Nhâm Cảnh Thâm hôn nhẹ lên thớ da Tình Nhu, mỗi lần hắn chạm môi xuống đều vang lên tiếng “chụt” đầy yêu chiều, hắn vẫn đưa đẩy gậy lớn thật nhịp nhàng, có phần ôn nhu hơn ban đầu. Tình Nhu chìm trong khoái cảm, không phủ nhận những cảm giác mới lạ mà nam nhân này mang lại, âm thầm chấp thuận mà xuôi theo
Một lúc sau
Nhâm Cảnh Thâm từ từ kéo vật nhỏ ngồi dậy, cơ thể cô run rẩy rồi ngã rạp vào lồng ngực tên biến thái này. Vùng lưng mới ấm áp độ rỉ cả mồ hôi đã bị không khí trời đông lùa qua khiến nữ nhân liền thấy lạnh, trái ngược là vùng đồi núi lại được ủ ấm bất ngờ. Hơi nóng từ cơ thể Cảnh Nhâm lẫn làn khí thở hắn nặng nề đang phả ra, tất thảy như một thứ lò sưởi ấm cho cô
Nam nhân vuốt ve sống lưng, ôm bồng Tình Nhu lên người, không quên đ*m chặt lấy vật hùng vĩ kia vào hu*ệt th*t non mềm trước. Sau cùng thong dong trở về phòng, căn biệt thự bây giờ cũng không có người làm nên Tình Nhu bớt ngại ngùng hay e sợ bị phát hiện hơn. Mớ suy nghĩ linh tinh cũng nhanh chóng bị phá bỏ vì mỗi lần Nhâm Cảnh Thâm sải bước là một lần c*n th*t luận động sâu, h*a tâm mới yên ổn đã bị dao động, bụng dưới cuộn trào liên tục. Nữ nhân cũng thỏ thẻ mấy tiếng bên vành tai hắn, thật giống một con mèo đang làm nũng
Về đến phòng
Nhâm Cảnh Thâm đặt vật nhỏ nằm ngửa xuống giường, một lần nữa chen chân vào giữa hai đùi non, chuẩn bị cho cuộc “tiến công” tiếp theo. Tình Nhu mơ hồ nhận thức, sợ hãi:
- Không.. Anh..dừng lại...em không thể
Nam nhân chạm ngón tay thô lên hai cánh môi mọng run rẩy của "em gái nuôi", ra ám hiệu Suỵt* rồi thong thả:
- Tiểu Nhu... Lúc nãy là dành cho em, bây giờ mới tới tôi
Nam nhân không đợi tiểu thỏ đáp lại mà trực tiếp lật ngược cơ thể Tình Nhu lại. Bàn tay rắn rỏi nâng hai bên hông nghếch cao lên, bầu mô*g tròn mịn chạm ngay dưới hai viên trân trâu đen nồng ấm trên c*n th*t. Tình Nhu giật mình nảy người về phía trước, một mực từ chối:
- Không không... Tư thế này..anh ha..i...
Nữ nhân rối rắm van xin thành ra lỡ lời, ngay tức khắc nín bặt lại thầm mong tên ác ma này không nghe thấy. Hiện thực lại khiến cô thất vọng rồi... Nhâm Cảnh Thâm nhéo thật mạnh vào thớ da m*ng, giọng nói cũng khàn đặc:
- Nhu nhi... Em lại thế nữa rồi, hôm trước về nhà với ba mẹ em cũng lấp liếm rằng mình không nói, tôi đã cho qua... Cớ sao bây giờ lại tiếp tục phạm lỗi?
Nhâm Cảnh Thâm bành rộng hai đầu gối của Tình Nhu sang hai bên rồi dựng chống lên đệm chắc chắn, hu*ệt mậ* cong cớn chờ đón vật nam tính kia chuẩn bị tiến vào. Nữ nhân nằm nghiêng mặt sát gối, cả bả vai gần như đè ép xuống ga đệm, nức nở:
- Em.. Em xin lỗi..ah..hức hức.. Anh đừng..hức hức...
Lời nói không trọn vẹn, liên tục bị ngắt quãng bởi cổ họng nấc nghẹn lên liên tục. Giọng nói vừa thỏ thẻ vừa ngắt ngứ trông thật đáng thương
Nhâm Cảnh Thâm không để mất thời gian thêm nữa, hắn cạ lấy đầu gậy lớn trước cửa hu*ệt, nơi này liền phản ứng lại bằng cách tiết thủy d*ch ra ma sát. Nam nhân hài lòng, ngay sau đó thẳng tiến theo huyệ* t*ịt mà đâm vào. Cú đâm đẩy người Tình Nhu lên cao kèm tiếng rên lớn:
- Ah..ah..anh...hức hức...mm...
Nhâm Cảnh Thâm thở gằn ra một hơi thoải mái, bắt đầu cuộc tiêu khiển của mình, hắn không e dè mà cứ thế tiến sâu tận cùng, vì biết chắc sẽ không "tấn công" cô đến đau đớn mà chỉ đem lại khoái cảm sâu bên trong. Có lẽ Tình Nhu bấy giờ mới được hưởng hoan ái thỏa mãn nhường này nên chỉ rên khóc vì xấu hổ
Nhâm Cảnh Thâm cúi xuống vành tai cô, bỉ ổi:
- Tiểu Nhu... Tôi không làm em đau ngược lại còn khiến em sung sướng đến mức quằn quại...
Lời hắn thâm trầm từng đợt, duy có cột hơi mạnh kèm khí nóng vẫn dồi dào như thế. H**ệt th*t mềm mại kia tham lam giữ chặt lấy c*n th*t của nam nhân, mút mát như cây kẹo ngọt, phải ngậm hết một lượt vị ngọt rồi mới chịu nhả ra. Tình Nhu khó hiểu với phản ứng này của cơ thể, cơn ngứa ngáy kèm d*c vọng có chút dâng lên ở bụng dưới. Cô xấu hổ vô cùng, không dám thú nhận hay phản bác, chỉ thút thít cầu xin:
- Anh.. Đừng nói...ahm...ưn...
Nhâm Cảnh Thâm nhếch mép cười, tên ác ma này đâu buông tha cô dễ thế. Hắn ngửng người thẳng dậy, nắm hai bên vai Tình Nhu rồi kéo xốc cô dậy theo, giữ chặt cô áp vào lồng ngực mình. Cả hai ở tư thế quỳ trên giường, duy có dáng vẻ Tiểu Nhu hơi ưỡn lên trước vì c*n th*t đằng sau vẫn cắm sâu và luận động.
Tình Nhu hết lần này đến lần khác chịu mấy trò nhục d*c của hắn, nay còn tư thế mới, thoải mái phô trương bầu ng*c nở trong không trung khiến cô tăng phần ngại ngùng. Rất nhanh thôi, bàn tay Cảnh Nhâm đã chế ngự một bầu, kéo căng t* hồng ra phía trước. Tay còn lại không để yên mà lần mò xuống thị* mềm dằng trước, vê tròn viên lựu đỏ e ấp, vờ dỗi:
- Em xem... Liệu tư thế này có khiến em thoải mái hơn?
P/s: thả tim, tặng đỉm quà và phiếu vote uho truyện tui nha mấy bồ😋