Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Em Ở Trong Thôn Rất Nhớ Anh

Sau khi thiên kim thật trở về, tôi quay về thôn.

Hôn phu cũ đang ở nước Anh gửi tin nhắn cho tôi: 【Luân Đôn đang có tuyết rơi, anh rất nhớ em. Em đang làm gì?】

Tôi: 【Cho gà ăn.】

Tần Du Lễ: 【Trước ngày Giáng sinh, em có xách gà tới thăm anh không?】

Tôi từ chối: 【Không được, bà nội sẽ đánh chết em. Ngoài ra, sau này đừng gửi tin nhắn cho em nữa, hôn thê của anh đã đổi thành người khác rồi.】

1.

Lúc Tần Du Lễ gửi tin nhắn cho tôi, tôi đang cho gà ăn ở trong thôn.

【Luân Đôn đang có tuyết rơi, anh rất nhớ em.】

【Em đang làm gì?】

Tôi rải một nắm bắp xuống đất, rảnh tay trả lời: 【Cho gà ăn.】

Anh chưa bao giờ bị mất hứng: 【Nước Anh đã bước vào mùa đông.】

【 Trước ngày Giáng sinh, em có xách gà tới thăm anh không?】

Tôi liếc nhìn đàn gà thả rông bên cạnh, rồi ngước nhìn bà nội đang dọn phân gà, tiếc nuối nói với anh: 【Không được, bà nội sẽ đánh chết em.】

【Ngoài ra, sau này đừng gửi tin nhắn cho em, hôn thê của anh đã đổi thành người khác rồi.】

Tần Du Lễ gõ vài phút.

Sau đó, một tin nhắn thoại đến.

Tín hiệu ở đây không tốt lắm, giọng anh nhuốm đầy điện: “Đổi thành người khác là có ý gì?”

Tôi chưa kịp trả lời, anh lại nói: “Chỗ em có sấm sét à? Anh nhớ em sợ sấm sét.”

 

“Không có, một chiếc máy kéo chạy ngang qua.”

 

Tôi nhấn mạnh từng chữ một, cố gắng nói rõ ràng: “Thật ra em không phải là con gái của nhà họ Bùi. Em hiện đang ở nông thôn cho gà ăn. Lúc trước hai gia đình muốn làm sui là con gái của nhà họ Bùi, bây giờ nên đổi người.”

Bên kia im lặng một lúc.

Trước khi anh lên tiếng, tôi cúp máy, sau đó dứt khoát chặn anh.

Cuộc hôn nhân này là sự trao đổi lợi ích giữa hai gia đình.

Hiện giờ không môn đăng hộ đối, không thể nào ở bên nhau.

Đau dài tệ hơn đau ngắn. Tôi che mặt.

Khi nước mắt sắp trào ra.

Tôi nhớ mình phải đi nhặt trứng gà. Lần sau sẽ khóc.

2. Ngày rời khỏi nhà họ Bùi, tôi không mang theo gì cả.

Ba mẹ nuôi cứ bảo tôi mang theo quần áo và trang sức, nhưng tôi đều khéo léo từ chối.

Con gái ruột của họ, Bùi Doanh Khê, đang đứng bên cạnh. Cô lớn lên ở nông thôn.

Hoạt bát và rộng rãi, không so đo tính toán.

Cô mở to đôi mắt trong veo, nói rõ ràng: “Ôm nhầm chỉ là chuyện ngoài ý muốn, không phải là lỗi của em. Em có thể ở lại.”

Tôi nói: “Nhưng em đã thay thế chị có một cuộc sống sung sướng bao nhiêu năm nay. Ít nhất hãy để em trở về sống một cuộc sống mà chị từng trải qua.”

Quá nhiều từ.

Tôi xuýt nữa cắn trúng lưỡi. Cô gãi đầu: “Ờ được.”

Trước khi đi, tôi chỉ thêm WeChat của Bùi Doanh Khê.

Cô nói sẽ gửi cho tôi bản PDF của 《Chăm sóc heo nái sau khi đẻ》.

Nếu tôi có thắc mắc gì đối với việc nuôi heo và cho gà ăn, có thể hỏi cô bất cứ lúc nào.

Tôi mang theo sự cô độc, dũng cảm và sự quan tâm của Bùi Doanh Khê lên xe buýt về quê.

Bắt đầu cuộc sống lên núi cắt cỏ phấn hương, xuống núi cho gà ăn.

3.

Trước đây, Tần Du Lễ nói với tôi: “Khi nước Anh bước vào mùa đông, có nghĩa là chênh lệch múi giờ giữa chúng ta trở thành tám tiếng, chúng ta có thêm một giờ để yêu nhau.”

 

Ở trong thôn nửa ngày. Tôi đã hiểu.

Yêu tới yêu lui cái gì, tôi chỉ quan tâm khi nào gà mái đẻ trứng.

 

Vì thế xoay người đi về phía chuồng gà.

 

Gà mái đang nằm trên trứng gà, tôi không biết nên làm như thế nào.

 

Nghĩ tới nghĩ lui, tôi mở WeChat, hỏi Bùi Doanh Khê: 【Gà mái đang nằm trên trứng gà, làm thế nào để lấy được trứng?】

Cô gửi tin nhắn thoại tới, giọng điệu hoạt bát: 【Gái, em cho gà ăn bắp trước mới lấy ra nhé. Đây là định luật Archimedes nổi tiếng!】

Tôi vốc một nắm bắp, rải trên tay cho gà ăn.

 

Sau đó thò tay vào moi, lấy ra một quả trứng gà còn ấm.

 

Đặt trứng gà xuống, rửa tay, tôi trả lời: 【 Cảm ơn chị,

Doanh Khê.】

“Này, khách sáo với tui làm gì……” Giọng nói đang nửa chừng.

Thì dừng lại.

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận