Hiện nay, Lục gia và Kha Gia lại tạo dựng quan hệ, trưởng nam Lục gia coi trọng con gái nhà mình, một người đàn ông ngay cả việc tuổi tác đều không nể tình mà giờ lại vào Kha lại vì một đứa con gái cam nguyện ăn nói khép nép đứng trước mặt ông, Kha Tùng cũng không nói ra được sự do dự và nỗi cảm thán.
Nếu như đồng ý hôn sự của hai đứa, thì ông cũng không biết nên vui vẻ hay lo lắng đây vì dù xong quan hệ của hai nhà Kha và Lục cũng không tốt lắm nha ...
Kha Nguyệt len lén liếc nhìn Kha Tùng, thấy ông trầm tư cau mày, quan sát Lục Niên vẻ mặt thiên biến vạn hóa có nghi ngờ có do dự, nhưng không thấy vẻ vui mừng khi gặp con rể.
Chẳng lẽ, Kha Gia cũng cùng thái độ với Lục gia, không chịu chấp nhận Lục Niên làm con rể?
Bàn tay Kha Nguyệt đặt trên ghế nhẹ nhàng nắm thành quyền, liếc nhìn vẻ mặt vẫn đậm phong khinh (1) của Lục Niên, có tính mở miệng nói gì đó với Kha Tùng thì ông lại nói trước
“Chỉ hướng của con không ở nơi này, huống chí tâm nguyện lớn nhất lúc này là có lấy sợ sinh con, xây dựng một gia đình, về công việc còn rất nhiều thời gian, không sợ không có cơ hội.”
Gương mặt nho nhã tuấn mỹ của Lục Niên nở nụ cười yếu ớt, khiêm tốn trả lời, tiến thoái có chừng mực, không kiêu căng không cổ hủ, lại hợp với tâm ý Kha Tùng.
“Phải, con đường làm chính trị khó tránh khỏi những lúc thăng trầm, quan trọng là tâm tính, nếu tâm đoan chính, những việc khó khăn trong sự nghiệp tự nhiên sẽ được hóa giải dễ dàng, trước đây con cũng từng có thời gian ở Kha thị chắc chắn sẽ hiểu rõ.. chúng ta đều không cùng một chí hướng” .
Kha Nguyệt biết những lời này của Kha Tùng nói ra đều vì cô, không muốn Lục Niên vì quyến thế địa vị trong tương lai mà bạc đãi cô, làm một người cha, Kha Hải dù không thập toàn thập mỹ nhưng cũng hoàn thành hết trách nhiệm.
Với quyền thế và địa vị của Lục gia muốn cưới được một người con dâu môn đăng hộ đối không thành vấn đề. Nhưng Lục Niên lại chọn cô, dù cô cũng là thiên kim nhà giàu, nhưng công việc của cô hiện tại sẽ ảnh hưởng tới tiền đồ của Lục Niên.
Dù trong tương lai sẽ có kẻ thù dùng cái này ngăn cản con đường chính trị của Lục Niên, Lục gia không thể không phòng, cho nên họ mới không đồng ý để cô và Lục Niên đến với nhau.
“Lục Niên, chuyện với Kha gia trước đây, dù cậu trong lòng có toan tính gì nhưng nếu đã quyết định kết hôn với Tiểu Nguyệt, như vậy người làm cha như tôi cũng phải khuyên cậu một câu, hôn nhân không phải trò đùa, nếu không thật lòng không bằng chấm dứt ở đây”
Kha Tùng nghiêm túc nhìn vào mắt Kha Nguyệt, không khỏi thẳng lưng đồng thời ông cũng tò mò thái độ của Lục Niên, hôn nhân của hai người, Lục Niên có bao nhiêu phần nghiêm túc?
Nhưng anh chỉ im lặng ngồi đó, gương mặt tuấn nhã vẫn nở nụ cười, đôi mắt đem thâm thúy như như vậMai khán hoa khiến cô không thể nhìn thấy đáy.
Một người đàn ông như Lục Niên có thể trở thành một phần cuộc sống của cô sao?
Trước cái nháy mắt của Kha Nguyệt, bên tai là giọng nói thành khẩn chắc nịch của Lục Niên:“Con đối với Tiểu Nguyệt thật sự nghiêm túc không thua gì cha đối với Kha thị”
Lục Niên cười mỉm khiến cho người ta thấy được thành ý, lấy Kha thị ra so sánh như bắt lấy đúng xương sườn của cha! Kha Thị đối với Kha Tùng tựa như linh hồn, một người không có linh hồn thì chỉ như cương thi biết đi, như vậy Kha Nguyệt đối với Lục Niên mà nói quan trọng như thế sao?