Tình Nhu đơ ra, ngầm hiểu ý của Nam Triều nhưng muốn né tránh. Anh ta lại tiếp tục nói:
- Tình Nhu.. Anh thực sự thích em, từ lúc em và trường đã để ý tới em, thời gian tình cảm anh dành cho em không phải quá dài, chỉ hơn 1 năm nhưng là chân thành thật lòng
Nam Triều cầm lấy một bàn tay nhỏ của nữ nhân, người cũng khòm khòm cúi xuống, từng lời nói ra như van cầu thảm thiết
Tình Nhu không lay động, cơ bản vì cô không có tí tình cảm nào với anh, nữ nhân thẳng thừng giựt tay ra, lạnh lùng đáp lại:
- Cảm ơn tình cảm của anh… Nhưng em nghĩ anh hay tìm một người con gái tốt hơn em, em… không xứng với tình cảm chân thành này
Xong xuôi cô quay gót đi thật nhanh, không thèm nhìn lại hay đáp lại lời Nam Triều đang gọi vang lên phía xa. Tình cảnh của hai người đã thành công thu hút một số học sinh xung quanh, sớm thôi sẽ có tin đồn gì đó trong trường này…
Chiều hôm đó
Tại phòng tập bơi của trường, trong này không có ai ngoài Nam Triều đang hì hục dưới nước. Động tác nhanh, dứt khoát và không hề đuối sức. Có lẽ có chuyện gì đã xảy ra để nam nhân bỗng dưng dùng sức lực một cách mạnh mẽ đến nhường này
Một hồi sau anh ta dựa vào thành bờ nghỉ ngơi, bàn tay liên tục đập vào mặt nước, gằn lên:
- Tình Nhu.. Em từ chối tôi sao? Em lại còn là em gái của thằng khốn đó nữa… Tôi sẽ giết…
Đang nói đến đây bỗng Nam Triều khựng lại, anh cười cười đều giả nhưng cũng bừng lên khuôn mặt xán lạn, nhẹ nhàng nói:
- À không… Tôi sẽ giết người nhà Nhâm gia, còn Tình Nhu đáng thương, em sẽ được Nam Triều chăm sóc cẩn thận
Đang lẩm bẩm suy tính thì từ xa là hai nữ nhân lạ mặt ríu rít đi lại, trông thấy Nam Triều họ càng bấn loạn hơn, 1 trong 2 lên tiếng:
- Thấy chưa? Tao đã biết anh ấy sẽ ở đây mà…
Nam Triều lười nhác liếc nhìn, hai nữ sinh đó mau tiến lại, tưởng ai hóa ra là Cẩm Ý và Cửu Hồ - hai đứa con gái say mê anh như điếu đổ. Hmm, nói sao nhỉ? Trong trường này đứa con gái nào cũng biết đến Nam Triều, mong có ấn tượng tốt trong mắt anh, chuyện buồn cười là đám nữ sinh còn rảnh rỗi lập một group FC Nam Triều… Dĩ nhiên hắn cũng tò mò xem thành viên là những ai rồi, dò tìm một hồi nhưng cái tên Tình Nhu cũng không xuất hiện
Nam Triều cười khẩy, càng thấy cô chống đối bao nhiêu, anh ta chỉ càng muốn độc chiếm bấy nhiêu. Ban đầu chỉ đơn giản là tình cảm chân thành, về sau mới điều tra ra Tình trạng có liên quan tới tên Cảnh Thâm kia. Ngay tức khắc Nam Triều đã xây dựng một kế hoạch trả thù, giết Nhâm Cảnh Thâm và bắt lấy Tình Nhu.. Còn gì hoàn hảo hơn?
Hai nữ sinh kia ngại ngùng đi lại, phá tan mớ suy nghĩ ảo tưởng của Nam Triều, nói:
- Em chào anh… Thật vui vì anh ở đây… Chúng em… Có chút quà, anh Nam Triều hãy nhận nhé?
Nói rồi Cửu Hồ run run đặt món quà là quả cầu tuyết xuống dưới, Nam Triều bên trong lòng thì không đếm xỉa nhưng ngoài mặt vẫn đóng vai là nam nhân tinh tế. Anh ta cầm quả cầu lên, bày ra khuôn mặt cảm động và những lời nói mật ngọt:
- Cảm ơn hai em nhiều lắm… Món quà thật đẹp và đáng yêu, sao em có thể tinh tế đến vậy hả Cửu Hồ?
Lời nói ấy thành công khiến Cửu Hồ liêu xiêu, cả Cẩm Ý bên cạnh cũng không vừa, cô ta mau đưa ra một hộp quà sang trọng, là một nhãn hàng hiệu. Nam Triều khẽ bất ngờ, cũng khen ngợi:
- Cẩm Ý lại chịu chơi thế này… Nam Triều anh thật không biết báo đáp sao?
Cả hai nữ sinh đều đỏ mặt sung sướng trong khi đó Nam Triều quay đi đã nhếch môi cười khẩy. Bất giác hắn nghĩ đến hai nữ nhân kia đều học cùng lớp với Tình Nhu, liệu có thể lợi dụng hai kẻ ngốc này một chút không nhỉ?
Nói rồi Nam Triều quay ra hỏi:
- À, hai em cùng học 11A1 nhỉ? Cùng lớp với… Tình Nhu ấy
Cả hai cùng gật đầu, Nam Triều lại lâng lâng trong lòng, như vậy lợi dụng mấy nữ sinh này thì kế hoạch sẽ chóng hoàn thành hơn. Giết Nhâm Cảnh Thâm, biến Tình Nhu thành người của mình, chỉ thuộc về mình
Nam Triều quay lại đáp:
- Được rồi, anh cảm ơn hai đứa… Cũng muộn rồi, hai em mau về nhà kẻo ba mẹ lo
Trong phòng bơi trở lại sự yên tĩnh, Nam Triều bắt máy ra gọi cho ai đó, báo:
- Tôi đã chọn được khoảng thời gian phù hợp để thực hiện rồi… 1 tuần nữa sẽ tới Đại hội thường niên của trường, lúc ấy sẽ ra tay haha…
Bấy giờ ở Nhâm gia
Ông bà Nhâm mới đi du lịch về sau 1 tuần, cả hai không những không mệt mà còn hăng sức vô cùng, trên bàn ăn luôn rộn ràng tiếng nói cười của tất cả mọi người. Diệm Thanh thoải mái chia sẻ về những phong cảnh đẹp cũng bông đùa vài câu, Tình Nhu cười tươi rói rồi đáp lại:
- Ba mẹ có chuyến đi tuyệt vời như vậy là con vui rồi
Diệm Thanh toan kể tiếp thì quay ra nhìn hõm vai con gái, sốt sắng:
- Tình Nhu.. Sao chỗ này lại bầm lên thế?
Câu hỏi khiến nữ nhân liền đơ lại, Nhâm Cảnh Thâm ngồi đối diện cũng dồn sự chú ý vào cô. Hắn cười nhếch bên môi, ánh mắt đăm chiêu chờ đợi sự ứng biến của em gái nhỏ?
Tình Nhu đảo mắt rồi mau đáp:
- À, hôm trước con vào thư phòng lấy sách thì không may một đầu sách nặng đã rơi vào vai con… Vết bầm là do đó
Thế Thành ngoái ra nhìn, lo lắng:
- Tình Nhu cẩn thận hơn con nhé… Trong lúc ba mẹ đi chơi, không trực tiếp bên cạnh nên có gì hãy nhờ Cảnh Thâm…
Nhâm Cảnh Thâm khoan thai cắt xẻ miếng thức ăn dưới đĩa, đưa lên miệng nhai chậm rãi thưởng thức, thâm tình nói:
- Ba mẹ yên tâm, con vẫn luôn chăm sóc Tình Nhu rất cẩn thận… Tình Nhu là em gái nhỏ của con, con yêu em ấy nhiều lắm
Lời nói trầm mặc khiến ông bà Nhâm yên tâm nhưng Tình Nhu lại thấp thỏm, cái kiểu quan tâm của hắn cũng khiến cô muốn né tránh
Ngay cả vết bầm này… Gì mà sách rơi chứ? Đó chính là vết cắn mút của tên ác ma Nhâm Cảnh Thâm, khoảng 3 ngày trước hắn bất giác đứng sau lưng cô, Tình Nhu lại đang dọc giở cuốn sách nên không để ý
Vòng tay Cảnh Thâm siết chặt, hắn hít hà dọc cổ Tình Nhu, giọng nói cũng khàn khàn:
- Tình Nhu.. Em mới tắm xong sao?
Nữ nhân giật bắn mình, buồn buồn, dây thần kinh lại chạy dọc có thể cô. Nữ nhân khó khăn gật đầu vì Cảnh Thâm đã cúi xuống hôn chặt dưới dái tai vật nhỏ khiến đầu cô nghiêng hẳn một bên1
Tình Nhu nỉ non:
- Anh hai.. Anh ôm em chặt quà rồi...
P/s: yay, hãy thả tim, tặng đỉm quà hoặc phiếu vote cho truyện được nhiều bạn đọc biết đến hơn nha. Heheeh lời nhắc quen thuộc quá gòi và chúc mọi người cuối tuần vui vẻ 🤣🤣🤣