Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Gả Cho Baba Của Bạn Trai Cũ

Mặc dù Charles mang quốc tịch Mỹ, nhưng gia đình của anh ta cũng từng thuộc vào quý tộc Nga, là hậu duệ của một gia tộc lớn, gia thế không phải bình thường.

Sở dĩ, lần đầu tiên nhìn thấy mẹ Kiều, lòng anh nảy sinh nghi ngờ bởi vì diện mạo của bà rất giống một người trong trí nhớ. Ngũ quan gương mặt rất giống bà nội đã qua đời của anh, thế nhưng bà anh tình cảm sâu nặng, cả đời chỉ có một người, sinh ra người con duy nhất chính là cha anh, không có khả năng có thêm một người con khác.

Nhưng cha anh ngày trước tính tình phong lưu, thích trêu hoa ghẹo nguyệt, cho đến lúc kết hôn mới thay đổi.

Giai đoạn đấy, cha anh tùy rằng vô cùng yêu chiều, cũng tôn trọng mẹ anh mà xử lý gọn gàng tất cả, nhưng cũng không phải không có chuyện ngoài ý muốn.

Trước khi kết hôn, có một người phụ nữ Đông phương xinh đẹp từng lừa ông ấy lên giường, trong lúc vô tình mang thai một đứa bé.

Đứa bé sinh ra vừa lúc hôn lễ sắp cử hành, đến khi tin tức đến tai cha anh cũng là lúc người phụ nữ kia vì khó sinh mà qua đời, đứa con cũng không biết lưu lạc đến nơi nào.

Ông ấy bởi vì chuyện này mà canh cánh trong lòng, về sau tính cách cũng trầm tư hơn, đến tận lúc chết vẫn dặn còn dặn dò đừng quên tìm người thân thất lạc.

Mặc dù đứa bé kia là con riêng, nhưng dù sao vẫn là giọt máu của gia tộc Charles.

Trước kia quả thật nhà họ cũng chuyên tâm đi tìm, nhưng kết quả đều là giả, sau quá nhiều lần vụ việc này cũng bị dẹp qua một bên.

Nếu không phải lần này bắt gặp mẹ Kiều, mà gương mặt này lại quá giống bà nội của anh, nếu không anh cũng không nghĩ đến trường hợp này.

“Cho nên, ngài cảm thấy, mẹ tôi chính là người ngài muốn tìm?” Kiều Nhan thốt lên hỏi một câu.

Cha mẹ Kiều sau khi được nghe trường thuật lại có chút giật mình không kịp phản ứng, hai người sững sờ đứng nhìn nhau tại chỗ.

Lông mày Triệu Quân Khiêm giật giật, nếu những lời kia là sự thật, không chừng mẹ Kiều chính là chị gái của Charles, mà cậu ta từ bạn bè lại biến thành quan hệ người thân, còn là chú vợ của anh???

Chú sao, tự nhiên vô cớ anh lại phải gọi cậu ta bằng chú, quả thật không dễ chịu chút nào. Thế nhưng, Triệu Quân Khiêm là một người đàn ông có phong độ, anh sẽ không chỉ vì chuyện này mà tính toán chi ly, việc trước mắt phải xác định những lời nói kia có phải sự thật hay không, không để cơ hội cho người khác lừa dối bọn họ.

Charles nhìn Kiều Nhan gật đầu xác nhận, “Tin tưởng tôi, gương mặt này quả thật rất giống, hai người họ nhất định có quan hệ, tám phần tôi tin đây chính là chị gái tôi.”

Kiều Nhan đưa mắt nhìn sang Triệu Quân Khiêm, cô đồng ý với anh ta sẽ đi nói chuyện với cha mẹ một chút, nếu hai người đồng ý, có thể đi làm giám định ADN.

Đợi đến lúc Triệu Quân Khiêm đưa Charles rời đi, mẹ Kiều cũng bình tĩnh trở lại.

“Tôi vốn luôn đoán bản thân và người khác không giống nhau, lúc nhỏ, cha mẹ nuôi cũng không biết quê tôi từ đâu, chỉ nghĩ là người Tân Cương lưu lạc đến đây, ai biết thế nhưng…” Đột nhiên nghe đến thân thế của bản thân, hơn nữa gia thế lại rất lớn, mẹ Kiều không nhịn được nghẹn ngào thành tiếng.

Cha Kiều ôm vợ lau nước mắt, vỗ nhẹ bờ vai bà an ủi, trong lòng âm thầm thở dài. Nếu những lời tên ngoại quốc kia nói là sự thật, vậy vợ ông chính là tiểu thư nhà quyền quý, mà ông chỉ là một người nhà quê, thật không xứng với bà, nếu bà ấy ghét bỏ không cần ông nữa, vậy ông phải làm sao, aizzzz.

“Cha mẹ đừng lo lắng, sự tình như thế nào còn chưa kết luận được, mặc kệ có thế nào, hai người đều là cha mẹ của con, còn có em trai cùng em dâu, cùng các cháu cũng ở đây.” Kiều Nhan khuyên nhủ cha mẹ hai người nên bình tĩnh.

