủ nhân của mình ở ngay trước mặt, đem quân áo mặc cho một người phụ nữ khác, cho dù là tộc trưởng của nàng, nàng vẫn cảm thấy rất hổ thẹn.
Chính vì thế, nàng lúc này mới đứng ra ngăn lại. Thế nhưng, việc này đối với Triệu Vũ lại không có nhiều vấn đề phức tạp như vậy. Hắn cảm thấy, chuyện mặc quần áo cho nữ nhân của mình, đây chính là một việc vô cùng vui vẻ. Vì thế, hắn cũng không có để cho Mông Lộ giành công việc này với hắn, mà trực tiếp phất tay ra lệnh: “Lui ra ngoài đi, nơi này chỉ cần có ta là đủ rồi!”
“Nhưng mà…”
Nghe được mệnh lệnh của Triệu Vũ, Mông Lộ có chút do dự không muốn đi ra. Nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của hắn, nàng tức thì không dám phản kháng, chỉ có thể cúi thấp đầu xuống, nói ra: “Vâng, thưa chủ nhân!”
Nhìn thấy một màn này, ánh mắt của thiếu nữ tộc trưởng lúc này cũng đang không ngừng trừng lớn. Từ lúc đem bộ tộc Hổ đánh lui, bắt lấy một nhóm tù binh, nàng cũng chưa có thời gian để đi gặp nhóm chiến sĩ lưu lại thủ hộ bộ tộc.
Cho tới lúc này, nàng mới nhìn thấy được Mông Lộ, thủ lĩnh của nhóm chiến sĩ lưu lại thủ hộ bộ tộc. Nhưng nàng không có nghĩ tới, chỉ qua một đoạn thời gian, làm sao nữ binh của nàng, lại kêu Triệu Vũ là chủ nhân của mình rồi?
Nhìn ánh mắt ngơ ngác của thiếu nữ tộc trưởng nhìn lấy bóng lưng của Mông Lộ đang lui ra ngoài, Triệu Vũ lúc này vừa mới giúp nàng mặc xong quần áo, cũng nhịn không được mà bóp mạnh lên người nàng một cái, sau đó mới đem chuyện xảy ra ở bên trong hang núi nói ra cho nàng.
Sau khi nghe xong một hồi, nàng mới biết được, thì ra tình huống lúc đó của bộ tộc lại hung hiểm đến như vậy. Toàn bộ tộc nhân được lưu lại ở bên trong bộ tộc đều bị độc trùng công kích, chiến sĩ thủ hộ còn bị giết đến hơn phân nửa. Ngay cả thủ lĩnh của bọn họ cũng bị giết chết. May là Triệu Vũ có mặt kịp thời, mới đem nàng cứu sống, đem những người kia cứu ra ngoài.
“Cảm ơn!”
Lúc này, thiếu nữ tộc trưởng không khỏi hướng về phía Triệu Vũ cúi sâu một cái, đem lời nói chân thành nhất trong lòng của nàng nói ra. Quả thật, những chuyện mà Triệu Vũ làm cho bộ tộc của nàng, so với một lời cảm ơn còn quý trọng hơn không biết bao nhiêu lần.
Nhưng hiện tại, ngay cả thân thể của nàng cũng giao cho hắn rồi, nàng thật sự không còn thứ gì quý giá hơn lời cảm ơn đầy trang trọng này giành cho hắn.
Đối với động tác của nàng, Triệu Vũ cũng không có ngăn cản. Mà hắn chỉ đưa tay vuốt ve lấy mái tóc của nàng, rồi đem nàng ôm tới trong ngực, cười vui vẻ nói: “Ta với nàng bây giờ đã không cần đến những kiểu khách sáo như vậy rồi. Từ nay về sau, nàng chính là nữ nhân của ta. Mà đã là nữ nhân của ta, thì kẻ nào dám khi dễ nàng, ta sẽ cho kẻ đó nhận lấy hình phạt tàn khốc nhất!”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!