Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Em Chồng Anh Đừng Qua Đây

Khả Hân không còn thấy sợ hãi khi đối diện với bộ dạng kinh khủng này của ‘Lâm Vĩ Thành’ nữa. Bởi vì cô biết rõ bên trong lớp da bị bỏng nặng này là một người đàn ông dịu dàng và ưu tú.

Khả Hân dịu dàng như thế khiến Vĩ Phong rất hưởng thụ, anh có thể tùy ý vuốt tóc, ôm lấy cô cũng không bị phản đối:

“Vĩ Thành, mấy hôm nay anh thấy đỡ hơn chưa? Em lo cho anh lắm.” – Hai mặt cô lại bị một tầng nước bao lấy, cô nắm chặt tay ‘Vĩ Thành’, thật sự không nhìn thấy anh khiến cô không thể nào an tâm.

“Gọi là chồng.” – Lâm Vĩ Phong thật sự không thích nghe Khả Hân cứ kêu anh là ‘Vĩ Thành’.

Khả Hân có chút xấu hổ, nhìn qua nhìn lại thấy không có ai chú ý lắm mới nhẹ giọng hỏi:

“Chồng à, chúng ta không đợi Vĩ Phong sao?”

Khả Hân thật sự có chút ỷ lại Vĩ Phong, cô cho rằng có Vĩ Phong thì mọi chuyện sẽ ổn hết. Dù sao cuộc họp cổ đông sẽ phải gặp Lâm Dương Minh, áp lực của chuyện này thật sự không nhỏ.

“Không cần chờ, chúng ta tự đi.”

Lâm Vĩ Phong cầm lấy tay Khả Hân, mặc dù lớp da giả này vô cùng khó chịu nhưng bù lại là một Khả Hân vô cùng nhu thuận ngoan ngoãn, cũng đáng giá.

Lâm Vĩ Thành có thể tự mình xuất hiện ở cuộc họp cổ đồng khiến cho mọi người đều kinh ngạc không thôi. Quan trọng là bệnh tình của anh không hề giống như những gì mà Lâm Dương Minh đã nói. Tuy dung mạo có bị lửa thiêu thành vô cùng đáng sợ nhưng khí thế của anh vẫn không ai đàn áp được. Ngay cả Lâm Dương Minh cũng không dám tin vào mắt mình.

Lần đó Lâm Dương Minh đem người tới làm giám định y tế, từ trên xuống dưới nhà họ Lâm đều liều chết không cho hắn gặp Lâm Vĩ Thành nên hắn mới đi tung tin đồn nói rằng Vĩ Thành sắp chết, sớm muộn hắn cũng trở thành người thừa kế danh chính ngôn thuận.

Nhưng hắn làm sao ngờ tới, Lâm Vĩ Thành hôm nay lại đích thân tới đây làm rõ mọi chuyện.

“Tuy rằng bây giờ dung mạo tôi không còn như trước nhưng đầu óc vẫn rất minh mẫn, tôi chắc chắn không để các vị cổ đông thiệt thòi. Hoa hồng các vị nên nhận được tôi sẽ không thiếu của các vị một đồng.” – Giọng nói của anh thông qua máy biến âm trở nên khàn khàn, hoàn toàn không nghe rõ có phải giọng của Vĩ Thành hay không. Bất quá cổ đông có mặt cũng không quan tâm quá tới chuyện này, bọn họ đều tin trước mắt chính là Lâm Vĩ Thành.

“Mọi người cứ yên tâm, em trai Vĩ Phong của tôi không mơ ước gì tập đoàn này. Nhưng dựa vào thực lực của nó ở thành phố A hoàn toàn có thể giúp tập đoàn chúng ta thu được càng nhiều lợi ích hơn. Tôi đến đây là để trấn an mọi người, không cần chống đối với Vĩ Phong hơn nữa là bổ nhiệm lại một số chức vụ quản lý trong tập đoàn.”

Lâm Vĩ Phong chỉ cần dùng dăm ba câu, đã có thể khống chế trở lại toàn bộ cục diện của tập đoàn.

“Khả Hân, đọc biên bản bổ nhiệm mới đi.”

Khả Hân thật sự bất ngờ trước dáng vẻ oai phong này của ‘Lâm Vĩ Thành’, trong lòng cô không khỏi hâm mộ anh. Ánh mắt nhìn anh giống như có sao lấp lánh.

Vì để trấn an Lâm Dương Minh, Vĩ Phong đem chuyện mở rộng thị trường cho ông ta làm. Nhưng để hạn chế sự bành trướng của ông ta, anh cũng bổ nhiệm một người vừa từ Anh trở về, Emma Trương Nhi, phụ trách tài vụ nội bộ.

Chờ Khả Hân đọc xong biên bản bổ nhiệm, cổ động bắt đầu bàn tán, mọi người cũng không có bất mãn gì. Chỉ cần đảm bảo lợi ích cho bọn họ, bọn họ cũng không ý kiến gì. Hơn nữa, bọn họ đều nể mặt cha của Vĩ Thành, muốn để Vĩ Thành quản lý tập đoàn, dù sao về phe Lâm Dương Minh cũng không thuận tình thuận lý lắm.

Còn về chuyện Lâm Vĩ Phong, anh và Vĩ Thành tình cảm anh em sâu nặng, không sợ Vĩ Phong sẽ gây bất lợi cho tập đoàn của Vĩ Thành. Nên bọn họ cũng không cần chống đối Vĩ Phong, có thể từ chỗ anh kiếm lợi mới là tốt nhất.

Sau khi hai người quay trở lại xe về nhà họ Lâm, Khả Hân mới có thể thở phào nhẹ nhõm. Cô thật sự không ngờ chồng của mình lại là một người tài giỏi như thế. Khả Hân chưa từng nghĩ sẽ có lúc cô cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ người chồng trên danh nghĩa ‘Vĩ Thành’ này của mình.

Nhưng Khả Hân lại không ngờ được, người cô đang ngưỡng mộ là Lâm Vĩ Phong, người chồng thật sự của cô.

“Vĩ Thành, anh có mệt không?” – Khả Hân dịu dàng bóp bóp bả vai anh, ân cần hỏi – “Em làm thế này có vừa chưa, anh có đau không?”

Lâm Vĩ Phong nhắm hờ mắt hưởng thụ cảm giác được Khả Hân phục vụ nhưng trong lòng vẫn không hài lòng cô gọi mình là ‘Vĩ Thành’.

“Đừng để anh phải nhắc mãi xưng hô của em.”

Khả Hân mới gặp anh có mấy lần nên cô vẫn ngại ngùng khi gọi anh là ‘chồng’ nhưng nhớ lại dáng vẻ oai phong khi nãy của anh, cô thẹn thùng nói:

“.. Chồng à, hôm nay anh rất ngầu, em thật sự thấy rất ngưỡng mộ.”

Khả Hân không che giấu ánh mắt sùng bái dành cho anh, dù anh có bị hủy dung đi chăng nữa vẫn là một người rất tài hoa.

Một câu ‘em rất ngưỡng mộ’ của cô khiến yết hầu anh căng thẳng. Một người phụ nữ công khai khen người một người đàn ông mà người phụ nữ này lại còn là vợ của mình. Có người nào có thể cầm lòng được, quan trọng là khuôn mặt nhỏ nhắn mỗi lần ngại ngùng là ửng đỏ kia càng dụ dỗ người khác muốn làm chuyện không đứng đắn.

Khả Hân cảm thấy được anh đang nhìn chằm chằm mình nên cũng xấu hổ hướng mắt ra cửa sổ. Lúc này cô mới để ý thấy ánh nắng bên ngoài đang chiếu thẳng vào chân anh, bởi vì hai chân của anh không thể di chuyển nên cô rất sợ anh khó chịu cũng ngại không nói ra.

Khả Hân vội vàng lấy tấm thảm mỏng trên xe che chắn lên đùi của anh, ngăn ánh nắng mặt trời chiếu thẳng vào đây. Do vết thương bị bỏng rất kị chuyện bí bách khó thoát khí nên cô khom người xuống, thay anh chỉnh lại tấm thảm sao cho dễ chịu nhất có thể.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận