Xong xuôi Cảnh Thâm rời đi, trước đó còn nhìn chung quanh một lượt, bảo nhỏ với Bắc Trạch:
- Dọn dẹp nơi này sạch sẽ vào, chút nữa gọi Bạch gia tới đón nó về... Quân mình té trước đi. Tối tụ họp đủ anh em tôi có chuyện
Bắc Trạch gật gù, nhất trí:
- Cậu chủ yên tâm haha..
Xong xuôi Nhâm Cảnh Thâm lái xe trở về, số tài sản của Bạch gia cũng rất nhanh đã chuyển sang người đứng tên là Nhâm Cảnh Thâm. Vì Tình Nhu mới gần 17, hắn định nắm giữ số tài sản này rồi khi cô đủ 18 sẽ chính thức làm giấy tờ nhượng lại
Nam nhân về đến biệt phủ rồi đi lên văn phòng, tại đây Nhâm Thế Thành đã ngồi đợi sẵn. Điếu tẩu được hút rồi phả ra khói trắng đục, ông nhàn nhạt hỏi:
- Xong rồi à?
Cảnh Thâm gật đầu, nghiêm nghị:
- Vâng thưa ba
Cảnh Thâm đưa tập tài liệu cho Thế Thành xem, ông đọc kĩ từng chữ rồi thầm đồng ý. Chuyện này Nhâm Thế Thành đã dự đoán từ 10 năm trước và cảnh báo Cảnh Thâm khi ấy:
- Bạch gia còn 1 đứa con trai nữa, lão già nhà đó có thể không còn sức để muốn đôi co trả thù nhưng em trai Bạch Long... Con xử Bạch Long man rợ như thế, liệu em trai hắn có chịu bỏ qua?
Nhâm Cảnh Thâm khi ấy còn ngỗ nghịch, cười cười nói:
- Hay con xử nốt haha... Anh em có đôi có cặp cho bằng hữu muôn đời?
Thế Thành thở dài, nhắc nhở:
- Ta đang nghiêm túc... Trong gia đình này con nghĩ xem ai yếu nhất thì có lẽ sẽ là đối tượng của Bạch gia. Ta và con thì bọn chúng không thể, mẹ Diệm Thanh cũng thế, ai động đến khéo chưa kịp thì bả đã chọi guốc rồi1
Nghe đến thế Cảnh Thâm bèn phì cười, vặn lại:
- Nghiêm túc mà ba nói xấu mẹ à?1
Nhâm Thế Thành cũng cười khúc khích, thông đồng:
- Đừng kể gì nhé không khổ cái thân tao... Nào quay trở lại, vậy đấy, còn Tình Nhu... Con bé lạ nước lạ cái, chưa quen với bất cứ cái gì. Trong suốt tương lai tới, ta nghĩ Tình Nhu sẽ cần bảo vệ kĩ
Cảnh Thâm khi ấy trông Tình Nhu như đứa trẻ con khóc lóc trong nhà thì một mực ghét bỏ, hắn dù gì đã lớn đầu 23 tuổi, hơi sức đâu để ý con nhóc 7 tuổi. Thêm cả ba mẹ hắn nữa, tự dưng ngày ngày dỗ dành rồi bày trò nhìn không hợp với vị thế ngang tàng của họ, đàn em nhùn vào đúng mắc nhục - hắn nghĩ
Sau này khi Tình Nhu lớn thêm 2 tuổi, trong một lần được nam nhân đây chỉ bài mà sinh ra thần tượng, lẽo đẽo theo hắn suốt 5 năm mới ngừng, ngày nào cũng nhờ chỉ bài, tuổi đó còn hồn nhiên nên đâu có nhận ra Cảnh Thâm lạnh lùng như nào
