Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu - Tống Hân Nghiên

CHƯƠNG 420

Giang Bảo Lâm cầm bình giữ nhiệt vừa mới ra khỏi thang máy đã nhìn thấy vẻ mặt điên cuồng của Tống Mỹ Như.

Lúc đi ngang qua bàn trực của y tá, anh ta nói với y tá ngồi đối diện bên trong: “Trong thang máy có một cô gái thần kinh không bình thường, chắc là bệnh nhân khoa tâm thần của bệnh viện các cô chạy ra đấy, mau cho người bắt về đi, nguy hiểm lắm.”

Y tá kinh hãi, vội vàng gọi điện thoại kêu người tới bắt người.

Giang Bảo Lâm đẩy cửa phòng bệnh của Khương Thu Mộc ra, lập tức bị mớ hỗn độn trong phòng bệnh cùng với dáng vẻ thê thảm của hai người dọa cho giật thót: “Sao lại thế này? Đã xảy ra chuyện gì?”

Tống Hân Nghiên thất thần ngồi trên ghế, cả người dại ra.

Khương Thu Mộc thì đang thu dọn mảnh sứ vỡ và trái cây trong phòng bệnh, cảm xúc trầm xuống nói hết chuyện vừa rồi ra.

Giang Bảo Lâm không nhịn được mà nhíu mày trách mắng cô ấy: “Em làm liều quá đấy.”

Anh ta đặt bình giữ nhiệt đồ ăn xuống, đi đến chỗ Tống Hân Nghiên, đau lòng nói: “Cho em mượn vai này, muốn khóc thì cứ khóc. Đừng cố kìm nén, trút hết ra là ổn cả thôi.”

Trên cổ Tống Hân Nghiên xanh tím cả mảng, nhìn vào khiến người ta kinh hãi, cũng làm người ta phải đau lòng.

Hơi thở Giang Bảo Lâm cũng vì thế mà khựng lại

Mặt Tống Hân Nghiên không chút biểu cảm, cô nhếch môi, khàn giọng cười nói: “Cảm ơn anh, đã trút ra hết rồi, không có khó chịu gì hết, cũng không có chuyện kìm nén hay không kìm nén.”

Cô ngẩng mặt lại, ép lại dòng nước ấm nóng trong đáy mắt, nhìn Giang Bảo Lâm cười đùa nói: “Mấy năm nay, em từ chối nhiều người theo đuổi như vậy, cũng đến lúc phải bị đàn ông từ chối vứt bỏ một lần rồi. Ông trời công bằng lắm, huề nhau cả thôi.”

Giang Bảo Lâm thở dài một tiếng, ngồi xổm xuống trước mặt cô, dịu dàng nói: “Không có gì mà huề với không huề hết. Theo đuổi em là bởi vì em ưu tú, mỗi người thích em đều bị em hấp dẫn không phải là lỗi của em, những người bị em từ chối cũng cam tâm tình nguyện, không có oán giận gì hết. Em đừng áp đặt những chuyện này lên người mình. Tưởng Tử Hàn đối xử như vậy với em là do anh ta không có mắt nhìn!”

Tống Hân Nghiên cười cười, không nói gì nữa.

Cứ như vậy mà trầm mặc ngồi trong phòng bệnh cả một buổi trưa.

Mặt Khương Thu Mộc cùng Giang Bảo Lâm chứa đầy vẻ u sầu, hoàn toàn không biết cô đang nghĩ gì.

Trời bắt đầu tối xuống.

Tống Hân Nghiên hoàn hồn, lạnh nhạt dửng dưng cười nói với Giang Bảo Lâm: “Anh trở về đi, nói với một tiếng dì Cao, để tối nay dì ấy không cần tới đây nữa. Em ở lại đây với Thu Mộc rồi.”

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận