*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngu Thư Hân ôm bồn cầu nôn ói như thể muốn phun tất cả mật dịch bên trong dạ dày ra ngoài vậy, nàng chưa có ăn gì nên khi nôn ra chỉ là nước chua. Toàn thân sức lực bị rút cạn Thư Hân mệt mỏi nhắm mắt lại trong đôi mắt mờ sương đã được khôi phục lại hoàn toàn trong suốt. Trong phòng vệ sinh bốn phía yên lặng, bên cạnh vòi nước đang rỉ từng giọt nhỏ tách một tiếng rơi xuống sàn nhà tắm tạo thành một vũng nước nhỏ. Giọt nước kia như rơi vào trong lòng nàng khuấy động sự hoảng loạn trong tâm khiến vết sẹo mới khép miệng lần nữa đau xót mở ra. Mặt mũi Ngu Thư Hân trắng bệch nàng với tay ấn nút bồn cầu xả nước sau đó đóng nắp lại tìm điểm tựa đứng lên, bụng dưới vừa trướng lại đau râm ran quặn lên từng cơn khiến Thư Hân suýt chút nữa gập mình ngồi sập xuống đất.
Nửa giờ sau Lisa nhận được điện thoại của Thư Hân làm cho sững sờ: "Làm sao vậy Thư Hân ?"
Ngu Thư Hân giọng nói lạc đi nhỏ giọng đáp lại: "Không có gì, em đột nhiên muốn trở về khách sạn."
Một câu rất ngắn gọn Thư Hân không có ý sẽ giải thích thêm, ngữ điệu nguội lạnh Lisa nghe ra được có gì đó không ổn nhưng cô không dám hỏi em ấy. Lisa nghe điện thoại xong liền xuống lầu tới nhà xe lấy xe đi tới Vi Anh Hoa Uyển đón nàng.
Ngu Thư Hân lúc rời đi vẫn rất cẩn thận đem toàn bộ cửa sổ trong căn hộ đóng kỹ lại, kéo rèm cửa sổ phủ kín, đem đồ ăn trên bàn chưa đụng một miếng nào tất cả gói lại xách ở trên tay đi ra ngoài ném vào thùng rác gần đó. Căn nhà một lần nữa trở về như lúc đầu như chưa từng có ai đặt chân tới đây, Ngu Thư Hân cẩn thận khóa cửa rồi rời đi.
Lisa đem chiếc xe lái tới khu vực gần căn hộ thì gọi điện thoại cho Ngu Thư Hân, điện thoại tút tút vài giây đầu bên kia chưa trả lời cửa xe bên cạnh đã được người mở ra. Ngu Thư Hân cầm theo túi xách ngồi vào, giọng nói khàn khàn biểu cảm nhàn nhạt, nàng nói: "Chị Lisa đi về khách sạn thôi."
Lisa quay đầu nhìn nàng bên trong xe hơi không có bật đèn chỉ có ánh đèn đường bên ngoài chiếu vào, mơ hồ có thể đại khái nhìn thấy ngũ quan trên gương mặt Thư Hân một chút
Lisa ngưng lại vài giây hỏi: "Triệu tổng có việc đi rồi sao?"
Ngu Thư Hân nhắm mắt lại trong suy nghĩ rối loạn: "Ừm, Đường còn có chút công tác chưa giải quyết xong ."
Ngày hôm qua Triệu tổng sớm rời đi mọi người đều biết cô đi xử lý việc công, Triệu Tiểu Đường với thân phận của cô bận bịu là điều đương ai cũng rõ ràng. Lão bản của một công ty giải trí bên dưới còn có nhiều công ty con để tham gia ghi hình cùng mọi người không phải dễ dàng. Lisa nhớ lại biểu tình của Thư Hân trước khi Triệu tổng rời đi cũng không giống như rất là khó chịu a? Làm sao hiện tại lại như vậy đây?
Lisa có chút mịt mờ lái xe đưa Thư Hân về tới trước sảnh khách sạn, đợi xe ngưng hẳn cô quay qua nhìn Thư Hân nói: "Chị đi lên với em nhé?"
Đôi tay đang lướt điện thoại của Thư Hân ngừng lại, nàng ngẩng đầu lên Lisa nhìn thấy khóe mắt Thư Hân rất đỏ đôi mắt thũng xuống, sắc mặt tái nhợt trạng thái không phải rất tốt cô cau mày nói: "Thư Hân?"
Ngu Thư Hân khóa màn hình để điện thoại vào lại trong túi xách, lấy khẩu trang đeo lên : "Không cần đâu ạ, một mình em trở về phòng là được rồi."
Ngu Thư Hân tháo dây an toàn hơi động một chút phần eo nhói lên khiến nàng suýt chút nữa vì đau mà bật thành tiếng. Phỏng chừng do hôm nay cảnh diễn dùng sức nhiều khiến cơ thể trở nên gánh nặng, Ngu Thư Hân nhíu mày nói: "Chị Lisa gần nhất giúp em hẹn gặp bác sĩ Lục đi."
Lisa có chút bận tâm: "Làm sao? Nơi nào không thoải mái?"
Ngu Thư Hân khẽ lắc đầu: "Gần đây em thấy phần eo đau âm ỉ."
" Eo âm ỉ đau là bình thường, nhiều khi vì em lâu ngày mới làm việc quá độ nên mới vậy. Khả năng ngày hôm nay đóng phim mệt mỏi, chị sẽ sắp xếp lại lịch trình cho em hẹn lịch khám với bác sĩ Lục cho an tâm."
Ngu Thư Hân ậm ừ đồng ý sau đó chân đi đôi giày đế bằng bước xuống xe, Lisa cũng bước xuống xe theo cô đưa Thư Hân đi tới cửa thang máy mới quay người rời đi. Ngu Thư Hân trở về phòng liền ngồi phịch ở trên sofa lười nhác không muốn động đậy, nàng lấy điện thoại ra search tên Triệu Tiểu Đường tìm kiếm thông tin
Ngày trước chỉ cần search tên Triệu Tiểu Đường ra sẽ có phần giới thiệu vô cùng chi tiết từ chức vụ nghề nghiệp, những việc cô đã trải qua,... Mà bây giờ chỉ cần search tên cô bên cạnh sẽ kèm theo tên của nàng.
# Triệu Tiểu Đường Ngu Thư Hân trên gameshow #
# Triệu Tiểu Đường Ngu Thư Hân thật xứng đôi #
# Phá vỡ danh phận Kinh Nghi lão bản ai càng tú hơn, là Triệu Tiểu Đường sao? #
Ngu Thư Hân ngón tay đâm vào màn hình, thần sắc bình tĩnh, bình tĩnh tới đáng sợ không biết nàng đang nghĩ gì.
Triệu Tiểu Đường bận bịu Thư Hân đương nhiên biết dù sao Thư Hân lại không phải lần đầu tiên nhận thức Tiểu Đường. Triệu Tiểu Đường không những bận rộn công việc ở Kinh Nghi mà còn bận chuyện ở công ty con, có bao nhiêu công ty con thì Ngu Thư Hân cũng không có biết rõ. Nàng từng bắt gặp dáng vẻ mệt mỏi của cô khi nửa đêm mới từ công ty về nhà thậm chí khi ghi hình chương trình Tiểu Đường vẫn làm việc tới tận nửa đêm những điều này Thư Hân đều biết nhưng nàng vẫn thấy có chút khó chịu trong lòng.
Ngu Thư Hân khó chịu không phải bởi vì Triệu Tiểu Đường bận rộn công việc cũng không phải là bởi vì cô không có trở về, không thể đúng hạn xuất hiện ở căn hộ bên kia. Ngu Thư Hân sợ chính là khi nàng gọi điện cho Tiểu Đường thì cô luôn tắt máy, chuyện như vậy ngày trước lúc kết hôn không phải là không có. Lúc ấy Thư Hân nhận được lời nhắc của ông nội kêu mình và Triệu Tiểu Đường về nhà, Thư Hân liền gọi cho Tiểu Đường bốn, năm cuộc gọi đều không ai tiếp cuối cùng trực tiếp tắt máy mặc cho một mình nàng ở nhà suy nghĩ lung tung.
Có phải là vì mình gọi tới lúc Tiểu Đường đang bận họp mới không nghe máy hay là Tiểu Đường đang lái xe. Cũng có thể là vì điện thoại hết pin?... Khi đó Ngu Thư Hân liều mạng tìm ra lý do bao biện cho Tiểu Đường chính vì là không chịu thừa nhận Triệu Tiểu Đường bởi vì phiền chán cuộc gọi từ mình. Sau đó buổi tối Tiểu Đường xuất hiện ở Triệu gia Thư Hân mới biết hết thảy đều là mình cả nghĩ quá rồi, người này không có bất kì sự cố nào xảy ra hết tất cả chỉ là sự tưởng tượng của nàng mà thôi. Thư Hân đã rất lúng túng vào lúc đó cho tới bây giờ cái cảm giác đó nàng chưa từng quên, một lần nữa nó được tái hiện.
Cho nên khi nãy Thư Hân mới ngay lập tức muốn rời khỏi căn hộ, nàng không biết bản thân mình khi lần nữa đối diện với tình cảnh tương tự như vậy trong hoàn cảnh như cũ thì bản thân liệu có thể hay không mất khống chế.
Ngu Thư Hân thừa nhận một điều rằng bản thân nàng vẫn chưa cởi bỏ được hết khúc mắc ở trong lòng nàng vẫn còn e sợ.
Ngu Thư Hân nằm ở trên sofa trở mình thay đổi tư thế, nàng muốn gọi điện cho Tiểu Đường nhưng bấm số rồi vẫn không có dũng khí gọi đi cuối cùng thở dài tắt điện thoại ôm lấy chiếc gối bên cạnh che trên gương mặt.
Toàn thân đều rất mệt mỏi không nói ra được uể oải như thế nào, Thư Hân cũng không có rửa mặt liền như thế thẫn thờ mở hai mắt nhìn chiếc đèn thủy tinh trên đỉnh đầu.
Khi đôi mắt sắp nhắm lại thì Thư Hân đưa tay ra sờ tới điện thoại đem âm lượng điều đến cao nhất.
Nếu như Triệu Tiểu Đường hết bận sẽ gọi điện thoại cho nàng chứ?
Ngu Thư Hân ôm cái ý niệm này nhắm mắt chìm vào giấc mộng, cả căn phòng trở lên tịch mịch so với ở trong văn phòng làm việc bên kia bầu không khí hoàn toàn đối lập.
Ba Triệu ngồi trên ghế làm việc hỏi người đối diện: "Còn không có tin tức à?"
Hồ Ba đứng ở trước mặt ba Triệu lắc đầu: "Mậu cảnh quan vừa vặn đang điều tra."
"Điện thoại đâu?" Ba Triệu buổi chiều mới nhận được điện thoại của Hồ Ba lúc đó Ba Triệu mới vừa xuống phi cơ còn chưa kịp cùng vợ mình trở lại Triệu gia xem lão gia tử. Lúc đầu nhìn số điện thoại là trợ lý của Tiểu Đường Ba Triệu biết đây không phải là một trò đùa lập tức chuẩn bị phi cơ bay tới A quốc. Mẹ Triệu hỏi Ba Triệu đã xảy ra chuyện gì, Ba Triệu cân nhắc một lúc lâu vẫn là quyết định trước tin giấu đã chỉ cùng mẹ Triệu nói ở công ty đột nhiên xảy ra biến cố phải tới đó để xử lý đồng thời làm cho mẹ Triệu đi về trước bồi lão gia tử. Mẹ Triệu từ trước đến giờ đối với chồng mình tin tưởng không nghi ngờ, ngồi lên xe riêng của nhà trở về. Nghĩ đến ánh mắt chứa đựng sự tin tưởng của vợ mình cùng với việc Triệu Tiểu Đường sinh tử chưa rõ khiến Ba Triệu cảm thấy đầu đầu, lòng nóng như lửa đốt.
Triệu gia qua ba đời con cháu trong nhà chưa từng sinh ra chuyện như vậy, Triệu Tiểu Đường mỗi lần ra ngoài bên người đều có trợ lý cùng thư ký, đoàn luật sư đông như vậy không nghĩ tới lần này đơn độc tới nơi này sẽ xảy ra chuyện như thế. Tại sao Tiểu Đường có thể bất cẩn đến thế nhưng hiện tại Ba Triệu không có thời gian đi truy cứu chuyện này mà phải tìm cho bằng được Tiểu Đường. Ba Triệu xưa nay tính tình nho nhã giờ khắc này sắc mặt nghiêm túc mà lại lạnh lùng, Hồ Ba giương mắt nhìn Ba Triệu như cũ thấp giọng báo cáo: "Vẫn không có cuộc gọi tới."
Hồ Ba buổi chiều nhận được điện thoại của Triệu tổng cách giờ cô ra sân bay nửa tiếng điện thoại cho cậu chỉ để thông báo rằng cô sẽ không trở về nước nữa mà sẽ qua hiện trường kiểm tra tiến độ của dự án. Giọng nói của Triệu tổng vẫn như mọi ngày lành lạnh mà uy nghiêm thái độ cũng không khác biệt, Hồ Ba lúc đó cũng không nghĩ nhiều đáp lại cô sau đó qua 10 phút mới cảm thấy có gì đó không đúng. Hồ Ba lập tức gọi điện thoại cho Triệu tổng kết quả điện thoại tắt máy, thân là trợ lý của cô Hồ Ba là người hiểu rõ hơn ai hết điện thoại của Triệu tổng sẽ chẳng bao giờ tắt máy giữa chừng cả. Cậu ta lập tức có linh cảm không tốt vội vàng phái người đi điều tra thu về được hai tin tức quan trọng.
Thứ nhất, Lạc tổng hôm nay tới công ty.
Thứ hai, Triệu tổng ngồi lên chiếc xe do Lạc Thái điều khiển.
Hồ Ba nhận được hai tin này lập tức chết lặng như sét đánh ngang tai hốt hoảng nóng ruột. Lạc Thái cấu kết với Phan tổng là bí mật trong công ty vẫn chưa có người biết, Triệu tổng còn ở trong đại hội cổ đông nói mình đang để Lạc tổng làm việc điều này làm cho hành động của Lạc Thái càng thuận tiện hơn, không có ai hoài nghi ngoại trừ Hồ Ba.
Hồ Ba tự biết Triệu tổng rất khả năng bị Lạc Thái mang đi mà đoạn hội thoại cuối cùng của cô có thể cũng là Lạc Thái bắt cô nói như vậy. Hồ Ba không dám một mình đưa quyết định lập tức liên hệ cho Ba Triệu, Ba Triệu bay qua đây việc đầu tiên là liên hệ với một cảnh viên quen thuộc tránh đánh rắn động cỏ. Bắt đầu điều tra lại không ngờ Lạc Thái bỗng dưng bốc hơi không chút dấu vết, lúc bọn họ tìm ra chỉ còn lại chiếc xe Lạc Thái vứt bỏ còn hắn ta và Tiểu Đường ở đâu thì vẫn chưa xác định được.
Điểm trọng yếu nhất chính là Lạc Thái cho tới bây giờ đều không có gọi tới một cú điện thoại nào hết. Điều này làm cho Ba Triệu rất bất an, nếu như có thể thông qua cuộc điện thoại biết mục đích của Lạc Thái là chỉ vì tiền thì rất dễ trao đổi nhưng ba Triệu lại lo lắng Lạc Thái không phải vì tiền thì Tiểu Đường sẽ rất nguy lan.
"Gọi cho Mậu cảnh quan bảo ông ta phái thêm nhiều người hơn nữa đi thăm dò, tôi không muốn kinh động bất luận người nào hiểu chưa. "
Ba Triệu nói xong thở dài: "Nếu như có điện thoại gọi tới ngay lập tức chuyển cho tôi."
"Chỉ cần là đòi tiền bất luận bao nhiêu đều đáp ứng."
Hồ Ba đối với chuyện này cũng có trách nhiệm nếu như cậu ta có thể bồi tiếp Triệu tổng cùng đi tới sân bay, nếu như cậu ta đưa Triệu tổng lên xe, nếu như cậu ta sớm một chút phát hiện không đúng thì sự tình sẽ không diễn biến thành như vậy. Hồ Ba dáng vẻ đầy tự trách gật đầu nói: "Tôi biết nên làm như thế nào ạ."
Ba Triệu trầm mặc vài giây: "Đi ra ngoài trước đi."
Hồ Ba cúi người xuống: "Vậy tôi đi gọi điện thoại cho Mậu cảnh quan."
Trước mặt không có âm thanh đáp lại Hồ Ba hơi ngẩng đầu lên nhìn phát hiện Ba Triệu cúi đầu, trên mặt bàn văn kiện tản ra trang cuối cùng chính là chữ kí của Triệu tổng. Hồ Ba lần đầu tiên thấy Ba Triệu mọi ngày khí chất tao nhã khéo léo bây giờ lại cắn chặt răng dáng vẻ gấp rút đôi mắt đầy sự lo lắng kia khiến cậu ta nhìn cũng không nhịn được chóp mũi chua xót.
Một đêm dài cứ vậy trôi qua cảnh sát tìm kiếm rất nhiều nơi vẫn không có kết quả, bởi vì không thể đánh rắn động cỏ cho nên hành động rất bất tiện. Ba Triệu một đêm không ngủ mái tóc đen bạc đi sau mấy tiếng đồng hồ, Hồ Ba đứng trước cửa văn phòng do dự gõ cửa. Cả một đêm Ba Triệu vẫn duy trì tư thế này hầu như không động đậy, Hồ Ba vừa vào cửa Ba Triệu liền đứng lên có chút kỳ vọng nhìn hắn, Hồ Ba lắc đầu nói: "Còn không có tin tức."
Ba Triệu đôi chân vì quá lâu không nhúc nhích khiến đôi chân mềm nhũn, vừa đứng lên đã ngã ngồi tại trên ghế giọng nói khàn đi: "Lại tiếp tục tìm kiếm đi."
"Triệu tổng, nếu không. . ."
"Không được." Ba Triệu mặt đanh lại, bọn họ hiện tại không biết Lạc Thái mục đích là cái gì, vạn nhất làm lớn chuyện chọc giận Lạc Thái Tiểu Đường liền càng nguy hiểm. Hồ Ba tự nhiên cũng biết là như vậy nhưng kể từ lúc Triệu Tiểu Đường mất tích đã mười mấy tiếng rồi cậu ta thật sự rất lo lắng.
Hai người mới vừa thương lượng xong di động của Ba Triệu vang lên, ông đưa mắt nhìn màn hình ánh mắt sáng ngời sau đó ngẩng đầu đối với Hồ Ba nói: "Đi ra ngoài trước đi."
Hồ Ba gật đầu: "Vâng."
Sau đó rời khỏi phòng làm việc, cánh cửa phịch một tiếng đóng lại.
🌱🌱🌱🌱🌱
Ngu Thư Hân nghe được tiếng gõ cửa kinh sợ ngồi dậy, nàng sờ sờ cái trán đối với bên ngoài hô: "Đến rồi đây."
Ngoài cửa Lisa đang đứng chờ, cô thấy Thư Hân còn mặc trang phục ngày hôm qua không hiểu nói: "Em không ngủ à?"
Ngu Thư Hân dụi mắt: "Em có ngủ."
"Mới vừa tỉnh giấc, em đi rửa mặt." Thư Hân nói xong tiến vào trong phòng vệ sinh thông qua tấm gương nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình. Sắc mặt nàng tái nhợt có phần hơi trắng, dưới mí mắt có quầng thâm hơi sưng, Lisa có chút bận tâm khi vào phòng vẫn luôn nhìn về hướng nhà vệ sinh. Nghe bên trong phòng có tiếng nước chảy vang lên Lisa ngồi trên sofa quay đầu nhìn lại trên bàn đôi tay chạm xuống ghế cảm nhận được độ ấm, trên ghế còn có chiếc chăn mỏng bị đặt ở một bên lộn xộn cũng còn hơi ấm. Ngu Thư Hân tối qua ngủ ở đây sao?
Ngu Thư Hân đi ra liền nhìn thấy Lisa cau mày đang suy nghĩ gì đó, nàng gọi cô : "Chị Lisa có thể xuất phát."
Lisa thấy Thư Hân đã thay đổi một bộ quần áo mới, mái tóc buộc lên, bộ dạng so với khi nãy vừa nhẹ nhàng khoan khoái gọn gàng hơn rất nhiều. Lisa vẫn ngồi đó đối với Thư Hân dò hỏi: "Đến cùng xảy ra chuyện gì?"
Ngu Thư Hân trong lòng hơi run: "Chuyện gì ạ?"
Lisa hỏi nàng: "Em cùng Triệu tổng ngày hôm qua ở chỗ Vi Anh Hoa Uyển đến cùng xảy ra chuyện gì?"
Ngu Thư Hân vẻ mặt hơi đổi một chút, nàng đối diện với ánh mắt tra hỏi của Lisa quản lý mím môi lại, lựa chọn từ ngữ ngắn gọn giải thích qua. Lisa nghe xong lại hỏi : "Cho nên Triệu tổng bởi vì tăng ca lại không có trở về ?"
Ngu Thư Hân không có phản bác, nàng từ bên người Lisa lấy đi di động trên màn hình không có một cuộc gọi nhỡ nào cả thậm chí một tin nhắn cũng không. Ánh mắt Thư Hân tối lại ngẩng đầu đối mặt với Lisa nói: "Không nói về việc này nữa chúng ta trước tiên đi tới khu nghỉ dưỡng đúng không ạ?"
"Ngày hôm nay không đi." Lisa nói: "Triệu Hy bảo hôm nay không ghi hình nghỉ một ngày, chị cùng Cố đạo diễn nói ngày hôm nay đem phân cảnh còn lại của em quay cho xong. Phỏng chừng buổi sáng là kết thúc, buổi chiều chị cùng em đi qua chỗ bác sĩ Lục một chuyến."
Trước kia Lisa còn không biết tại sao không ghi hình, hiện tại đoán được nguyên nhân tám phần mười là Triệu Tiểu Đường không có trở lại, cô nói rằng: "Đi thôi, chúng ta trực tiếp đi tới đoàn phim."
Ngu Thư Hân đi theo phía sau Lisa lòng bàn tay cầm điện thoại chạm trên tên của Triệu Tiểu Đường nghĩ một hồi vẫn không dám gọi đi, vẫn là ngoan ngoãn theo chị Lisa tới đoàn phim.
Phân cảnh của Thư Hân không còn nhiều vốn đã sắp xếp lùi lại để đi ghi hình cho game show bên kia không nghĩ lại bị đẩy lùi. Trước đó đã quay cảnh Triệu Lâm động phòng vì lẽ đó chỉ còn dư lại phân cảnh một người cùng phân cảnh đối diễn với Cảnh Viên. Ngu Thư Hân đến đoàn phim thì Cảnh Viên đã hoá trang xong, Thư Hân tối hôm qua nghỉ ngơi sớm sáng sớm lại bị Lisa tới kêu dậy cho nên cũng không biết trên mạng Cảnh Viên cùng Cố Khả Hinh tình hình thế nào rồi,có hay không làm sáng tỏ. Chỉ là Thư Hân hiện tại cũng không có cái tâm tình đi tìm hiểu, nàng ngồi ở bên cạnh Cảnh Viên thoáng gật đầu chào hỏi: "Cảnh lão sư."
Cảnh Viên đối diện với đôi mắt trong trẻo của Thư Hân đôi mi thanh tú giật giật, vẻ mặt không gợn sóng: "Sớm."
