Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Em Mong Thế Giới Này Dịu Dàng Với Anh

Kha Nguyệt khẽ mấp máy môi, trên mặt không còn nụ cười nhạt, mà thay vào đó là nụ cười gượng gạo: “Nếu có thời gian, tôi nhất định sẽ sang đó chào phu nhân”. 

Kha Nguyệt trả lời tránh nặng tìm nhẹ, trong đôi mắt ông Ken lóe lên tia sáng sâu xa, nhưng không vạch trần, vừa định mở miệng nói tiếp với Kha Nguyệt thì tiếng cửa vang lên, trên mặt ông nở nụ cười bí ẩn. 

“Kha tiểu thư, tôi cố ý chuẩn bị một niềm vui cho cô, không biết cô có thích hay không?” 

Kha Nguyệt khó hiểu nhìn theo mắt ông, nhìn ra cửa, cùng lúc thấy hai bóng người đi tới, giật mình một chút nhưng lập tức khôi phục sự bình lặng, tự nhiên cầm lấy tách Cappuchino uống. 

“Ông Ken thật hân hạnh khi được ông mời tới, đây là bạn gái của tôi, Tử Nhiễm”. 

Giọng nói trầm thấp lạnh lùng của Cố Minh Triệt vang lên giữa căn phòng yên tĩnh, Kha Nguyệt để tách xuống cạnh bàn, đưa mắt nhìn hai người, Tử Nhiễm và Cố Minh Triệt đều kinh ngạc khi nhìn thấy Kha Nguyệt. 

Chẳng qua Cố Minh Triệt ngay lập tức lấy lại vẻ lạnh lùng, còn Tử Nhiễm chỉ giận dữ nhíu mày, liếc nhìn Kha Nguyệt đầy mất mãn, bộc lộ sự chán ghét không hề che dấu. 

Bên trong căn phòng xa hoa, sau khi Cố Minh Triệt giới thiệu xong, mọi thứ đều rơi im lặng, Kha Nguyệt có thể nhìn thấy nụ cười cứng ngắc trên mặt ông Ken, ánh mắt liếc nhìn Kha Nguyệt hơi phần lúng túng. 

Kha Nguyệt chỉ nhìn Cố Minh Triệt cười nhạt, không khóc lóc không oán trách, nhạt như nước, tưởng như Cố Minh Triệt và Tử Nhiễm chỉ là người xa lạ. 

Lông mày đen của Ken nhíu chặt, không biết đang suy nghĩ gì, ánh mắt nhìn về phía Cố Minh Triệt mang theo chút suy nghĩ và dò xét, sau đó liếc sang Tử Nhiễm, 

ông nhìn ra địch ý của Tử Nhiễm dành cho Kha Nguyệt vẻ nghi hoặc càng sâu. 

“Ngài Ken, chuyện quầy kinh doanh...” 

Cố Minh Triệt cất tiếng hỏi thăm, nhưng không hề có vẻ khép nép, cứ đứng đó, trên người không nhìn thấy chút lo lắng hay nịnh hót. 

Đây chính là Cố Minh Triệt, dù đối mặt với một đại doanh nghiệp cũng luôn, anh vẫn luôn duy trì sự kiêu ngạo nghiêm nghị, không hề cúi người cũng không xua ninh 

“Chuyện quầy kinh doanh, hôm nay tôi không muốn nhắc đến, tối qua làm tới khuya nên hơi mệt, để lần khác tôi sẽ bàn bạc với Cố tổng” . 

Lời nói của ông Ken uyển chuyển như ý cự tuyệt rất rõ, sắc mặt Cố Minh Triệt cứng đơ, một tay giữ Tử Nhiễm đang tính mở miệng nói, trên gương mặt lạnh lùng là vẻ khiêm tốn và cảm thông. 

“Vậy chúng tôi xin cáo từ, ngài cứ nghỉ ngơi cho khỏe” 

Cố Minh Triệt xoay người rời đi, Tử Nhiễm không cam lòng, ánh mắt lạnh lùng của Cố Minh Triệt quét sang gương mặt nhỏ nhắn thản nhiên của Kha Nguyệt, Kha Nguyệt nghênh đón ánh mắt thâm sau đó, hai lưng thẳng không hề trốn tránh, cằm dưới nâng lên. 

Hai mắt Cố Minh Triệt ngẩn ra, môi mím lại không nói thêm gì nữa, ánh mắt dò xét ý tứ không rõ ràng, kéo Tử Nhiễm nghênh ngang bỏ đi. 

“Nếu ông mệt, vậy tôi cũng không quấy rầy” Kha Nguyệt mỉm cười đứng dậy, vẻ mặt ông Piagat đầy suy tư, lúc chuẩn bị bỏ đi, ông liền mở miệng gọi lại. 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận