“Các ngươi nói, hoàng hậu mới này, so với hoàng hậu trước đây của chúng ta, có phải sẽ đẹp hơn rất nhiều hay không?”
Lời này của bọn họ, mặc dù thì thầm rất nhỏ. Nhưng nhiều người như vậy hỏi thăm nhau, cũng tạo thành một trận xôn xao, náo nhiệt. Đám thiếu nữ đứng ở bên cạnh của Triệu Vũ, các nàng hiển nhiên cũng rất hiếu kỳ muốn biết, vị hoàng hậu mới này của vương quốc xứ Will sẽ có hình dạng như thế nào.
“Ngươi thì biết cái gì? Hoàng hậu trước đây của chúng ta, so với bất kỳ một ai đều phải đẹp hơn. Các ngươi không thấy, công chúa là người xinh đẹp như thế nào sao? Người có thể sinh ra được một vị công chúa xinh đẹp như vậy, trên đời này còn có người thứ hai có thể so sánh bằng sao?”
Đối với công chúa Alice và hoàng hậu trước đây của vương quốc, dân chúng trong thành dường như vô cùng tôn kính, trọng thị. Thế nên, vừa có người đề ra nghi hoặc, ngay lập tức sẽ có người lên tiếng phản bác.
“Cái này thì cũng chưa chắc! Ta biết hoàng hậu trước đây của chúng ta quả thật là rất xinh đẹp. Nhưng ta có người quen ở trong cung, là một người bà con xa của hàng xóm, cháu gái ta. Người đó nói, vị hoàng hậu mới này so với hoàng hậu trước đây của chúng ta, hoàn toàn xinh đẹp không thua kém một chút nào?”
“Lời này mà ngươi cũng tin được? Ta đoán chắc là bà con xa của cháu gái, hàng xóm của ngươi chính là một kẻ lừa gạt!”
“Ngươi nói ai là kẻ lừa gạt? Ngươi có gan thì nói lại xem?”
Nhìn thấy hai kẻ này vừa nói chuyện, vừa kéo tay áo chuẩn bị đánh nhau, không ít người đứng ở bên cạnh lắc đầu. Nhưng hiển nhiên, đám người này lại không có ý định xen vào.
Dù sao, nhưng chuyện như vậy mỗi ngày đều sẽ xảy ra thường xuyên.
“Nếu như không phải là kẻ lừa gạt, vậy ngươi có dám cá cược với ta không? Chỉ cần vị hoàng hậu mới này có thể sánh ngang được với hoàng hậu trước đây của chúng ta, ta sẽ đưa ngươi một trăm đồng tiền vàng!”
Nghe người kia vẫn không chịu tin tưởng mình, hiển nhiên người nọ cũng không chịu thua kém. Hắn cũng xắn tay áo lên nói: “Cược thì cược, ai sợ ai kia chứ?”
Nhìn thấy hai người này bắt đầu cá cược với nhau, không ít người cũng muốn tham gia náo nhiệt, bắt đầu tổ chức một trận cá cược nhỏ. Dù sao, ở một vương quốc cường thịnh như xứ Will, một trăm đồng tiền cũng không tính là quá lớn. Nhiều nhất, chỉ cần ra ngoài bắt tạm một đầu ma thú cấp D đem về bán, như vậy cũng đu thu hồi số tiền này rồi.
Trong bầu không khí náo nhiệt của dân chúng ở bên dưới tường thành, sắc mặt của Triệu Vũ không hề có một chút thư giãn, vui vẻ nào. Càng tiến gần về phía cung điện, nhịp tim của hắn càng đập lên dồn dập. Dương như, có một thứ gì đó đang kêu gọi hắn, một thứ đối với hắn vô cùng quan trọng.
Nhưng vào lúc này, âm thanh náo nhiệt đột nhiên ngừng lại. Mà phía trên tường thành, một người phụ nữ trẻ tuổi, xinh đẹp, mặc lên người một bộ váy trắng rực rỡ, tinh khiết, đang chậm rãi hướng về quốc vương đi tới.
Đi bên cạnh nàng, còn có hai tì nữ, bọn họ vừa kéo váy áo cho nàng, vừa vung tay tung lấy từng cánh hoa hồng với đủ loại màu sắc. Vừa nhìn thấy người phụ nữ trẻ đẹp này xuất hiện, toàn bộ không khí ở bên trong thành phố đều lắng đọng lại. Ngay cả ánh mắt của bọn họ, đều không dám nháy lên một cái, chỉ sợ trong lúc đó mình sẽ bỏ lỡ đi mất một thứ cảnh đẹp mà cả đời này không thể nhìn thấy thêm một lần nào nữa.
“Hoàng hậu của ta, cuối cùng nàng cũng chịu xuất hiện rồi!”
Vua Arthur thật sự cũng không nghĩ đến, vị hoàng hậu này của ông ta sau khi mặc lên trang phục lộng lẫy, lại trở nên xinh đẹp đến như vậy. Trong giây lát, ông ta đã có chút sững sờ. Nhưng cuối cùng, bản thân là một vị vua của vương quốc, ông ta rốt cuộc cũng lấy lại bình tĩnh, hướng về phía nàng đưa tay ra mỉm cười.
Đứng ở trước mặt vua Arthur và nhiều người như vậy, trong lòng của Tiêu Nhược Lan hơi có chút thất thỏm bất an. Không biết vì sao, ánh mắt của nàng lại muốn tìm kiếm một cái thân ảnh thân quen nào đó, để cho hắn có thể chở che cho nàng vào giây phút này.
Nhưng không đợi cho nàng bình tĩnh trở lại, bàn tay của nàng đã bị vua Arthur nắm lấy. Mà nữ tu sĩ mặc trang phục màu trắng cũng hướng về phía hai người bọn họ gật đầu.
“Hôm nay, ta thay mặt cho Thánh Điện, đem những lời chúc phúc tốt lành nhất cho quốc vương và hoàng hậu của vương quốc xứ Will. Kể từ giây phút này, ta xin tuyên bố, người phụ nữ trước mặt ta, chính là hoàng hậu của vương quốc…”
Thế nhưng, lời chúc phúc này của nữ tu sĩ chỉ vừa mới đọc đến nửa chừng, đột nhiên một âm thanh vô cùng không thích hợp vang lên, làm cho toàn bộ dân chúng và thành viên quý tộc ở bên trong tòa thành đều giật mình, kinh ngạc không thôi.
“Khoan đã!”
Ngay sau đó, một thân ảnh nhanh chóng tách ra khỏi dòng người, hướng về phía cầu gỗ đi tới. Người này, dáng người bình thường, tướng mạo không có bao nhiêu đặc biệt. Nhưng từ trên người của hắn, lúc này lại tỏa ra một loại khí thế, khiến cho tất cả mọi người đều có cảm giác ngừng thở.
“Các ngươi nói, hoàng hậu mới này, so với hoàng hậu trước đây của chúng ta, có phải sẽ đẹp hơn rất nhiều hay không?”
Lời này của bọn họ, mặc dù thì thầm rất nhỏ. Nhưng nhiều người như vậy hỏi thăm nhau, cũng tạo thành một trận xôn xao, náo nhiệt. Đám thiếu nữ đứng ở bên cạnh của Triệu Vũ, các nàng hiển nhiên cũng rất hiếu kỳ muốn biết, vị hoàng hậu mới này của vương quốc xứ Will sẽ có hình dạng như thế nào.
“Ngươi thì biết cái gì? Hoàng hậu trước đây của chúng ta, so với bất kỳ một ai đều phải đẹp hơn. Các ngươi không thấy, công chúa là người xinh đẹp như thế nào sao? Người có thể sinh ra được một vị công chúa xinh đẹp như vậy, trên đời này còn có người thứ hai có thể so sánh bằng sao?”
Đối với công chúa Alice và hoàng hậu trước đây của vương quốc, dân chúng trong thành dường như vô cùng tôn kính, trọng thị. Thế nên, vừa có người đề ra nghi hoặc, ngay lập tức sẽ có người lên tiếng phản bác.
“Cái này thì cũng chưa chắc! Ta biết hoàng hậu trước đây của chúng ta quả thật là rất xinh đẹp. Nhưng ta có người quen ở trong cung, là một người bà con xa của hàng xóm, cháu gái ta. Người đó nói, vị hoàng hậu mới này so với hoàng hậu trước đây của chúng ta, hoàn toàn xinh đẹp không thua kém một chút nào?”
“Lời này mà ngươi cũng tin được? Ta đoán chắc là bà con xa của cháu gái, hàng xóm của ngươi chính là một kẻ lừa gạt!”
“Ngươi nói ai là kẻ lừa gạt? Ngươi có gan thì nói lại xem?”
Nhìn thấy hai kẻ này vừa nói chuyện, vừa kéo tay áo chuẩn bị đánh nhau, không ít người đứng ở bên cạnh lắc đầu. Nhưng hiển nhiên, đám người này lại không có ý định xen vào.
Dù sao, nhưng chuyện như vậy mỗi ngày đều sẽ xảy ra thường xuyên.
“Nếu như không phải là kẻ lừa gạt, vậy ngươi có dám cá cược với ta không? Chỉ cần vị hoàng hậu mới này có thể sánh ngang được với hoàng hậu trước đây của chúng ta, ta sẽ đưa ngươi một trăm đồng tiền vàng!”
Nghe người kia vẫn không chịu tin tưởng mình, hiển nhiên người nọ cũng không chịu thua kém. Hắn cũng xắn tay áo lên nói: “Cược thì cược, ai sợ ai kia chứ?”
Nhìn thấy hai người này bắt đầu cá cược với nhau, không ít người cũng muốn tham gia náo nhiệt, bắt đầu tổ chức một trận cá cược nhỏ. Dù sao, ở một vương quốc cường thịnh như xứ Will, một trăm đồng tiền cũng không tính là quá lớn. Nhiều nhất, chỉ cần ra ngoài bắt tạm một đầu ma thú cấp D đem về bán, như vậy cũng đu thu hồi số tiền này rồi.
Trong bầu không khí náo nhiệt của dân chúng ở bên dưới tường thành, sắc mặt của Triệu Vũ không hề có một chút thư giãn, vui vẻ nào. Càng tiến gần về phía cung điện, nhịp tim của hắn càng đập lên dồn dập. Dương như, có một thứ gì đó đang kêu gọi hắn, một thứ đối với hắn vô cùng quan trọng.
Nhưng vào lúc này, âm thanh náo nhiệt đột nhiên ngừng lại. Mà phía trên tường thành, một người phụ nữ trẻ tuổi, xinh đẹp, mặc lên người một bộ váy trắng rực rỡ, tinh khiết, đang chậm rãi hướng về quốc vương đi tới.
Đi bên cạnh nàng, còn có hai tì nữ, bọn họ vừa kéo váy áo cho nàng, vừa vung tay tung lấy từng cánh hoa hồng với đủ loại màu sắc. Vừa nhìn thấy người phụ nữ trẻ đẹp này xuất hiện, toàn bộ không khí ở bên trong thành phố đều lắng đọng lại. Ngay cả ánh mắt của bọn họ, đều không dám nháy lên một cái, chỉ sợ trong lúc đó mình sẽ bỏ lỡ đi mất một thứ cảnh đẹp mà cả đời này không thể nhìn thấy thêm một lần nào nữa.
“Hoàng hậu của ta, cuối cùng nàng cũng chịu xuất hiện rồi!”
Vua Arthur thật sự cũng không nghĩ đến, vị hoàng hậu này của ông ta sau khi mặc lên trang phục lộng lẫy, lại trở nên xinh đẹp đến như vậy. Trong giây lát, ông ta đã có chút sững sờ. Nhưng cuối cùng, bản thân là một vị vua của vương quốc, ông ta rốt cuộc cũng lấy lại bình tĩnh, hướng về phía nàng đưa tay ra mỉm cười.
Đứng ở trước mặt vua Arthur và nhiều người như vậy, trong lòng của Tiêu Nhược Lan hơi có chút thất thỏm bất an. Không biết vì sao, ánh mắt của nàng lại muốn tìm kiếm một cái thân ảnh thân quen nào đó, để cho hắn có thể chở che cho nàng vào giây phút này.
Nhưng không đợi cho nàng bình tĩnh trở lại, bàn tay của nàng đã bị vua Arthur nắm lấy. Mà nữ tu sĩ mặc trang phục màu trắng cũng hướng về phía hai người bọn họ gật đầu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!