Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu - Tống Hân Nghiên

CHƯƠNG 215

Chú ba Tống Quốc Bảo cũng lạnh lùng nói: “Chúng tôi không tới tính sổ với cô thì thôi, cô còn mặt mũi đến đây! Cút đi cho tôi, nơi này không hoan nghênh cô. Trước đây anh hai nói cô có ý đồ xấu, chúng tôi còn không tin, không ngờ cô lại ác độc như vậy. Ông cụ vừa mới đi, cô đã cấu kết với người ngoài muốn ép chết Tống Thị rồi!”

Tống Hân Nghiên dửng dưng nhìn họ mấy giây: “Nếu chửi bới có ích thì các ông cứ việc chửi đi. Chửi mắng xong cũng vô tác dụng, có thể đoạt lại Tống Thị từ trong tay tôi thì tôi cũng không còn gì để nói. Nhưng tôi phải nhắc nhở các ông một câu, bây giờ chỉ mới là mua lại chứ chưa phải cưỡng chế sáp nhập, còn chưa khiến các ông phá sản, không còn nhà để về thì các ông nên mừng thầm đi là vừa. Đừng ép tôi phải đổi ý.”

“Cô!”

Ba anh em nhà họ Tống bị chấn động trước sự kiên quyết trong mắt của Tống Hân Nghiên.

Tống Hân Nghiên lạnh lùng liếc quét mắt nhìn họ, khí thế bừng bừng: “Tránh ra!”

Tống Quốc Đại và Tống Quốc Bảo không thể không lùi về sau, tránh đường cho cô.

Tống Hân Nghiên đi đến trước bia mộ, cung kính dâng hoa và cúi người hành lễ.

Lễ mai táng kết thúc nhanh chóng, đám người nhà họ Tống lục tục rời đi.

Tống Hân Nghiên vẫn đứng nhìn chằm chằm vào bia mộ ở đó không nhúc nhích.

“Ông ơi, từ lâu ông đã biết sau khi ông rời đi thì nhà họ Tống sẽ thành ra thế này đúng không?”

Mạnh ai nấy làm, vị kỷ, tư lợi, vì tranh đoạt gia sản mà không một ai đếm xỉa đến sự sống còn của Tống Thị…

Sắc trời dần tối sầm.

Chúc Minh Đức vẫn đứng cách đó không xa đang che ô đi tới: “Mợ chủ, đường vào nghĩa trang vừa tối vừa trơn trượt, muộn thêm nữa là sẽ không thể xuống núi được đâu.”

Tống Hân Nghiên như thể không nghe thấy.

Chúc Minh Đức thở dài, sao nhiệm vụ khó khăn này lại rơi xuống đầu anh ta thế!

Anh ta khó xử: “Trước khi vào phòng phẫu thuật sếp đã dặn tôi là không được để cô ở đây lâu. Cô như thế này… nếu để anh ấy bắt gặp sẽ lại tức giận đau lòng đấy.”

Suy nghĩ của Tống Hân Nghiên dần khôi phục lại: “Vậy thì về thôi.”

Chúc Minh Đức thở phào nhẹ nhõm.

Trên đường trở về, Chúc Minh Đức nhận được một tin, lập tức cau chặt mày lại.

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận