Diệp Thu mua một cái laptop mới toanh, Lâm Thu Diệp nhận lấy, dùng rất quý trọng, trong lòng Diệp Thu vui vẻ không thôi.
Lâm Thu Diệp bề bộn công việc như cũ, chỉ là, Diệp Thu cũng không nhàn rỗi nữa, buổi tối dù vẫn ghé quán bar, nhưng cũng chỉ dò xét một vòng rồi về, ban ngày đều giao lại cho Lâm Thu Diệp.
Lâm Thu Diệp đã chuẩn bị xong xuôi tất cả công việc, so với việc thành lập một công ty nhỏ từ từ phát triển, không bằng thu mua một công ty lớn sẽ đi nhanh hơn. Hiện trạng công ty A ngày càng sa sút, lúc này chính là thời điểm thu mua, Diệp Thu nói chuyện thu mua, trên phương diện giá tiền không thành vấn đề, rất nhanh Diệp Thu trở thành cổ đông công ty A, vị còn lại là giám đốc Tôn, lãnh đạo cũ công ty. Trên phương diện phân ngạch, Diệp Thu tuyệt đối chiếm ưu thế, người nắm giữ cổ phần công ty A trông như Diệp Thu, chứ trên thực tế lại là Lâm Thu Diệp.
Dưới sự quản lý của Diệp Thu, công ty A lần nữa bước vào thị trường truyền thông, thoáng chốc, công ty A phát triển mạnh mẽ với bên môi giới lẫn tạp chí, Diệp Thu cũng trở thành ngôi sao mới trong giới truyền thông. Thứ hạng công ty A bắt đầu tăng lên, dù có phần chậm rãi, nhưng nhịp điệu vững chắc, muốn đánh bại tập đoàn Kiến Nghiệp, không thể gấp, huống hồ, mục tiêu Lâm Thu Diệp không chỉ có Kiến Nghiệp.
Dù Lâm Thu Diệp không thể hiện nhiều qua lời nói, nhưng lại thể hiện nhiều qua hành động, cô dần dần chấp nhận Diệp Thu hơn trước, hơn nữa, cũng chủ động làm vài chuyện cho Diệp Thu, ví như nấu cơm giặt giũ xử lý việc nhà, làm quân sư giữ gìn hình tượng bên ngoài cho cô. Trong lòng Diệp Thu đương nhiên mừng không tả xiết, nhưng có mừng mấy, thì trên phương diện phòng the, các cô, vẫn trong sáng như dòng suối mát, nhiều nhất chỉ dừng ở mức độ ôm nhau ngủ.
Diệp Thu không phải chưa từng chủ động, có lúc hôn đến ý loại tình mê, không tự chủ liền muốn tiến sâu, Lâm Thu Diệp đều an toàn trở lui. Diệp Thu rất sầu não, cũng rất bực bội, cô còn trẻ, ngày nào dục vọng cũng như con mãnh thú há mồm đợi xực mồi, chỉ hận không thể trực tiếp nuốt Lâm Thu Diệp vào bụng.
Nhưng chỉ có thể suy nghĩ, chứ cũng không thể nuốt Lâm Thu Diệp vào bụng rồi mang đi khắp nơi, nghiệp vụ công ty cũng dần đi vào ổn định, Diệp Thu không còn bận rộn nữa. Người trẻ sinh khí có nhiều, không để dùng sẽ mang đi phá hoại, nhất là Diệp Thu y như thổ hào có tiền có quyền vô pháp vô thiên. Lâm Thu Diệp cơ bản sẽ không dạy dỗ Diệp Thu, nên Diệp Thu càng như thú xổng chuồng, tuy nhiên không hỏi đến không có nghĩ Lâm Thu Diệp không để trong lòng. Lâm Thu Diệp là loại người gì chứ? Cô là người thích đi lòng vòng, bất luận có thích bao người đi nữa, cô cũng đều dừng ở giới hạn nhất định, nếu đi quá giới hạn đó, Lâm Thu Diệp sẽ dứt khoát kết thúc mối quan hệ. Giống như Quan Tư Thành, Lâm Thu Diệp không phải là không yêu, mà là bị tổn thương, nên thu hồi phần yêu của mình, còn với Diệp Thu, Lâm Thu Diệp cũng có những giới hạn nhất định.
Vấn đề là, Diệp Thu không biết như vậy, Lâm Thu Diệp đi lòng vòng với cô rất nhiều, mắt thấy mức độ tiếp nhận của Lâm Thu Diệp với mình ngày càng cao, Diệp Thu cũng ngày càng càn rỡ. Bước đầu có những biểu hiện, buổi tối thường xuyên về trễ dù không được cho phép, lý do về trễ cũng không chủ động khai báo, nhắn tin không thèm trả lời, gọi điện máy toàn không người nghe, quan trọng nhất chính là những hành vi trên dạy dỗ mãi cũng không được. Diệp Thu sắp trạc phá ranh giới thứ nhất, nhưng Lâm Thu Diệp vẫn không để ý cô, vẫn bận rộn chuyện của mình. Tần số về khuya của Diệp Thu ngày càng tăng, Lâm Thu Diệp tính nhẩm con số trong bụng cũng ngày càng nhiều, rốt cuộc cũng đi quá giới hạn thứ nhất. Nếu Diệp Thu đã biết sai không sửa, vậy Lâm Thu Diệp đành quản giới nghiêm ngặt.