Hai người hóa trang xong liền tới phim trường bắt đầu diễn, Cảnh Viên cùng Ngu Thư Hân cũng xem như hai người có cảnh quay đối diễn nhiều nhất ngoại trừ Cố Khả Hinh ra. Hai người khi diễn rất tốt phối hợp hoàn hảo không có cảm giác áp diễn rất cân bằng. Hai người tuy không tìm ra được điểm giống nhau thế nhưng khi lên màn hình lại mơ hồ có chút giống về tính cách khiến fans nguyên tác ví hai người là một tổ hợp nha hoàn tiểu thư hoàn mỹ.
Dưới máy quay Cảnh Viên cùng Ngu Thư Hân mặt đối mặt đứng đối diện nhau, Ngu Thư Hân thân mặc áo trắng, mái tóc chỉ dùng một cái dây cột tóc cột lại, mái tóc phiêu phiêu trong gió nàng gọi một tiếng : "Tiểu thư."
Thanh Hàn ngẩng đầu đối với nàng cười tựa hồ biết nàng nhất định sẽ trở về, hai người cái nhìn này đối diện thời gian rất dài cuối cùng Cố đạo diễn hô lên : "OK!"
Ngu Thư Hân thở một hơi đi theo Lisa về phía sau hậu trường đổi trang phục, đại kết cục bên này đã quay xong còn có mấy bối cảnh vẫn còn giữ nguyên vì chưa quay hết. Cảnh kế tiếp Ngu Thư Hân bị trói nhốt trong phòng nghe bên ngoài tiếng pháo hoa vang lên, nghe tiếng cười cười nói nói, nàng chỉ còn dư lại bất lực cùng tuyệt vọng. Nàng nhìn về phía cửa ánh mắt từ đầy cõi lòng chờ mong đến từ từ mất đi thần thái, Ngu Thư Hân bị trói ở nơi đó phút chốc nghĩ đến chuyện tối ngày hôm qua chóp mũi tự nhiên đau xót, nguyên bản còn chưa tới cảnh khóc nàng đã khóc lên rồi.
"Tạp!" Cố đạo diễn đối với Ngu Thư Hân nói: "Làm lại một lần đi."
"Thư Hân tâm tình biến hóa quá nhanh."
Ngu Thư Hân gật đầu, lần này nàng toàn bộ tâm tư đặt vào cảnh diễn, tâm tình chậm rãi chuyển biến loại tình cảm nhẵn nhụi chậm rãi biến hóa khiến mấy nghệ sĩ đứng một bên quan sát bị thu hút vào cảnh diễn của Thư Hân. Cố đạo diễn canh thời điểm Thư Hân cúi đầu tuyệt vọng hô lên: "OK!"
Mấy cảnh quay lần lượt hoàn thành, cảnh cuối cùng Ngu Thư Hân ngồi ở bên trong phòng hồi tưởng lại ký ức cùng Triệu Lâm từng tí từng tí một cảnh quay này đã quay tới lần thứ 3 Cố đạo đều nói không có cảm giác. Ngu Thư Hân tay đè tại trên eo đau nhức, nàng nghe được Cố đạo diễn nói: "Cảnh quay này là Linh Nguyệt nhớ lại ký ức cùng Triệu Lâm từng tí từng tí một, những đoạn tình cảm ngọt ngào......"
Cố đạo diễn nói tới chỗ này vỗ tay một cái: "Trước đây nói qua luyến ái sao?"
"Bây giờ nhớ lại chuyện mà bản thân cùng người mình thích đi rất giống phân cảnh trong phim đó."
Ngu Thư Hân thở sâu vài giây: "Quay lại một lần nữa ạ."
Cố đạo diễn đứng dậy lui về phía sau vài bước nhìn thấy chuyên gia trang điểm tiến lên giúp Thư Hân trang điểm thêm sau đó mới nói: "Bắt đầu!"
Tưởng tượng lại chuyện bản thân cùng người mình thích đã làm sao!? Ngu Thư Hân chớp mắt đã nghĩ đến Triệu Tiểu Đường, người kia đem lại cho mình sự thống khổ cùng hạnh phúc một tình cảm vừa đắng vừa ngọt. Thư Hân đầu dựa vào ở cột gỗ, ánh mắt trống không vô thần biểu cảm phức tạp.
-- Hân Hân, tôi có thể theo đuổi em sao?
-- Ngủ được không? Ngủ không được tôi cho em kể chuyện xưa nhé?
-- Hân Hân, tôi yêu thích em cùng đứa nhỏ không quan hệ.
-- Em cười lên thật là đẹp mắt.
Ngu Thư Hân nghĩ tới đây lông mày nhếch lên, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt, một nụ cười mang theo vị ngọt xen lẫn vị đắng hoàn toàn được Thư Hân diễn ra. Cố đạo diễn đối với mấy nhân viên ở phía sau Thư Hân phất tay một cái ra hiệu đi xa một chút.
