Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Bên tai, Lục Niên khẽ cười nói, Kha Nguyệt nuốt nước miếng nhìn cảnh tượng nghiêm túc phía dưới, nhích sát về phía Lục Niên nửa bước, ôm chặt lấy anh, tránh né những đôi mắt sắc như dao kia. 

“Em không sợ, chỉ là hơi lo” 

Người dẫn chương trình nói lời chúc mừng, sau đó mời tân lang tân nương, rồi tán thưởng vài câu, không chú ý tới hai người bên cạnh mình đang châu đầu vào nhau nói nhỏ. 

“Kế tiếp, xin mời chú rể và cô dâu trao nhẫn cưới” Tiếng người dẫn chương trình cao giọng cắt đứt 

quá trình nói trộm của hai người, vừa ngước mắt nhìn lên thì nhân viên đã mang nhẫn cưới bước tới, là chiếc nhẫn kim cương lần trước mới mua, viên đá lớn lóe sáng màu cầu vồng. 

Lục Niên cầm lấy chiếc nhẫn, nhẹ nhàng nâng tay Kha Nguyệt, ánh mắt chăm chú nhìn chiếc vòng trắng trên ngón áp út của cô, là vết tích của chiếc nhẫn trước kia lưu lại. Mấy ngày qua, cô đều mang nó, mãi đến khi thay áo cưới mới cởi ra. 

“Lục Niên anh kết hôn, cũng nên mời chiến hữu cũ tới tham dự đúng không?” 

Giọng nam trầm thấp hờ hững vang lên giữa lối vào bữa tiệc, phá tan bầu không khí ấm áp của buổi lễ. Mọi người và Kha Nguyệt đều quay đầu lại nhìn, một người đàn ông từ từ bước tới gần họ, có lẽ do trên người anh ta toát lên luồng khí lạnh lẽo nên xung quanh không ai dám ngăn cản. 

Bờ môi mỏng, mang theo vẻ xấu xa.Anh ta như kị binh từ trên trời giáng xuống xuất hiện giữa hôn lễ, Kha Nguyệt khó hiểu nhìn về phía Lục Niên, Lục Niên trao cho cô cái nhìn yên tâm, hai mắt thấm sâu khó lường tươi cười, môi hồng nhếch lên:“Cũng đã tới, dù tôi không phát thiệp mừng cũng sẽ có người không mời mà tới, thế thì cần gì phải lãng phí tiền mua thiệp” 

“Lục Niên, bà xã anh rất đẹp” 

Cách ăn nói khéo léo, ngôn từ tán thưởng, gương mặt dù thế nào vẫn giữ nụ cười xấu xa, ánh mắt sâu xa mang theo sự thù địch, nhìn chằm chằm Kha Nguyệt. 

Giống như con báo đang quan sát con mồi của mình, 

mắt nheo lại nguy hiểm. Anh ta không hề kiêng dè quan sát Kha Nguyệt từ đầu tới chân, ánh mắt sáng quắc không bỏ qua bất cứ centimet nào. 

Người đàn ông này rõ ràng mặc quân trang, là quân nhân chính trực nhưng ngữ điệu của anh ta cùng cách nhìn khinh thường kia khiến Kha Nguyệt có cảm giác bị uy hiếp, như sắp bị anh ta nuốt vào bụng”. 

“Vợ của tôi không cần Tống trung đánh giá” 

Lục Niên kéo tay Kha Nguyệt, đem cô đẩy ra sau lưng, ngăn cản ánh mắt càn rỡ quá đáng đang nhìn Kha Nguyệt kia, gương mặt anh tuấn đượm vẻ lạnh lùng hiếm thấy. 

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận