CHƯƠNG 246
Cố Vũ Tùng tức giận: “Là đứa nào muốn…”
Quay đầu lại nhìn thấy người đến, anh ta lập tức sững người: “Là anh sao?”
“Cố Vũ Tùng, lâu rồi không gặp!”
…
Trong phòng bệnh.
Tưởng Minh Trúc đã tỉnh lại.
Cuối cùng Tống Hân Nghiên cũng thở phào nhẹ nhõm.
Cô véo mũi cô nhóc đầy cưng chiều: “Cuối cùng cũng chịu tỉnh lại rồi đó hả, làm ba mẹ sợ muốn chết.”
Cô nhóc yếu ớt mấp máy cái miệng nhỏ xinh: “Lo lắng vớ vẩn, tôi chỉ bị ngã một chút thôi, còn lâu mới có chuyện.”
Tống Hân Nghiên sầm mặt xuống, giả vờ tức giận: “Rách cả đầu ra như thế, còn mất bao nhiêu là máu, còn định thế nào mới là có chuyện đây hả?”
“Tôi cũng đâu cố ý.” Cô nhóc lầu bầu.
Khuôn mặt nhỏ của cô bé không còn xanh xao nữa, nhưng cơ thể thì vẫn còn yếu.
Nhìn thấy dáng vẻ chột dạ, ngoan ngoãn của cô bé, Tống Hân Nghiên vô cùng đau lòng: “Nói cho mẹ biết con muốn ăn gì, mẹ làm cho con ăn?”
“Cô nấu khó ăn như vậy, còn lâu tôi mới thèm.”
“Tưởng Minh Trúc!”
Hai người cười đùa với nhau cứ như thể bên cạnh không có ai.
Một lớn, một nhỏ, một người xinh đẹp tỏa sáng, một người ngoan ngoãn đáng yêu.
Vốn dĩ hai người trông hơi giống nhau một chút thôi, nhưng lúc cười lên lại giống một cách thần kỳ, lúm đồng tiền trên má đều phát sáng lấp lánh, cứ như được đúc ra từ một khuôn.
Tưởng Tử Hàn nghĩ ngợi mông lung, nghĩ đến việc có thể đã có kết quả giám định, liền lấy điện thoại gọi cho Cố Vũ Tùng.
Tiếng chuông điện thoại vang lên ngoài phòng bệnh.
Tưởng Tử Hàn ngắt điện thoại, đi tới đẩy cửa phòng ra: “Sao không vào? Đưa kết quả đây.”
Khuôn mặt Cố Vũ Tùng đơ ra trong một giây rất nhanh rồi nhanh chóng lấy lại vẻ tự nhiên: “Thấy Minh Trúc tỉnh lại rồi nên muốn để thời gian cho ba người nhà anh ở riêng với nhau.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!