Ngu Thư Hân còn rơi vào trầm tư, người kia từng chữ từng câu, vẻ mặt khi nói chuyện, thái độ ra sao vào đúng lúc này cực kỳ rõ ràng như ở ngay trước mặt, âm thanh của cô cũng giống như ngay ở bên tai:
-- Tôi không dự định cùng em giảng đạo lý, tôi chính là muốn theo đuổi em.
-- Nhớ tôi liền nhắn tin cho tôi hay, gọi điện thoại cũng tốt ngoại trừ thời gian làm việc những thời gian khác tôi đều là của em.
-- Em gửi một tin nhắn tôi liền nhắn lại cho em hai tin.
"OK!" Ngu Thư Hân vẫn chưa định thần lại hồi ức chưa kết thúc, Cố đạo diễn thấy vậy liền gọi nàng: "Cảnh kế tiếp chuẩn bị!"
Ngu Thư Hân ngồi yên ở trên mặt đất như không nghe thấy lời Cố đạo diễn vừa nói, nàng còn bận nghĩ đến lời nói của Triệu Tiểu Đường.
-- Thư Hân chờ tôi về nhà.
Nhân viên tiến tới giúp Ngu Thư Hân cởi dây trói, Lisa mới vừa đụng vào người Thư Hân liền nhìn thấy vẻ mặt nàng khẽ biến, Thư Hân nói rằng: "Chị Lisa."
Lisa dìu nàng đứng lên: "Làm sao vậy?"
Ngu Thư Hân không lên tiếng, nàng chỉ là từ chỗ Lisa cầm lấy điện thoại tới tay lại gọi cho Tiểu Đường. Quả nhiên như theo dự liệu điện thoại tắt máy, Thư Hân quay đầu vẻ mặt nghiêm túc nói: "Tiểu Đường khả năng xảy ra vấn đề rồi."
Lisa đầu tiên là sững sờ, tiện đà lắc đầu: "Nghĩ gì thế."
"Làm sao có khả năng." Cô nói rằng: "Em chớ suy nghĩ lung tung, Triệu tổng cô ấy vốn là người bận bịu công việc mà."
"Không phải bận việc." Ngu Thư Hân nghĩ đến ngày hôm qua buổi sáng nàng thu được cái tin nhắn kia khi mở ra nội dung nhận được chỉ là vỏn vẹn 1 chữ 'Ừ' so với câu trả lời trước đấy tuyệt nhiên không giống. Thư Hân trong lòng nổi lên dự cảm không tốt, nàng lắc đầu nói: "Không phải bận việc, Tiểu Đường có khả năng thật sự xảy ra vấn đề rồi."
Lisa thấy Thư Hân khẳng định chắc nịch như vậy lôi kéo nàng tiến vào bên trong phòng thay đồ. Nơi này không có ai Lisa để Thư Hân ngồi ở trên ghế còn mình ngồi xổm xuống nói: "Thư Hân nếu như Triệu tổng thật sự có chuyện trợ lý của cô ấy sẽ không biết sao? Triệu gia sẽ không biết sao? Bằng quan hệ của em với Triệu gia Triệu Hy làm sao có khả năng gạt em chứ? Em không nên nghĩ quá nhiều. . ."
"Không phải nghĩ quá nhiều." Ngu Thư Hân kiên định phản bác: "Chị Lisa, Tiểu Đường không phải người sẽ không chịu trách nhiệm. Chị ấy tối hôm qua đáp ứng trở về với em, chị ấy coi như không trở lại cũng sẽ gọi điện thoại cho em chứ không phải một chút tin tức đều không có."
"Đường trước nay lời chị ấy nói được là sẽ làm được chưa một lần lỗi hẹn."
Tối hôm qua Ngu Thư Hân bởi vì đối với căn nhà bên kia có ký ức không tốt cộng thêm việc Tiểu Đường không về đúng hẹn khiến nàng thất vọng tổn thương không suy nghĩ được gì khác tâm trí rối bời chỉ muốn rời khỏi đó. Vừa rồi ở trường quay nàng một lần nữa hồi tưởng lại chuyện của bản thân cùng với Triệu Tiểu Đường đã trải qua, Thư Hân đột nhiên nhớ tới Triệu Tiểu Đường vốn là hạng người gì!? Tiểu Đường làm sao sẽ như vậy không chịu trách nhiệm, chị ấy trước chỉ lo nàng sẽ bởi vì chuyện công việc của chị ấy mà bận tâm không vui cho nên còn kéo dài thời gian không chịu quay lại công ty xử lý thì làm sao có chuyện để trợ lý truyền đạt lại nói mình đang bận công tác cần tăng ca được cơ chứ. Coi như đúng là như vậy Tiểu Đường cũng sẽ đích thân cùng mình giải thích, người kia lúc nào mượn danh nghĩa người khác gửi lời nói với nàng?
Ngu Thư Hân suy nghĩ một lúc rồi đứng lên vội vàng ra quyết định: "Em muốn đi A quốc."
Lisa cũng đứng lên: "Em! Thư Hân, em trước tiên bình tĩnh cho chị."
"Chị Lisa, em không có cách nào bình tĩnh!" Vừa nghĩ tới Tiểu Đường lần này khả năng là thật sự có chuyện Ngu Thư Hân liền lòng nóng như lửa đốt: "Được rồi coi như lần này làm tiền đề để em từ bỏ nuôi hy vọng đi, nếu như Đường thật sự đang bận em thấy mặt chị ấy một lần rồi sẽ trở lại. Nếu như không phải. . ."
Nếu như không phải vậy thì là dự tính xấu nhất, Ngu Thư Hân bởi vì cái ý niệm này sắc mặt hơi trắng nàng lập tức trở về bên trong phòng thay đồ thay quần áo rồi vội vã đi ra. Lisa cầm lấy tay Thư Hân kéo lại : "Ngu Thư Hân !"
"Em có thể đừng kích động như vậy được không !"
Ngu Thư Hân quay đầu nhìn Lisa, âm thanh hơi thấp nói: "Chị Lisa, lần này em không phải kích động."
Nàng sâu sắc nhìn cô nói: "Em tin tưởng Đường."
Nàng tin tưởng Triệu Tiểu Đường sẽ không quên ước định cùng mình, chị ấy chỉ là không có cách nào lại đây mà thôi.
Lisa đối diện đôi mắt chân thành của Thư Hân đôi tay nắm lấy cánh tay em ấy mất đi khí lực, bốn chữ này như cây búa rơi vào ngực cô đập cho đầu quả tim Lisa độn đau. Cảm giác chua xót đau thấu xương không nói ra được khiến Lisa viền mắt ửng đỏ, cô nhíu chặt lông mày nói rằng: "Được, chị cùng em đi tìm Triệu tổng."
Ngu Thư Hân mang theo túi xách đi theo Lisa lên xe, hai người trở lại khách sạn lấy hộ chiếu. Lisa cho trợ lý gọi điện thoại tìm chuyến bay tới A quốc gần nhất, một lúc sau nhận được thông báo Lisa nói rằng: "Hai giờ sau có một chuyến bay."
Lisa nói xong nhìn về phía Ngu Thư Hân : "Em thật xác định muốn đi chứ, vạn nhất Triệu tổng thật sự đang làm việc. . ."
"Vậy em sẽ chết tâm được rồi." Ngu Thư Hân giờ khắc này tâm tình bằng phẳng hơn rất nhiều, nàng ngẩng đầu lên nói: "Chị Lisa, em không muốn liền một cơ hội giải thích cũng không cho chị ấy liền phán chị ấy tử hình."
"Chuyện này đối với Đường không công bằng."
Lisa nắm lấy tay Thư Hân hơi dùng sức, cô chau mày khẽ chớp mi trong mắt ngân ngấn bọt nước. Ngu Thư Hân phát hiện Lisa khác thường nàng quay đầu nhưng không lên tiếng.
Xe chạy thẳng đến sân bay, trên đường đi Ngu Thư Hân lấy ra khẩu trang cùng kính mắt, mũ, thu thập xong tất cả Thư Hân lại cảm thấy bụng đau âm ỉ quặn quặn từng cơn nàng đưa tay ấn ấn phần eo, nhíu mày hít thở sâu.
Đến sân bay mất nửa giờ, Lisa tâm tình đã ổn thỏa cô một bên cởi đai an toàn một bên cùng Thư Hân nói: "Đợi lát nữa đi vào trong sẽ có rất nhiều người, em theo sát bên chị nhé tránh đi lạc."
Ngu Thư Hân gật đầu, nàng nới lỏng đai an toàn ra vừa mới mở cửa ghế phụ ra nửa người mới vừa hướng về bên cạnh động một chút liền phát hiện dưới thân một luồng nhiệt lưu thoát ra, bụng dưới rất đau khiến Thư Hân chúi người về phía trước. Ngu Thư Hân cả người cứng đờ nắm chặt tay nắm cửa bên ghế phụ không nhúc nhích, Lisa lúc này đã xuống xe vòng qua đi tới cạnh bên ghế phụ cô hạ thấp người nhận thấy gì đó khác lạ: "Thư Hân?"
Ngu Thư Hân đôi mắt nhìn qua vai của Lisa nhìn về phía sau sân bay ánh mắt phức tạp, nàng cuối cùng thu lại bước chân vừa chạm xuống đất một lần nữa đeo lại dây an toàn đối với Lisa nói: "Chị Lisa chúng ta đi bệnh viện trước đã."