Mẹ Kiều gật đầu, con gái nói rất đúng, cho dù chuyện diễn ra thế nào, bọn họ vẫn sống như vậy. 

“Nếu là thật, ông yên tâm, tôi cũng không đi đâu cả, cái gì mà quý tộc người Nga chứ, tôi không biết cũng không liều mạng mà chạy theo. Chúng ta sống hơn nửa  đời người, tôi vẫn nên cùng ông trở về huyện Thành dưỡng lão bế cháu mà thôi.”

Cha Kiều hiểu, những lời bà nói nhất định bà sẽ làm được, không khỏi cảm động.

Kiều Nhan lặng lẽ rời đi đóng chặt cửa, để lại không gian yên tĩnh cho hai người, vừa đi ra liền gặp được Kiều Lỗi đứng chờ ở phía ngoài.

“Vợ con em đâu rồi, sao không dẫn bọn họ đi tham quan một chút?” Kiều Nhan đi tới hỏi.

Kiều Lỗi vẫy tay, nói đã được mẹ chồng chị dẫn đi rồi, trong bữa tiệc chỉ lo chơi, không ăn được bao nhiêu, vừa lúc bà ấy đi qua dẫn bọn họ đi ăn một chút, còn cậu ở đây xem tình huống thế nào.

Đừng tưởng vừa rồi cậu không nhìn ra, vừa rồi quả thực có vấn đề, người đàn ông kia nhìn chằm chằm mẹ cậu, chắc hẳn có chuyện gì đó.

“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, tốt xấu gì chị cũng nên nói cho em biết, không thì em sẽ dạy cho tên bại hoại kia một bài học.”

“Không phải như em nghĩ, xem như là chuyện tốt đi.”

“Chuyện gì tốt, không thể nói cho em biết sao?”

“Bây giờ còn chưa xác định, chờ không lâu nữa em cũng biết thôi, hai ngày này em đưa vợ con đi dạo ở Bắc Kinh chơi vài vòng đi.”

Kiều Nhan nói xong liền đưa cho Kiều Lỗi một tấm thẻ ngân hàng, bên trong cũng có ít tiền vừa đủ cho gia đình ba người bọn họ đi mua sắm vui chơi mọt chút, đây là số tiền hoa hồng mà cô đầu tư có được.

Nhưng mà em trai Kiều không cần, cầm thẻ của chính mình tỏ vẻ cậu cũng có tiền.

Quán ăn của cậu đã mở thêm vài chi nhánh, hoàn toàn có thể tự lo cho chính mình, hơn nữa cậu tích góp cũng không ít, làm sao có thể lấy thêm tiền của chị gái, không muốn không muốn.

Cậu kiên trì không cần, Kiều Nhan cũng không ép, liền cầm thẻ ngân hàng cất đi.

Cho người cá không bằng chỉ người cách bắt cá, cha ông ta quả thật không lừa người, Kiều Lỗi cũng thật có bản lĩnh.

Hai ngày sau, Kiều Lỗi mang theo tâm trạng tò mò dẫn vợ con đi chơi khắp chốn ở Bắc Kinh, trở về mua một đống quà lớn bé. Vui chơi nhưng trong lòng vẫn suy nghĩ mãi, cha mẹ có vẻ thấp thỏm không yên, vậy chuyện này nhất định không đơn giản. Tuy rằng trong lòng vô cùng tò mò, nhưng chuyện chưa chắc chắn, người lớn trong nhà không cho cậu biết, vậy thì gia đình bọn họ cứ chơi đi, trước sau gì cũng được biết.

Rất nhanh kết quả cũng đến, Charles cùng Triệu Quân Khiêm thực hiện xét nghiệm riêng biệt, phòng ngừa kết quả sai lầm.

“OK, tôi đoán quả nhiên không sai, mẹ vợ cậu chính là chị gái của tôi. Mike, về sau cậu nên gọi tôi một tiếng chú đi, hahaha” Charles xem toàn bộ tư liệu sau đó huýt sáo, tâm trạng vui vẻ không cần nói cũng hiểu.

Thật ra kết quả đối với anh không quan trọng, tìm đúng người cũng chỉ để hoàn thành nguyện vọng của cha, không quá đặt nặng kết quả. Chẳng qua là trùng hợp, người lần này tìm được chính xác là chị gái mình, hơn nữa cơ duyên thế nào lại là người thân của bạn tốt, chuyện vui thế này hận không thể báo cho anh em gần xe khắp nơi chúc mừng một chút.

Cái gì, người mà năm đó đứng trên đầu mọi người, haha bây giờ lại biến thành cháu ngoại anh rồi đây!

Ở nước ngoài, em trai của mẹ vợ thì cũng gọi là Uncle nha, đều là chú, vậy không phải là cháu ngoại hay sao.

Triệu Quân Khiêm đối với chuyện này vô cùng bình tĩnh, nội tâm giãy dụa đã sớm bình ổn, đối với sự đắc chí của tiểu nhân trực tiếp bỏ qua.

“Vậy bây giờ cậu tính thế nào?” Anh tùy ý hỏi, trên thực tế là muốn đàm phán một chút.

Kiều Nhan đã nói với anh một số chuyện, mà bên kia có lẽ cũng sẽ có tính toán riêng, cũng không cần giằng co, nói chuyện một lúc liền có kết quả.

Nói tới việc chính, Charles lấy lại sự nghiêm túc vốn có, nếu theo phương diện danh nghĩa, đây đích thị là chị gái anh, giọt máu đào hơn ao nước lã, người của gia tộc không thể lưu lạc ở bên ngoài, cho dù thập tử nhất sinh cũng không được, nhưng mẹ Kiều lại là con riêng có trước lúc kết hôn, thanh danh trong sạch cũng có chút ảnh hưởng nhưng anh vẫn muốn chị gái trở về.

“Cậu nghĩ cũng không sai, nhưng thử nghĩ xem, bà ấy đã ở đây hơn năm mươi năm, hơn nữa còn có chồng con cùng các cháu, vậy tại sao bà ấy lại phải cùng một người thân như cậu chưa từng gặp mặt rời đi, trở về lại chướng mắt gia đình cậu?”

Người Triệu Quân Khiêm muốn nhắc tới chính là mẹ Charles, sau khi cha cậu ta chết, bà ấy quả phụ một mình, tất nhiên không khó có thể chấp nhận con riêng của chồng mình.

Charles nhất thời cứng họng, cũng không biết nên phản bác thế nào. Dù sao cũng là mẹ của mình, mình không thương thì ai thương, giữa mẹ và chị gái, người mù cũng biết anh sẽ chọn ai.

Hai người ngồi ở thư phòng nói chuyện hồi lâu, cuối cùng đưa ra được phương án như mong muốn.

Charles sẽ bí mật thêm mẹ Kiều vào trong gia phả, xem như hoàn thành tâm nguyện của cha, nhưng bên ngoài giữ kín bí mật để tránh mẹ anh thẹn quá hóa giận.

Đồng thời, hàng năm cũng tài trợ cho mẹ Kiều một ít chi phí, xem như tiền sinh hoạt phí của gia tộc nhưng đi kèm một điều kiện, mẹ Kiều không được để lộ thân phận, nội bộ trong gia đình không sao, nhưng không được đến tai mẹ anh là được.

Bên này, mẹ Kiều cũng hài lòng, có thể tiếp tục cùng cha Kiều an yên có những ngày tháng vui vẻ, hưởng thụ sum vầy cùng con cháu, hơn nữa có thêm một ít tiền, về sau cuộc sống cũng sung túc hơn không ít, không cần làm gánh nặng cho con cái nữa.

Tất nhiên, Kiều Lỗi không phải là người không chăm lo được cho cha mẹ, bà biết nó chắc chắn sẽ khiến cha mẹ nó không phải khổ, quả thật đứa con này không uổng công bọn họ lao tâm khổ tứ bao lâu. Thực tế, Mẹ Kiều cũng không hứng thú với việc trở về gia tộc, đến khoản tiền trợ cấp cũng không cảm thấy không quá cần thiết. Nhưng từ chối thì bên kia cũng không đồng ý, hơn nữa còn dễ gây khó xử cho đôi bên, số tiền này gia đình bà cũng không định dùng đến, nếu không có gì xảy ra, khoản tiền này về sau cũng chỉ để dành cho con cháu.

Kiều Lỗi đến nay mới biết, mẹ cậu rốt cuộc lại là tiểu thư cành vàng lá ngọc, hóa ra hai chị em cậu cũng thuộc dạng trâm anh thế phiệt hay sao? Hèn gì, nhan sắc hai chị em cậu đều không phải tầm thường, ngẫm lại có chút đắc ý!

Chỉ là chuyện này cũng không có gì to tát, không phải việc cậu có thể đem ra để kiêu ngạo, quý tộc nước ngoài thì sao chứ, dù sao cũng không liên quan đến nhau, anh ở quốc gia xã hội chủ nghĩa, mỗi người đều có quyền bình đẳng, quý tộc cái khỉ mốc, chẳng phải cũng chỉ là con người hay sao.

Mọi việc giải quyết ổn thỏa, Charles xúc động trở về nước thông báo trước mộ phần cha anh được cảm thấy an ủi phần nào.

Cha mẹ Kiều cũng mang theo hành lý trở về quê nhà. Ổ vàng ổ bạc cũng không bằng nhà mình.

———————————–

Tác giả có lời muốn nói: Kết quả, Hoàng tử và công chúa vẫn mãi là một đôi, cô bé lọ lem hóa ra lại là viên ngọc bị lưu lạc, hiện thực quả thật tàn nhẫn.
Nhấn Mở Bình Luận