CHƯƠNG 278
Tưởng Tử Hàn tức giận nói: “Đưa cái gì mà đưa. Cô ấy giỏi như vậy cơ mà, dám một thân một mình chạy đi thì có gan chịu.”
Chúc Minh Đức lập tức ngậm miệng, nép ở cạnh cửa chỉ ước có thể biến thành người tàng hình.
Cố Vũ Tùng nhìn vết thương trên trán anh lại chảy máu, than ngắn thở dài, vội đè anh ngồi xuống, thoa thuốc cầm máu lần nữa rồi băng bó cho anh.
Làm xong hết thảy, anh ta mới thở phào nhẹ nhõm: “Xong rồi.”
Tưởng Tử Hàn lạnh lùng đứng dậy bỏ đi.
Anh nhíu mày nhìn Chúc Minh Đức đang đứng cạnh cửa: “Sao cậu còn ở đây?”
Chúc Minh Đức: “…”
Mặt Tưởng Tử Hàn đen như mực, anh nói: “Còn không mau cút đi đưa người ta về, chờ xem cô ấy bị người ta hiếp trước giết sau thật đấy à?”
“Đi ngay đây ạ, đi ngay đây!”
Chúc Minh Đức khóc một dòng sông, ba chân bốn cẳng chạy đi tìm người.
Lúc Chúc Minh Đức vượt rất nhiều đèn đỏ, cuối cùng cũng đuổi kịp thì Tống Hân Nghiên đã tới dưới lầu công ty rồi.
“Mợ chủ.”
Chúc Minh Đức vội ngăn Tống Hân Nghiên đang định đi vào công ty lại: “Đêm hôm khuya khoắt, mợ ở công ty một mình không an toàn. Hay là để tôi tìm khách sạn cho cô nhé? Điều kiện trong khách sạn tốt, giường cũng thoải mái…”
“Không cần đâu.”
Tống Hân Nghiên thờ ơ ngắt lời: “Lăn lộn cả đêm rồi, đợi tới khi tìm được khách sạn trời cũng sáng. Có thời gian đó còn không bằng để tôi ngủ một giấc trong công ty, anh trở về đi.”
Chúc Minh Đức thấy cô còn đang nổi nóng, cũng không khuyên nữa.
“Vậy có gì cô nhớ liên lạc với tôi, chắc chắn tôi sẽ chạy tới đầu tiên.”
Tống Hân Nghiên gật đầu.
Chúc Minh Đức xoay người, cũng không định trở về.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!