Hôm nay, cũng y vậy, Lâm Thu Diệp làm việc xong đã là 11h khuya, ngay cả bóng dáng Diệp Thu cũng không thấy đâu. Lâm Thu Diệp theo thủ tục thứ nhất nhắn tin, thứ hai mới gọi điện, đây là để cân nhắc chu toàn, lỡ Diệp Thu thật sự không tiện nghe máy, tin nhắn sẽ không trực tiếp quấy rầy đối phương. Nhắc tin nửa giờ sau, Lâm Thu Diệp gọi điện, không nghe máy. Hay lắm, đây là mới quen chưa được bao lâu thôi đó, đã càn rỡ như vậy. Lâm Thu Diệp cũng không đi ngủ, tắt đèn ở phòng khách, trong căn phòng ánh sáng mờ tối, Lâm Thu Diệp ngồi đợi trên salon, giống kiểu mẫu mấy bà vợ đợi ông chồng mình về vậy, ánh mắt phong tỏa nơi cửa, không động đậy đợi Diệp Thu về.
Cuộc sống về đêm của Diệp Thu rất phong phú, trước khi quen Lâm Thu Diệp, Diệp Thu thường xuyên chơi bời thâu đêm, tốt xấu gì cũng đã có bạn gái, dù có về trễ, cũng không thể đi xuyên đêm. Diệp Thu có cả đống bạn ngưu tầm ngư mã tầm mã, hôm nay, lại là sinh nhật một trong số đó, đương nhiên không thể vắng mặt Diệp Thu. Đợi Diệp Thu thân toàn mùi rượu vào nhà mở đèn, thấy ngay ghế salon có người, liền giật hết cả mình.
"Thu Diệp! Chị làm em hết cả hồn."
Lâm Thu Diệp cười cười, ngoắc ngoắc ngón tay, như đối với một đứa trẻ con hỏi.
"Còn nhớ đây là lần về trễ thứ mấy không?"
Câu hỏi này, mỗi lần Diệp Thu về trễ, Lâm Thu Diệp đều hỏi, mỗi lần trả lời xong Lâm Thu Diệp cũng không nói gì thêm, cô cũng đành qua loa.
"Hắc hắc, nay có xã giao nên về muộn, em bảo đảm hôm nay là lần cuối cùng."
Diệp Thu tốt tính tới nửa ngồi cạnh Lâm Thu Diệp, nhìn cô cười quyến rũ, uống rượu, khiến cô càng muốn thân mật Lâm Thu Diệp. Loại cam kết này, đương nhiên, lần nào cũng nói, chỉ là, lần nào cũng không làm được.
"Trả lời câu hỏi, hôm nay là lần thứ mấy?"
Nụ cười trên gương mặt Lâm Thu Diệp dần tắt đi, trong mắt hiển lộ đầy mũi nhọn, Diệp Thu cảm thấy không ổn, cô hối hận đã chủ động dâng mình tới "cửa địch" gần như vậy. Diệp Thu vừa định chạy trốn, dành tai liền bị Lâm Thu Diệp tóm được, đau đến khiến cô la to.
"Ai da ai da! Đau quá!"
Diệp Thu cảm thấy cả khuôn mặt mình nóng phừng, còn dành tai như đang bị đốt lửa.
"Nói! Lần thứ mấy!"
Sắc mặt Lâm Thu Diệp hoàn toàn lạnh thấu.
"Ô ô, 21!"
Lần nào cũng hỏi, cho nên, Diệp Thu nhớ rất kỹ. Diệp Thu không dám lộn xộn, Lâm Thu Diệp lôi kéo dành tai cô, Diệp Thu nửa ngồi nghiêng người tới gần, tránh cho lỗ tai bị đau.
Cho đến khi khoảng cách giữa cả hai chỉ còn vài cm, Lâm Thu Diệp mới ngừng lại, nheo lại hai mắt, nói.
"Còn biết 21 lần?"
"Dạ, dạ biết!"
Diệp Thu bận rộn trả lời, rất sợ Lâm Thu Diệp lại tái phát.
"Vậy có biết mỗi lần như thế chị đều nhắc nhở em phải về sớm hơn, không làm được thì ít nhất phải nói là loại xã giao gì?"
Gia quy điều thứ 5 có nói. Lâm Thu Diệp ngược lại không phải muốn thăm dò hay can thiệp quá sâu vào cuộc sống của Diệp Thu. Nhưng kể từ khi cô phát hiện hài tử này có nếp sống thật sự quá mất trật tự, mới nhớ lại Lâm Thu Đồng hồi bé xem hoạt hình tới khuya không chịu đi ngủ, bị Lâm Thu Diệp phạt một lần, cô bé cũng không dám tái phạm. Diệp Thu kém tuổi hơn cô nhiều, tuổi tác cách nhau khá xa kết quả, nuôi người yêu chẳng khác gì nuôi đứa con, có đôi khi Lâm Thu Diệp cũng xem mình như người mẹ vậy, con nít không nghe lời thì phải phạt!
"Ô ô, dạ biết, em đau thật, chị có thể thả ra trước không?"
Diệp Thu vừa kêu đau, Lâm Thu Diệp liền dùng sức vặn một cái, Diệp Thu đau đến gào khóc.
"Đau! Đau! Không thả cũng được, đừng nhéo nữa mà!"
"Trả lời câu hỏi."
"Dạ có biết, nhưng em thật sự bận quá nên quên mất."
Diệp Thu hễ rượu vào liền quên trời đất, đặc biệt thân thiết với rượu, Lâm Thu Diệp nhắn tin gọi điện cơ bản không xem.
"Hửm, thật là biết?"
Lâm Thu Diệp cười hỏi, nhưng nụ cười kia ở trong mắt Diệp Thu thật sự quá lạnh, Diệp Thu bận rộn dạ dạ hai tiếng, bày tỏ mình thuộc nằm lòng gia quy, chỉ là chưa kịp thực hành thôi.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!