Thế là trong suốt buổi học cô đều ngồi cách xa Trình Khâm, tan học cô cũng tránh mặt anh ta mà cố gắng đi thật nhanh, nhưng hành động đó của cô không khiến các nữ sinh khác hết ghen tỵ mà bọn họ ngược lại càng ghét cô nhiều hơn. Tan học, Trình Khâm đang định đưa cô về thì không thấy Lâm Sơ Nguyệt đâu cả, anh ta đuổi theo một đoạn ra tới cổng cũng không thấy, gọi điện thoại cô cũng không hề bắt máy, chẳng lẽ là cô ghét anh ta tới vậy sao?
Trình Khâm thất thiểu trở về nhà mà không biết ở một nơi khác, Lâm Sơ Nguyệt đang bị bao vây bởi một nhóm nữ sinh.
Điện thoại của cô bị bẻ gẫy rồi vứt ở bồn hoa, Lâm Sơ Nguyệt bị chúng ép dồn vào góc tường, người cầm đầu nhóm nữ sinh đó tên là Cẩm Lệ, cô ta chỉ ngón tay cái vào mặt Lâm Sơ Nguyệt, hất hàm nói:
“Đồ tiện nhân! Mày với cả anh Trình Khâm có quan hệ gì với nhau? Mới ngày đầu đến trường đã quyến rũ anh Trình Khâm của tao, hôm qua bị dội một chậu nước bẩn vào người vẫn chưa chừa sao?”
Lâm Sơ Nguyệt nhìn thẳng vào mắt của cô ta mà không hề sợ hãi:
“Thì ra là cô sao?”
Ánh mắt lạnh lẽo đó vô tình khiến Cẩm Lệ nuốt nước bọt một cái, nhưng rất nhanh cô ta lấy lại được khí thế.
“Chính là tao đây! Sao? Khôn hồn thì mau cút xa ra khỏi anh Trình Khâm đi! Nếu không thì đừng có trách tao!”
Lâm Sơ Nguyệt đáp:
“Nếu tôi không cút thì cô làm được gì?”
“Mày nói gì cơ?” Cẩm Lệ còn tưởng là mình nghe lầm.
Nhưng Lâm Sơ Nguyệt vẫn rất kiên quyết, ánh mắt nhìn cô ta không chút sợi
hãi.
“Tôi nói là tôi không cút thì cô định làm gì?”
Cô nói lại một lần nữa, Cẩm Lệ tức đến nỗi mặt đỏ phừng phừng, hai hàm răng nghiến vào nhau ken két. Cô ta vươn tay ra tóm lấy tóc của Lâm Sơ Nguyệt giật mạnh:
“Con khốn này! Mày dám trả treo với tao thế à? Mày nghĩ mày là ai mà dám quyến rũ Trình Khâm?”
Cẩm Lệ là tiểu thư nhà họ Cẩm, mọi năm Cẩm gia thường đóng rất nhiều tiền để xây dựng cơ sở vật chất cho trường. Bố của cô ta còn là hội trưởng hội phụ huynh nên Cẩm Lệ rất có vị thế, cho nên không ai dại mà dây vào cô ta cả. Trong trường ai cũng biết cô ta thích Trình Khâm, vốn dĩ hai nhà còn định ra hôn ước nhưng anh ta lại không đồng ý, nay Lâm Sở Nguyệt đột nhiên xuất hiện lại còn thân thiết với anh ta như thế làm cho Cẩm Lệ vô cùng ghen ghét và đố kỵ.
Lâm Sơ Nguyệt dùng sức đẩy cô ta ra, Cẩm Lệ bị đẩy ngã bịch xuống đất, mấy nữ sinh thấy cô ta bị ngã bèn xúm vào đỡ dậy.
“Mày dám đẩy tao?!” Cô ta hét lên, hai mắt long sòng sọc.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!