Rồi khi lên cấp 3, lúc này nữ nhân lớn phổng phao kèm vẻ ngoài trưởng thành hơn, không còn là con nhóc bé tí lẽo đẽo theo hắn nữa, cũng không mè nheo hỏi bài mà tự chủ các vấn đề. Nhâm Cảnh Thâm như bị nghiệp quật, chủ động quay sang bám riết lấy cô, thoải mái dùng uy lực của mình để ép buộc Tình Nhu theo ý. Giờ hắn còn nhiệm vụ đơn giản nữa là đợi cô thêm 1 năm nữa thôi
Hiện tại
Nhâm Thế Thành nhắm nghiền mắt ngẫm nghĩ, nói:
- Giỗ Tư Huấn là 1 tuần nữa... 2 tuần sau lại sinh nhật 17 tròn của Tình Nhu
Cảnh Thâm buột miệng nói ra:
- Em gái còn 1 năm nữa mới tròn 18 mới làm được... Haiz, thời gian dài như hàng thế kỷ
Thế Thành quay sang, nhíu mày:
- Đủ 18 rồi con làm gì Tình Nhu?1
Cảnh Thâm sau cùng nghệt mặt, né tránh đi cáu hỏi của ba mình. Thế Thành không rõ là gì nhưng ông không mong là chuyện mình đang nghĩ trong đầu, liền nói:
- Này, thằng mất nết... Tốt nhất mày tránh xa con bé ra một chút, mày làm hại Tình Nhu là không xong với tao đâu nhé? À mày tin ba báo cho mẹ không? Mẹ nghe tin này mẹ chọi guốc vào đầu mày ngay con ạ...1
Cảnh Thâm giật bắn lên vì lời ba mình nói hầm hố đe dọa, sau cùng cà rỡn:
- Ha.. Ba bảo con phải kè kè chăm sóc em ấy mà giờ bắt con tránh xa ư? Con thương Tình Nhu còn chưa hết, sao dám làm đau em gái nuôi...
Nam nhân đặc biệt nhấn mạnh chữ "nuôi" như xác định rõ mối quan hệ không ruột thịt giữa Nhâm gia và cô. Sau cùng hắn cười cười khoái chí bỏ đi, mặc ba mình còn đang tức tối thầm rủa
Trưa tan học, Tình Nhu đi ra đã thấy chiếc xe của Cảnh Thâm, cô bắng nhắng lại gần rồi leo lên xe, cái miệng giảo hoạt cười nói:
- Em chào anh hai
Nam nhân vuốt gọn mái tóc Tình Nhu vào gáy, nhân có hội rờ rờ mái tóc mềm, nhẹ nhàng hỏi:
- Vui lắm đúng không?
Tình Nhu cười hì, sau cùng quay sang cài dây an toàn rồi tò mò hỏi:
- À... Tên Nam Triều đó anh giải quyết như nào thế?
Cảnh Thâm nghe vậy thì hằm hè sát lại phía Tình Nhu, nhăn mày:
- Em quan tâm hắn ta à? Sao không hỏi tình hình tôi trước mà đã hỏi hắn thế?
Tình Nhu giật mình ngồi lùi ra, nam nhân vươn mình sang ngồi sát cô quá. Nữ nhân cũng kiếm cớ:
- Thì.. Chuyện nào đang xảy ra trước... Em gỏi trước thôi... Chứ không có ý gì
Cảnh Thâm dịu xuống, đáp lại ngắn gọn:
- Tôi đã xử gọn gàng rồi, tên nhạc đó sẽ không thể làm phiền hay đeo bám em nữa. Kể từ nay đừng nhắc về hắn nhé, Tình Nhu?
- Cô gật gù, rụt rè đưa ngón út lên móc ngoéo, thỏ thẻ:
- Vâng, không nhắc, hứa
Nam nhân già đầu rồi nhưng suốt bao năm qua vãn chiều theo quan niệm quái đản của Tình Nhu, có gì cần hứa là hai anh em lại móc ngoéo. Sau cùng Nhâm Cảnh Thâm chở cô tới một nhà hàng ăn rồi chiều theo ý Tình Nhu đi siêu thị.
Đến lúc thanh toán cũng chỉ vài món vặt vãnh, vốn dĩ nam nhân không thích vào chốn này vì đông đúc nhốn nháo, từ bé hắn chỉ đi những nơi mua đồ sang trọng về tư trang còn thực phẩm thì cũng có nhà trồng rau quả, nhà nuôi gia cầm, gia súc riêng nên cần thì đến lấy. Ngược lại, Tình Nhu vẫn nhớ lần cuối được đi siêu thị bình dân cùng ba mình, kể từ đó dù sống trong điều kiện tốt hơn nhưng nữ nhân vẫn duy trì thói quen này
Cả hai đứng tại quầy, tiếng máy bấm tít tít vang lên. Sau cùng cô thu ngân bất ngờ nói:
- Cô bé sướng nhé, được ba cho đi siêu thị mua đồ1
Cảnh Thâm đang đứng bên cạnh đợi thì cũng bàng hoàng quay lại, Tình Nhu thì giật bắn lên, lắp bắp:
- Dạ...gì ạ?
Cô thu ngân vừa thanh toán vừa cười cười:
- Trộm vía con gái lớn quá, mà xinh xắn ghê... Ba em trẻ nhỉ, mà thời này lấy vợ lấy chồng sớm cũng sướng, con lớn nhân lúc mình còn trẻ là làm được bao nhiêu việc đỡ đần ra ý
Tình Nhu chưa kịp giải thích lại thì Nhâm Cảnh Thâm kéo lôi cô lùi về sau, chống tay xuống bàn, gằn:
- Này đồ nhiều chuyện... Dựa vào đâu mà tự tin bảo chúng tôi là ba con, hả?
Tiếng nói gầm nhẹ khiến cô thu ngân cũng lép vế, lắp bắp:
- Dạ..quý khách...?
Tình Nhu thấy sự tình không ổn, nhẹ nhàng nói:
- Chị à, chúng em là anh...
Nữ nhân toan nói chữ "anh em" thì Cảnh Thâm một mực ngắt lời:
- Chúng tôi là hôn phu của nhau đấy... Đồ vô duyên
Tình Nhu trố mắt nhìn lên Cảnh Thâm, bàn tay bấu vào áo ý nhắc nhở nhưng không thành. Cô thu ngân ngờ nghệch rồi rối rắm:
- Trời ơi... Xin lỗi hai anh chị rất nhiều, dạ đồ của anh chị thanh toán xong rồi ạ... Mong anh chị có trải nghiệm tốt về Bae Market1
Cảnh Thâm mạnh bạo cầm túi đồ, gằn:
- Cô nên làm tốt nhiệm vụ của mình hơn là tọc mạch lắm chuyện đấy. Trải nghiệm lần đầu này quá là dở tệ
Nói rồi hắn nằm tay Tình Nhu kéo đi trước mấy con mắt bắt đầu đổ về hai người. Bất giác người thu ngân nói lớn:
- Chúc hai anh chị hạnh phúc... Sớm sinh quý tử ạ1
Nhâm Cảnh Thâm nghe thế liền chững lại, quay đầu nhìn cô thu ngân đó rồi hạ hỏa, khinh khỉnh:
- Vậy còn nghe được
Tình Nhu bên cạnh xấu hổ đến đỏ mặt, cái tên trơ trẽn này thoải mái nói xạo để tất cả ngộ nhận về mối quan hệ hai người. Cô đá mạnh vào đầu gối Cảnh Thâm rồi đến lần này, Tình Nhu là người nắm tay lôi hắn đi theo
P/s: ba ngày nghỉ không biết ai giống t không chứ t ngủ tới trưa rồi ăn trưa lun á. Btw hãy thả tim cho truyện, tặng điểm quà và phiếu vote cho t nha. Chúc mọi người ngủ ngon ahhehehhe😃😃😃