Edit: Trang
Beta: Cyane
Năng lượng tòa thành của Hoa Đình nhanh chóng mất đi.
Rõ ràng phần lớn xiềng xích do ma quỷ tạo nên đều đã đứt gãy, chỉ còn lại một vài sợi ngang ngược bám chặt, nhưng dường như chúng mới là lực lượng chủ chốt kéo Hoa Đình xuống.
Tòa thành di chuyển lên xuống, động vật trong khu vực này tự tìm kiếm nơi an toàn để ẩn náu, cảm nhận những rung chuyển thay đổi của trời đất.
Cùng với sự lên cao rồi rơi xuống thất thường của tòa thành, số lượng ma quỷ bên ngoài hơi thở tòa thành cũng thay đổi theo.
Trong lòng Vân Sâm nôn nóng, cô đứng bên cạnh tượng thành. Cô chỉ có thể đứng nhìn Hoa Đình giằng co với ma quỷ như vậy.
Hoa Đình kiểm soát việc di chuyển của toà thành ở trạng thái lơ lửng tiêu hao rất nhiều năng lượng tòa thành. Đối với sự tính toán của cô về năng lượng dự trữ của Tòa Thành Nát, nếu chống đỡ thêm một lúc nữa thì năng lượng của bản thân anh sẽ không đủ dùng.
Vân Sâm cảm nhận tình hình bên dưới lòng đất, ma quỷ đã có xu hướng suy yếu!
Chúng nó có đá năng lượng để bổ sung nhưng tốc độ so với trước chậm hơn rất nhiều, phải mất một thời gian để làm vấy bẩn viên đá năng lượng tinh khiết.
Vân Sâm nhỏ giọng nói: “Cố lên.”
Cô không dám nói quá to, cô sợ sẽ khiến Tòa Thành Nát phân tâm.
Cô đã chuẩn bị sẵn sàng, bất cứ lúc nào cũng có thể cung cấp năng lượng của bản thân cho Tòa Thành Nát.
Độ cao của tòa thành càng ngày càng cao, dây xích ma quỷ lôi kéo dây leo của Hoa Đình cũng chỉ còn lại hai sợi.
Xiềng xích lung lay sắp sụp đổ, năng lượng của viên đá trong miệng tên ma quỷ cầm đầu đã sắp cạn, chúng nó sắp phải buông tay ra…
Đúng lúc này!
Vân Sâm “Nghe” được tiếng kêu gào thảm thiết và đau khổ của đá năng lượng, không chỉ có thế, còn có tiếng rống đau khổ của ma quỷ xuyên qua mặt đất truyền đến phía trước.
Ở tầng dưới cùng, từng tên ma quỷ lần lượt trực tiếp nuốt đá năng lượng vào miệng.
Khi đá năng lượng trượt xuống trong cơ thể, thân hình chúng phồng lên, giống như quả bóng bay được bơm đầy khí.
Làn da màu trắng xanh bắt đầu xuất hiện vết rạn, đường vân càng lúc càng lớn…
“Bùm!”
Những tên ma quỷ sau khi nuốt đá năng lượng đã phồng to đến mức giới hạn, sau đó nổ thành từng mảnh!
Những vệt chất lỏng màu đỏ đen bắn vào người ma quỷ, làm tăng thêm năng lượng cho chúng. Khi chất lỏng ấy bắn vào đá năng lượng tinh khiết, có thể đẩy nhanh quá trình nhiễm bẩn của đá năng lượng!
Đám ma quỷ tự nguyện nuốt đá năng lượng, máu thịt còn lại của chúng bị bóng tối che lấp, một lần nữa trở về bên dưới cái bục, tiến hành cuộc sinh sản mới.
Chúng nó chỉ là tạm thời tiêu tan, nếu thời gian thích hợp thì có thể xuất hiện một lần nữa…
Trong nháy mắt, sự trợ giúp bằng cách hy sinh bản thân mình của ma quỷ đã gây ra áp lực vô cùng lớn cho Hoa Đình.
Xiềng xích truyền đến áp lực cực lớn, tòa thành vốn đã nâng lên được một nửa nhanh chóng hạ xuống.
Chỉ là chống lại lực kéo cũng đã kiến Hoa Đình kiệt sức.
Tay phải Vân Sâm ấn vào tượng thành, năng lượng vừa ấm áp lại dịu dàng truyền vào trong cơ thể Hoa Đình, giúp anh một tay.
Năng lượng trong cơ thể Vân Sâm đột nhiên bị rút cạn, cô suýt nữa thì đứng không vững.
Hai người đều còn quá nhỏ tuổi.
Không đủ, ngay cả khi năng lượng của hai người cộng lại cũng không đủ sức chống lại số lượng ma quỷ khổng lồ dưới lòng đất…
Cứ từ bỏ như vậy sao?
Vân Sâm năng cánh tay trái lên, tay phải và tay trái cùng đặt lên tượng thành.
Chiếc nhẫn năng lượng ở ngón tay sau khi được kích hoạt năng lượng đã hơi sáng lên, bên trong nó có năng lượng dồi dào như biển cả rộng lớn.
Vân Sâm hấp thụ năng lượng bên trong chiếc nhẫn của Hạ Phong Niên vào trong cơ thể mình, sau đó chuyển cho Hoa Đình.
Không ngừng hấp thu và chuyển hóa năng lượng của chiếc nhẫn, cơ thể Vân Sâm tựa như đã có sự thay đổi.
Cô cảm giác cơ thể mình dường như càng gần đá năng lượng hơn, cho dù không mượn chiếc nhẫn, cô dường như vẫn có thể dựa vào bản thân để cảm nhận sự tồn tại của những viên đá năng lượng khác.
Nếu cơ thể trước đây của cô, phần con người chiếm phần lớn hơn thì hiện tại cô càng nghiêng về phần đá năng lượng hơn.
Đá năng lượng là chủng tộc của cô, mối quan hệ của cô và đá năng lượng càng thêm gần gũi.
Có năng lượng của Hạ Phong Niên trợ giúp, Hoa Đình lại lần nữa chiếm được ưu thế!
Tòa thành lại lơ lửng di chuyển lên cao…
Cùng lúc ấy, càng nhiều ma quỷ nuốt đá năng lượng tinh khiết vào tự phát nổ để bổ sung năng lượng cho những tên ma quỷ khác.
Tức thiệt!
Năng lượng của Hạ Phong Niên rất mạnh, ngay cả khi Vân Sâm hấp thụ để chuyển hóa thì cũng có giới hạn.
Bên trong chiếc nhẫn vẫn còn rất nhiều năng lượng, nhưng cơ thể Vân Sâm đã đón nhận năng lực đến mức giới hạn.
Chỉ thiếu một chút, thiếu một chút nữa thôi!
Dây leo và ma quỷ lập tức tách ra!
Bọn họ đã dùng hết năng lượng, không hề để lại chút nào!
…
Trời đã sáng.
Toàn bộ ma quỷ trở về dưới lòng đất, năng lượng tiêu hao cũng suy giảm.
Hai người đều mệt rã rời.
Tòa thành hạ xuống tại chỗ, mặt đất không ngừng rung chuyển.
Vân Sâm ngồi trên mặt đất, tựa lưng vào tượng thành.
Sự mệt mỏi và tuyệt vọng lan khắp cơ thể.
Bọn họ đã dùng toàn bộ sức lực, còn muốn làm thế nào nữa?
Vân Sâm vẫn luôn nhớ rõ Tòa Thành Nát có thể cảm nhận được cảm xúc của con người.
Cô lập tức thu hồi vẻ mặt tiêu cực, giọng điệu vui tươi nói: “Thất bại là mẹ thành công, chúng ta lại chuẩn bị, còn có cơ hội khác nữa.”
Hoa Đình đang muốn trả lời lại thì đột nhiên anh nghe thấy âm thanh tương tự như tiếng của lá chắn bị phá vỡ.
Âm thanh vỡ vụn rất nhỏ.
Dây leo của anh cuối cùng cũng có thể cảm nhận được những lỗ hổng bên trong tòa thành và không gian dưới lòng đất!
Anh nhìn thấy ma quỷ lại tạo thành những sợi dây xích, ý đồ vẫn giống như lúc trước, tiếp cận dây leo của anh để giam giữ anh một lần nữa.
Dây leo của anh có thể chạm vào đám ma quỷ đang ở gần anh.
Ma quỷ hành động nhờ vào đá năng lượng trong miệng chúng, chỉ cần lấy đá năng lượng ra thì chúng sẽ không thể hành động.
Anh cố nén sự ghê tởm xuống, luồn dây leo vào miệng ma quỷ, cướp đi viên đá năng lượng bị nhiễm bẩn của chúng nó rồi đưa về bên trong tòa thành.
Ma quỷ bị cướp đi đá năng lượng sẽ chìm vào giấc ngủ say…
Đám ma quỷ vốn ở phía sau đang há miệng gầm rú lập tức ngậm chặt miệng lại, như vậy thì dây leo không thể lấy đi viên đá năng lượng trong miệng của chúng.
Đám ma quỷ ngậm đá năng lượng có thể tiếp tục tấn công dây leo.
Ngay khi dây leo đến gần, chúng sẽ dùng móng vuốt màu đỏ để tấn công dây leo, chém đứt dây leo, ngăn cản dây leo đến gần bọn nó.
Hoa Đình chỉ có thể từ bỏ hành động lấy đi đá năng lượng từ trong miệng ma quỷ.
Anh có thể điều khiển dây leo ở phần dưới cùng, điều này quấy nhiễu hành động của ma quỷ ở một mức độ nhất định.
Anh còn có thể cướp đi đá năng lượng bị vấy bẩn mà dây leo có thể chạm vào khi nó sắp rơi khỏi vách hang.
Anh phối hợp với dây leo dưới lòng đất, có thể thông qua dây leo để đưa vật dưới lòng đất lên mặt đất, lúc đó Vân Sâm ở trong hang động cũng được anh đưa lên mặt đất bằng cách này.
Anh có thể lấy đi một phần của viên đá năng lượng để đưa về tòa thành.
Đây là một tin tức tốt!
Quả nhiên trời không tuyệt đường sống của con người, Vân Sâm thích thú cầm viên đá năng lượng bị vấy bẩn trên mặt đất lên, định sau khi làm sạch xong sẽ đưa cho Tòa Thành Nát khôi phục năng lượng.
Nhưng đá năng lượng mới nằm trong tay, vừa thải ra vết bẩn màu đen thì cơ thể của cô lại tự bắt đầu hấp thụ đá năng lượng.
Đá năng lượng sau khi được Vân Sâm hấp thụ trở thành viên đá bình thường nhất, có thể gặp ở bất cứ đâu trên đường.
Vân Sâm: “…”
Cô đây là bắt đầu giành đồ ăn với Tòa Thành Nát rồi sao?
Hoa Đình không còn là Tòa Thành Nát “Bảo vệ đồ ăn” trước đây nữa, hơn nữa so với đá năng lượng thông thường thì rõ ràng mùi vị của Vân Vân ngon hơn.
Anh cũng không để ý đá năng lượng bị hấp thụ, chỉ quan tâm đến sự thay đổi của cơ thể Vân Sâm… Trước đây vẫn chưa từng xảy ra tình huống này.
“Vân Vân, móng tay em biến thành màu đỏ rồi kìa.”
Được Hoa Đình nhắc nhở, Vân Sâm mới chú ý những thay đổi của cơ thể mình.
Móng tay ban đầu của cô vốn dĩ có màu trắng hồng, mượt mà xinh xắn, phía bên ngoài móng tay vì thường xuyên chế tạo bẫy mà có chút gồ ghề, không được láng cho lắm.
Bây giờ cả mười móng tay đều nhuốm màu đỏ của đá năng lượng, nhìn tựa như trên tay đính những viên đá pha lê tinh xảo, vô cùng chói mắt.
Hoa Đình nói: “Nhìn đẹp lắm.”
Cành cây lén sờ móng tay cô gái, chạm vào rất mịn, khiến anh yêu thích không nỡ buông tay.
Vân Sâm trừng mắt liếc anh. Gì mà nhìn đẹp lắm, móng tay thế này không phải sẽ phản chiếu ánh sáng ở dưới ánh nắng, thuận tiện nhắc nhở con mồi “Tao tới rồi đây, bọn bây mau chạy đi” à?
Vân Sâm tháo chiếc nhẫn xuống, sự thay đổi của cơ thể vẫn chưa rút đi.
Bởi vì hấp thụ quá nhiều năng lượng của Hạ Phong Niên, dẫn tới cơ thể xuất hiện thay đổi, không phải là cảm giác của cô mà là sự thật.
Sau khi tháo nhẫn ra, Vân Sâm tiếp tục hấp thụ đá năng lượng đã được làm sạch, nhưng sẽ không lập tức hấp thụ năng lượng như khi đeo chiếc nhẫn.
Đá năng lượng đã làm sạch được đưa cho Tòa Thành Nát để anh khôi phục lại năng lượng tòa thành.
Những viên đá năng lượng không ngừng được dây leo đưa tới.
Đáng tiếc Tòa Thành Nát không thể động vào những viên đá năng lượng đã bị vấy bẩn, viên đá sẽ gây ra vết thương cực lớn đối với dây leo, khó có thể hồi phục.
Anh vì muốn trả thù ma quỷ mà đã cướp đi một ít đá năng lượng của bọn chúng sau khi rút lui.
Hai người không hề chán nản, ngược lại còn rất vui vẻ.
Tòa thành lơ lửng trong không trung đã thất bại rồi, nhưng họ đã có những thu hoạch và bổ sung mới, rất nhanh sẽ có thể tiến hành thử nghiệm lần nữa.
Hai người họ cũng muốn mau chóng làm cuộc thử nghiệm mới.
Bất kể Vân Sâm hay là Hòa Đình, hai người họ đều có thể cảm nhận được, sau lần thất bại ban đầu đó thì đám ma quỷ dưới lòng đất đã tăng tốc độ kéo tòa thành xuống.
Vân Sâm nhanh chóng làm sạch những viên đá năng lượng để đưa cho Tòa Thành Nát.
Tốc độ hồi phục năng lượng của Tòa Thành Nát rất nhanh, dựa theo tiến độ này thì buổi tối ngày mai bọn họ có thể thử lại một lần nữa.
Vân Sâm suy nghĩ, tổng kết những nguyên nhân chủ yếu khiến họ thất bại.
Bọn họ có hai đến ba cơ hội sắp thành công rồi, nhưng đều kết thúc thất bại bởi vì ma quỷ bổ sung năng lượng.
Cho dù không có viên đá năng lượng bị vấy bẩn, chúng nó cũng có thể thông qua cách nuốt đá năng lượng rồi tự hủy để bổ sung năng lượng.
Khi chúng nó không có năng lượng thì không thể làm trái quy tắc, căn bản không thể ngăn cản được Tòa Thành Nát.
Nếu dưới lòng đất không có đá năng lượng để chúng nó bổ sung…
“Chỉ cần chúng nó không có đá năng lượng…” Vân Sâm từ tự mình lẩm bẩm rồi đột nhiên hét to: “Vậy thì không còn vấn đề gì nữa rồi!”
Thông qua chiếc nhẫn, cô có thể hấp thụ đá năng lượng và biến nó thành những viên đá bình thường.
Cô chỉ cần biến hết đá năng lượng thành những viên đá bình thường, ma quỷ sẽ không có đá năng lượng bổ sung, suy nghĩ muốn lôi kéo Tòa Thành Nát vào trong lòng đất sẽ chỉ là một suy nghĩ viển vông mà thôi.
Vân Sâm nói ra dự định của cô.
Hoa Đình một mực bác bỏ: “Không được, quá nguy hiểm. Lần này không giống như lần trước, đám ma quỷ dưới lòng đất đều đang tỉnh táo, em tránh né bọn chúng bằng cách nào?”
Vân Sâm lấy ra viên đá mà Dư Triều Gia đã cho cô mượn, nói: “Với viên đá mà anh Dư đưa tôi, đeo nó lên thì có thể tránh được ma quỷ. Anh hiểu tôi mà, tôi đã quyết định thì không ai có thể ngăn cản được, tôi sẽ không thay đổi ý định đâu.”
Cô tin Dư Triều Gia sẽ không lừa cô và Tòa Thành Nát.
Cho dù như vậy, Hoa Đình vẫn không đồng ý lắm, quá nguy hiểm rồi.
Giọng điệu anh mềm mại khuyên nhủ: “Bây giờ anh cũng có thể nhìn thấy tình hình bên dưới lòng đất, tạm thời anh sẽ không có chuyện gì đâu, chúng ta có thể tiếp tục nghĩ thử biện pháp khác. Em mà đi xuống lòng đất, nhỡ may xuất hiện tình huống ngoài ý muốn…”
Vân Sâm giống như bị anh đánh thức, cô đột nhiên nghĩ đến một chuyện khác.
“Đúng thế, tôi không dám đảm bảo sẽ không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra. Để đề phòng khả năng tôi gặp nguy hiểm rồi chết đi, tôi muốn nói trước bí mật của tháp canh cho anh biết.”
Vân Sâm nhìn Hoa Đình, đột nhiên cô đã hiểu ra lý do mà chị Đỗ Quyên nói cho cô biết bí mật này.
Bí mật này là bí mật, nhưng nó cũng là một bí mật cần thiết và bắt buộc phải được tiếp tục giữ bí mật.
Cành cây vẫn luôn quấn ở cổ tay của cô gái.
“Phía dưới tháp canh…” Vân Sâm hơi dừng lại “… Có một phần xác của đất nước Cửu Châu. Phần chính của nó ở Thần Kinh, các mảnh vỡ rơi ở các tòa thành khác nhau, chị Đỗ Quyên đang đi tìm những mảnh vỡ ấy, Vô Danh cũng đang đi tìm nó…”
Hoa Đình kinh ngạc.