Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Em Là Ngoại Lệ Duy Nhất Của Anh - Quân Dao

Buổi sáng Quân Dao vừa rời đi, tới chiều Bác Thanh liền tìm tới nhà bọn họ. Mọi lần tìm tới đều là Quân Dao ra mở cửa nhưng lần này lại là người anh trai yêu quý.

"Anh không đi làm à?"

"Đóng cửa hộ."

Không khó để thấy tinh thần Bác Văn suy xụp. Lúc Bác Văn ra mở cửa, Bác Thanh có thể thấy được đôi mắt anh vô hồn, quầng thâm mắt cũng đậm hơn vài phần, khuôn mặt có thể nói là rất nhợt nhạt. Dường như cô nàng có thể ngửi thấy được điềm không lành.

"Chị dâu đâu anh? Sao nhà nghe vẻ trống huơ trống hoắc vậy?"

Bác Văn ngả người tựa vào sofa, bàn tay to lớn che đi đôi mắt mệt mỏi, giọng khàn khàn đáp lại: "Bác Thanh, Quân Dao biết chuyện rồi..."

"Biết gì cơ, biết chuyện gì?"

Hình như có cái gì đó sai sai. Nghĩ nghĩ một lúc thì đúng là sai thật. Lúc này Bác Thanh mới tá hỏa cả lên, cuống quýt hỏi lại: "Là ai, ai nói?"

"Bác Thành Trung..."

"Cái lãogià chết tiệt này, em nín nhịn mà lão ấy tưởng em không dám đụng đây mà! Sao lão ta lại dám làm cái trò mèo này? Dám giở trò ly gián, ông ta còn chẳng đáng mặt đàn ông! Mà ngay từ đầu em cũng dặn anh phải nói trước tình hình nhà mình rồi sao anh không làm? Anh thật sự quá ngốc!" Bác Thanh vưa tức giận người cha kia của mình, vừa tức giận Bác Văn cũng vừa thương anh, thương cả người chị dâu này của mình.

"Chị ấy đi đâu?"

"Nói là sang thành phố C chuẩn bị tham gia lễ trao giải. Cô ấy muốn thời điểm này anh cùng cô ấy tách nhau ra để cả hai có thêm thời gian suy nghĩ. Anh cũng nói đợi cô ấy về sẽ cho cô ấy câu trả lời chính xác nhất..."

Bác Văn thở dài, bàn tay lớn che khuất đi nửa khuôn mặt. Nhưng Bác Thanh nhanh mắt, cô vẫn có thể nhìn rõ được có giọt nước mắt đang từ từ trượt dài trên khuôn mặt anh. Cô bất ngờ, thực sự rất bất ngờ. Chưa bao giờ cô thấy Bác Văn khóc, rưng rưng cũng không có. Thế mà giờ cô được tận mắt chứng kiến anh trai mình rơi lệ vì một người con gái, hẳn là Quân Dao đã chiếm một vị trí không hề nhỏ trong tim anh.

"Anh, anh đừng buồn. Chị dâu nói muốn có thêm thời gian, có thể thấy chị ấy còn thương anh nên mới làm vậy. Nếu không là người khác đã sớm nói ly hôn. Lễ trao giải lần này em cũng tham gia. Anh đừng để bản thân suy xụp, em sẽ đi tìm chị dâu tìm cách nói giúp anh!"

"Bác Thanh... Đừng làm phiền Quân Dao. Cũng không dễ dàng gì, anh đã phạm phải điều cô ấy ghét nhất là nói dối, lợi dụng. Cô ấy cần có thời gian để bản thân bình tĩnh hơn..."

Bây giờ Bác Thanh có thể nhìn thấu được tình cảm mà Bác Văn dành cho Quân Dao. Trước đây cô luôn không xác định được, có thật là Bác Văn vì 'say đắm từ cái nhìn đầu tiên' nên mới quyết định cưới, giờ thì cô có thể đưa ra được câu trả lời chắc chắn rồi.

Cảm thấy Bác Văn cần thời gian nghỉ ngơi, Bác Thanh dặn dò vài lời mới ra về. Cách ngày lễ trao giải tổ chức chỉ còn 4 ngày, Bác Thanh tức tốc đặt vé máy bay rồi quay trở về nhà dọn dẹp quần áo. Cô muốn tới thành phố C càng sớm càng tốt, muốn gặp Quân Dao thật sớm để có thể thay anh trai giải thích mọi hiểu nhầm. Cô càng hiểu rõ Bác Văn vốn rất kiệm lời sẽ không nháo nhào đến tìm Quân Dao mà vì thế cô càng sợ đến khi Quân Dao về sẽ quyết định rời xa anh trai cô.

Cùng trong đêm đó, Bác Thanh đã có mặt ở thành phố C. Cùng trợ lý vác vali tới khách sạn nghỉ ngơi. Tới hôm sau vẫn không vội tới tìm Quân Dao, Bác Thanh tranh thủ tới tìm nhà thiết kế thử trang phục cho đêm trao giải. Mượn xong thì để trợ lý mang đồ về trước còn mình thì bịt kín mặt mũi lượn lờ ra chợ đêm thăm thú này kia mới quay về khách sạn thì nhận được cuộc gọi tới tư vị trí anh bạn trai mới nhận chức.

"Em đây?"

"Em đang ở đâu?"

"A, quên không nói với anh. Em tới thành phố C từ đêm qua để kịp chuẩn bị cho lễ trao giải sắp tới đây. Anh ở nhà ngoan nhé, xong việc em sẽ về thôi!"

"Ừ, quay lại đằng sau đi."

Bác Thanh: ?

Cô nàng vẫn giữ máy, quay lưng lại. Đứng cách cô không quá xa là thân ảnh cao lớn của Tô Trục Lâm, một tay anh cầm máy, tay còn lại đút túi áo măng tô cảm giác giống lãng tử lạnh lùng trong phim thật sự! Bác Thanh vô cùng bất ngờ, cô chạy lại thật nhanh về phía anh, ôm chầm lấy người đàn ông này. Tô Trục Lâm cũng nhanh tay đỡ lấy cô gái cao gầy này của anh.

"Anh tới lúc nào? Sao không nói trước với em một tiếng? Còn nữa, sao biết em ở khách sạn này mà đến?"

"Anh hỏi trợ lý của em. Lúc em thử váy anh đã đang trên đường tới rồi. Có vui không?"

"Vui! Em ấy chỉ vừa mới biết em và anh yêu đương liền bán đứng em, em phải trừ lương!!!"

"Đừng, lỗi của anh hết. Em có thể cầm luôn thẻ của anh cũng được, đừng trừ lương cô nhóc đấy."

Bác Thanh phì cười trước sự ngọt ngào của người bạn trai này. Cô cứ ôm anh một lúc lâu. Tô Trục Lâm cũng không vội, để cô ôm chán mới gỡ người ra, không kiêng nể gì mà kéo thẳng khẩu trang của cô xuống, đặt lên môi cô một nụ hôn mang theo tư vị mát lạnh. Hôn tới mức môi nhỏ của Bác Thanh trở nên sưng đỏ mới quyến luyến buông a, giúp cô kéo lại khẩu trang.

"Tại sao lại tới đây sớm? Anh nhớ còn 3 ngày nữa mới tổ chức mà?"

"Chẳng phải em sợ có rủi ro nên tới chuẩn bị trước sao?"

"Em nghĩ mình nói dối được anh?"

Vặn vẹo trong lòng Tô Trục Lâm một hồi, bị anh nhìn tới mức da đầu tê rần rần. Bác Thanh đành từ bỏ, quyết định nói thật với Tô Trục Lâm, biết đâu giúp ích được gì cho anh trai.

"Anh trai với chị dâu cãi nhau rồi. Lão già thối tha kia bơm đểu với chị dâu, chị dâu về hỏi lại thì hình như anh trai em không nói rõ nên hiểu lầm càng chồng chất. Chị dâu tới đây từ sáng qua, em muốn tới tìm chị dâu nói chuyện. Em tin chị ấy sẽ hiểu!"

"... Vậy cứ bình tĩnh. Quân Dao hẳn là rất cần thời gian riêng tư. Em đừng vội làm phiền cô ấy."

"Anh nói hệt anh trai em!"

Tô Trục Lâm nhéo nhẽo chiếc mũi nhỏ của Bác Thanh qua lớp khẩu trang kia: "Tối nay anh ở nhờ phòng em." Không để Bác Thanh kịp phản đối, Tô Trục Lâm cứ thế kéo cô vào khách sạn rất tự nhiên. Mà có đâu ai ngờ....

Sáng sớm Bác Thanh vẫn còn cuộn tròn trong lòng Tô Trục Lâm ngủ say, cô trợ lý nhỏ đã điên cuồng đập cửa khiến cả hai đều thức giấc.

"Ngủ tiếp đi. Anh đi mở cửa."

"Chị Thanh Thanh... A... Anh...."

"Có chuyện rồi!"

"Vào đi."

Bác Thanh ngồi trên giường vẫn còn gật gù. Trợ lý nhỏ ném vào tay cô cái ipad, trên đó là những bức hình của cô và Trục Lâm đứng trước khách sạn ôm, hôn nhau, tin tức này còn nằm chễm chệ trên hotsearch. Không chỉ thế, còn tạo ra một làn sóng lớn. Fan couple giữa cô và Nhạc Tư Truy lên cơn cuồng điên gào thét không ngừng. Tin tức này được đăng lúc rạng sáng...

"Không cần lo lắng. Anh sẽ báo bên bộ phận quan hệ xã hội để họ xử lí."

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận