Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Buổi chiều ngày hôm sau, cô làm xong việc từ sớm rồi lái xe về nhà, xe vẫn chưa đỗ vững ở cửa, Thánh Khi liền đi ra từ phòng khách: “Chị cả về rồi!”

Thánh Hiền chạy ra, thấy mọi người đang đợi một mình cô, cô hơi áy náy cười cười: “Chị mới tan ca.” Liền gọi người làm cầm giúp mấy túi giấy trên xe. Lúc này mẹ kế cũng đứng ở cửa, hơi mỉa mai nói: “Đại tiểu thư về rồi sao?”

Cô cười một lát, vẻ mặt tự nhiên gọi một tiếng: “Dì.” Lại nói: “Sinh nhật Thánh Hiền, tôi suýt quên mất, đợt này bận đến mức hồ đồ, cũng rất ít khi về nhà.”

Vào nhà nói chuyện, người làm cũng đem số đồ đạc đó vào, Thánh Hâm liền phân từng thứ một: “Đây là của Thánh Hiền, đây là của Thánh Khi, cái này cho Thánh Hi, dì, cái này tặng dì.”

Không khí tốt đẹp đó giữ đến lúc cô về. Cô về rất muộn, Dịch Chí Duy cũng đã về, đang làm việc dưới ánh đèn trong phòng sách. Cô thò đầu vào trong một lát, anh cũng không nhìn thấy, do đó cô gõ cửa.

“Vào đi.” Vẫn không chú ý, giống như là giọng điệu trong phòng làm việc. Cô cố ý ho một tiếng, gọi: “Ngài Dịch.” Anh thuận miệng đáp, bấy giờ mới phản ứng lại được, ngẩng đầu lên nhìn cô cười: “Về rồi à?” Để tránh hiềm nghi, cô không tùy tiện vào phòng sách này của anh, huống hồ bây giờ anh đang làm việc, cho nên chỉ đứng ngoài cửa hỏi: “Buổi tối ăn gì, bây giờ đã đói chưa, có cần em làm cho anh chút đồ ăn đêm không?”

“Không cần. Hôm nay anh rất nhiều việc, em đừng đợi anh, ngủ trước đi.” Anh lại cúi đầu xuống, trên bàn bật một chiếc đèn tự quang, ánh sáng màu trắng chiếu vào khiến bóng của anh săc nét nõ ràng, dường như khắc vào đáy máu trắng ấy.

Buổi sáng tỉnh dậy, mới biết cả tối qua anh không ngủ. Đi vào phòng sách xem, máy tính vẫn bật, trên bàn lộn xộn xếp đầy giấy tờ, anh tựa vào ghế nhắm mắt, không biết là ngủ hay nghỉ ngơi. Cô quay người đi vào bếp rót một cốc sữa, anh quả nhiên chưa ngủ, thấy tiếng bước chân liền mở mắt ra, chau chau mày: “Sữa?”

“Biết là anh không thích, nhưng trong tủ lạnh chẳng còn gì cả, cà phê không thể uống lúc bụng rỗng.”

“Trẻ con mới uống nó.” Anh duỗi người ra——chỉ uống một nửa, liền đặt xuống, anh là người quá coi trọng vẻ bề ngoài, trong tình hình này cũng không mất bình tĩnh. Anh nói: “Anh nhận tấm lòng rồi, em uống đi. Anh hẹn người ta đánh bóng.” Không yêu cầu cô đi cùng, chắc chắn là nói chuyện công việc. Cô gật gật đầu, uống một ngụm sữa đó. Anh đứng dậy thu dọn đống tài liệu lộn xộn, bỗng nhiên nhớ ra, cười hỏi: “Em có hứng thú chơi cổ phiếu không?”

“Thị trường cổ phiếu gần đây không được tốt.” Cô nói nhàn nhạt, tim lại đập thình thịch, anh không phải là người không có trật tự như thế, câu hỏi này nhất định có ý sâu sa. Anh hôn nhẹ lên mặt cô, sau đó nói bên tai cô: “Vì việc em giúp anh lấy sữa, có một tin nội bộ muốn bán cho em.”

“Ồ?” Cô miên cưỡng trấn tĩnh lại bản thân mình, hỏi phản lại: “Giá bao nhiêu? Em yêu cầu cái gì cũng phải có giá của nó.”

Anh cười lớn: “Anh thật sự đã dạy em quá nhiều rồi.”

Cô cười tươi: “Đã là giao dịch, đương nhiên em phải hỏi rõ.”

Anh lại hôn cô, hài lóng nói: “Anh chỉ cần em đi Nhật nghỉ phép với anh thôi. Anh còn cung cấp vé máy bay khứ hồi và chỗ ở khách sạn, điều kiện có tốt không?”

Cô liền đồng ý, hỏi: “Vậy sản phẩm thì sao?”

Anh vẫn là giọng điệu đùa cợt đơn thuần: “Ngài Dịch Chí Duy chuyên gia phân tích thị trường cổ phiếu nổi tiếng khuyên em nên mua Hằng Xương, có thể mua bao nhiêu, thì mua bấy nhiêu.”

Mặt cô hơi biến sắc, không cần hỏi nhiều cô liền hiểu, đây là cơ hội vô cùng có lợi, đó là cơ mật thương mại cao nhất, chỉ sợ ở Đông Cù, có tư cách biết trước sự tình cũng chỉ có 2,3 người.

Đây là cơ hội tốt nhất để Hoa Vũ vùng dậy, cô kiềm nén sự vui mừng trong lòng, nhón chân lên hôn lên mặt Dịch Chí Duy: “Cảm ơn anh!”

Về đến công ty, lập tức gọi điện cho người quản lý cổ phiếu của mình, dặn dò xong việc đó, lại lập tức gom tất cả tiền có thể dùng chuyển vào tài khoản cổ phiếu.Cô cũng đã chần chừ mấy giây, nghĩ đến liệu đây có phải là một cái bẫy không, nhưng Dịch Chí Duy muốn chặn đánh Hoa Vũ dễ như trở bàn tay, chỉ cần không đảm bảo khoản vay nữa sẽ có thể hại Hoa Vũ muôn đời muôn kiếp không ngóc lên được, anh không cần phải quanh co nhiều như thế. Huống hồ, nếu ngay cả anh cũng không thể tin tưởng, cô không biết bản thân mình còn có thể tin ai nữa. Do đó cô quyết tâm dốc toàn bộ sức lực.

Thị trường cổ phiếu vẫn sóng yên bể lặng, một chút động tĩnh cũng không có. Đợi đến tối, Dịch Chí Duy cũng mất tích, điện thoại tắt máy, thư ký phòng làm việc luôn đáp: “Ngài Dịch đang họp.” Cô đương nhiên là bắt đầu sốt ruột, buổi tối Dịch Chí Duy cũng không về nhà, cô mất ngủ cả đêm, liên tục gặp ác mộng. Lần này cô thế chấp quá lớn, chẳng may thua sẽ thất bại thảm hại, ngay cả chút ít tiền khổ sở khó khăn mấy tháng nay thắng được cũng sẽ một lần nữa bị thua hết sạch. Ngày hôm sau cả ngày vẫn không có tin tức gì, thần kinh cô đã căng đến cực điểm, đứng ngồi không yên. Người quản ký lại gọi điện đến hỏi: “Cô Phó, vẫn phải tiếp tục sao?”

Dù gì đã đánh cược lớn như vậy, dứt khoát chơi đến cùng, cô nhẫn nại: “Đương nhiên là tiếp tục.”

Hôm đó cô như đang đếm từng giây để qua ngày vậy, buổi tối lại nằm trên giường trằn trọc hơn nửa đêm mới ngủ, hai ngày không ngủ được, lần này ngủ rất sâu, không ngờ lại không tỉnh. Cuối cùng người quan lý mừng rỡ gọi điện đến gọi cô dậy: “Cô Phó! Hôm nay vừa mới mở cửa Hằng Xương đã tăng lên 24.8 điểm, tăng 6.1 điểm so với lúc cô mua vào, chỉ sợ buổi chiều sẽ ngừng ở điểm chênh lệch nào nữa?”

Tinh thần cô phấn chấn lên, trong chốc lát liền ngồi xuống: “Chỉ số tương lai thì sao?”

“Điều có còn phải nói, cô Phó, lần này cô sẽ kiếm được món hời rồi!”

Cô không biết mấy ngày nay bản thân mình có được coi là sống rất hạnh phúc không, vì cô đã trở nên có chút mơ hồ đối với khái niệm hạnh phúc, cô là sống rất vui vẻ, nhưng vui vẻ chính là hạnh phúc sao?

Công ty vùng mình lên đầy ngoạn mục , trên báo nói cô là “Kỳ nữ xoay chuyển tình thế”, viết quá trình cô cứu cơ nghiệp gia tộc thanh một truyền kỳ. Những người trong giới kinh doanh càng nhìn cô với ánh mắt khác, tới tấp khen cô có kiến thức. Thật ra, là lườm nguýt quan hệ của cô với Dịch Chí Duy. Vốn dĩ Dịch Chí Duy chịu giúp cô đảm bảo khoản vay, đã khiến người khác thì thào bàn tán, lần này cô ở chỉ số tương lai và thị trường cổ phiếu đánh một trận đẹp như vậy, ngoài việc cô có dũng khí đánh cược lớn, khiến người ta nghi ngờ đoán rằng liệu có phải cô có tin tức nội bộ không. Cơ mật kinh doanh mũi nhọn đó, nhân viên hành chính cao cấp của Đông Cù cũng không thể biết được, Dịch Chí Duy chịu tiết lộ như vậy, có thể thấy được vị trí của cô trong lòng Dịch Chí Duy.

Trong mắt các nhân viên Đông Cù, hành động này của Dịch Chí Duy quả thật là khiến họ vô cùng thất vọng. Ông chủ xưa nay giỏi giang sáng suốt. Sát phạt quyết đoán, lần này lại tiết lộ cơ mật kinh doanh quan trọng như thế cho một người phụ nữ không có liên quan, quả thật chính là hôn quân mất nước vì ham mê mĩ sắc. Đặc biệt người phụ nữ này là con gái của Phó Lương Đông, tuy là oán hận của đời trước đã xa vời, nhưng chẳng may người phụ nữ này có ý đồ, vậy tổn thất của Đông Cù chỉ có thể tính bằng đơn vị trăm triệu, con số này quá lớn, quả thật là nhìn thấy mà giật mình.

Ông chủ xưa nay công tư phân minh, lần này lại vì sắc mà mê muội đầu óc như thế, cho nên họ không chỉ vô cùng đau lòng, hơn nữa cảm thấy cần thiết phải ngăn chặn tình trạng này tiến thêm một bước trở nên nghiêm trọng hơn. Sau khi nghe nói ông chủ sẽ đi nghỉ ở Nhật Bản với người phụ nữ này , việc này có thể nhẫn nhịn thì việc gì không thể nhẫn nhịn chứ, liền cử một người đi khuyên ngăn Dịch Chí Duy bị hồng nhan họa thủy làm mê muội đầu óc.

Người họ cử đi chính là em trai duy nhất của Dịch Chí Duy–Dịch Truyền Đông, anh ta vẫn còn đang đi học, nhân dịp nghỉ hè đến Đông Cù thực tập, người Dịch Chí Duy yêu thương nhất chính là người em trai này. Các trọng thần của Đông Cù xưa nay biết tính khí của Dịch Chí Duy, sợ anh thẹn quá hóa giận, bản thân mình không chịu được liền đi đường vòng, cho nên xúi giục Dịch Truyền Đông ra mặt.

Dịch Chí Duy họp hành chính xong, đang ở vòng làm việc dặn dò công việc trong thời gian nghỉ ngơi, thấy em trai đi vào, liền nói: “Anh đang tìm em đó, anh phải đi nghỉ ngơi 2 ngày, em nên làm công việc gì, anh đã giao phó cho họ rồi, họ sẽ theo đó mà dạy em.”

Dịch Truyền Đông vừa kính trọng vừa yêu quý người anh trai huyền thoại một tay xây dựng nên Đông Cù, chỉ đáp: “Vâng.”

“Ở nhà với mẹ nhiều một chút, nhắc nhở bà chú ý sức khỏe.”

“Vâng.”

“Anh đi khoảng 1 tuần. Không có việc gì chứ……”

Dịch Truyền Đông không đợi anh nói vế sau “Không có việc gì thì đi ra ngoài làm việc”, cướp lời nói: “Anh trai, em có lời muốn nói với anh.”

“Ồ? Cái gì? Tiền không đủ dùng? Muốn mua cái gì?”

Dịch Truyền Đông nói: “Không phải.” Nhìn nhìn thư ký đứng yên lặng ở bên cạnh, Dịch Chí Duy ngẩng đầu lên, thư ký hiểu ý liền lùi ra ngoài, cẩn thận đóng cửa lại.

“Có lời muốn nói với anh?” Dịch Chí Duy nhìn người em trai cao bằng mình, người em anh thay chức cha nuôi lớn! Ngoài yêu thường, bản thân luôn hết mình nghĩ vì nó, nó có việc gì khó nói gì chứ, đỏ mặt nói không ra lời. Do đó anh cười: “Tiểu tử ngốc, thích cô gái nào rồi phải không?”

“Không phải!” Sau khi dứt khoát phủ nhận liền đỏ mặt, chần chừ một lát, lại tìm được lời: “Anh trai, có phải là anh đã thích ai không?”

“Mẹ bảo em đến hỏi?” Mẹ luôn thúc anh kết hôn, nghe đến mức tai mọc cả kén.

“Không phải…….anh trai, anh sẽ đi Nhật cùng cô Phó à?”

“Đúng thế.” Anh hiểu rồi, Truyền Đông đến là vì Phó Thánh Hâm.

Quả nhiên, Dịch Truyền Đông lắp bắp nói: “Có thể không đi cùng cô Phó được không?”

Anh cười: “Truyền Đông, trước đây anh và mấy người bạn gái ấy ra nước ngoài du lịch, em chưa từng hỏi qua.”

Dịch Truyền Đông vẻ mặt dần dần tự nhiên: “Nhưng cô Phó không giống thế. Người ta đang nghị luận đấy, bảo rằng lần này nhất định là nói trước việc mua Hằng Xương cho cô Phó. Hơn nữa, cô ta là con gái của Phó Lương Đông……..”

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận