Thi Cửu Linh dẫn phất trận pháp, toàn bộ gian đại điện lập tức bị ma khí che lấp, trở nên vô cùng lạnh lẽo.
- Đổng Tê Khôn cùng Hứa Đình Nhất lập tức biến sắc, thân hình không nhịn được lui lại phía sau.
Dù sao đây là Thượng Cổ Ma Thần - Lã Ôn Hầu, ngẫm lại cũng biết Huyền Cửu U chỉ mượn một luồng khí †ức Lã Ôn Hầu lưu lại đã áp đảo bọn họ như vậy. Nếu Lã Ôn Hầu chân chính tới sẽ kinh khủng tới mức nào?
Lúc này trong quan tài trấn áp Lã Ôn Hầu, một luồng ma khí từ trong phun ra, ma khí trong quan tài như đang sôi trào, tỏa ra không ngừng nghỉ.
Cùng lúc đó, huyết châu không ngừng tràn vào trận pháp trung ương, khiến cho ma khí càng thêm mãnh liệt.
Ba mươi sáu thanh Chân Vũ Tru Tà Kiếm đính trên quan tài cũng rung chuyển kịch liệt, có vẻ đã không ép nổi quan tài kia. Cuối cùng một tiếng nổ lớn vang lên, ba mươi sáu thanh Chân Vũ Tru Tà Kiếm toàn bộ vỡ nát!
Quan tài mở ra, trong làn sương đen nồng đậm không có ma thần bước ra như mọi người tưởng tượng, ngược lại trong đó nổi lên một quan tài nhỏ hơn một chút.
Nói chính xác hơn, nơi đó không phải quan tài mà là hình người được đúc bằng đồng xanh.
Người kia thân hình ngôi ngô, thân mặc chiến giáp nhưng lại không có đầu. Tựa như có người đặt thi thể không đầu trong nước đồng đúc thành.
Hơn nữa trên hình người kia phủ kín phù văn chỉ chít, nếu nhìn kỹ có thể phát hiện nửa bên trái khắc phù chú Đạo gia còn nửa bên phải khắc phạn văn Phật tông.
Đạo Phật trước nay vốn không hòa thuận, trong lịch sử số lần Đạo Phật liên thủ ít càng thêm ít. Mấy ngàn năm gần đây lần duy nhất hai giới Đạo Phật liên thủ là khi đối mặt với Côn Luân Ma Giáo. Còn Lã Ôn Hầu không ngờ lại khiến hai giới Đạo Phật liên thủ trấn áp, không thể không nói bất luận Lã Ôn Hầu là chính hay là †à, hắn đều làm tới mức cực hạn.
Khí huyết mà Thi Cửu Linh ngưng luyện thành không ngừng được Lã Ôn Hầu thu nạp vào thân thể, dần dần một thân ảnh hiện lên, tuy mông lung nhưng khí thế lại vô cùng cường đại, thậm chí khiến tông sư võ đạo như Đổng Tê Khôn cũng không nhịn được sinh ra cảm giác muốn quỳ lay.
“Rút lui!”
Đổng Tề Khôn quát lên một tiếng chói tai, trực tiếp dẫn người của Đổng gia lui lại phía sau.
Tới giờ phút này, cảm nhận được khí tức kinh khủng kia, lý trí mới triệt để chiến thắng tham lam.
Những thứ Lã Ôn Hầu lưu lại quả thật vô cùng quý giá, có điều thứ có quý giá đến đâu cũng phải có mạng mới hưởng thụ được.
Có điều ngay lúc này, thân ảnh Lã Ôn Hầu lại đột nhiên tỏa ra vô số sợi tơ ma khí cuốn về phía mọi người, khí thế vô cùng hùng hồn, khiến đám người đồng loạt biến sắc.
Truyện đề cử: Hậu Duệ Kiếm Thần
Đám người Đổng Tề Khôn lao nhao ra tay ngăn cản sợi tơ, bên phía mấy người Sở Hưu cũng vậy.
Hơn nữa Sở Hưu cũng phát hiện, những sợi tơ này chủ yếu nhắm vào hai vị tông sư võ đạo Đổng Tề Khôn cùng Hứa Đình Nhất, còn những võ giả trẻ tuổi như Sở Hưu, những người hơi yếu một chút hoặc những võ giả lớn tuổi ngược lại không trở thành mục tiêu.
Bản thân Sở Hưu tiêu hao không nhỏ những vẫn trực tiếp chém tan vài sợi tơ ma khí. Lực lượng những những sợi tơ này không nhỏ, may mà lúc trước trong hành lang Sở Hưu đã khôi phục một chút lực lượng, bằng không rất có thể y không ngăn cản nổi.
Hơn nữa lúc này những huyêt châu bên dưới quan †ài cũng theo đó nhanh chóng giảm bớt, khiến đám người Thi Cửu Linh biến sắc, quát khẽ: “Hỏng rồi! Lực lượng khí huyết không đủ dùng!”
Trước đó theo tính toán của đám người Thủy Vô Tướng, thật ra chỉ cần xử lý ba tông sư võ đạo này, lực lượng khí huyết hoàn toàn đầy đủ, giết thêm những người khác thực chất chỉ để an toàn.
Giờ ba tông sư võ đạo mới chết một, lực lượng khí huyết đương nhiên không đủ, nhưng trước mắt lực lượng bọn họ chỉ có thế, đi đâu giết người đây?
Cho nên bên này Thủy Vô Tướng trực tiếp cắn răng nói: “Chư vị, hiến tế chân linh bản thân thôi. Nếu không Ôn Hầu đại nhân không cách nào phục sinh, chúng ta cũng không ai sống nổi!”
Thi Cửu Linh cùng Huyền Cửu U liếc mắt nhìn nhau, đều đứng vào trong trận pháp, ngọn lửa màu xám bùng lên, càng ngày càng mãnh liệt. Cùng lúc, sợi tơ ma khí từ người Lã Ôn Hầu cũng càng lúc càng nhiều.
Lần này ngay cả Đổng Tề Khôn và Hứa Đình Nhất đều không chịu nổi.
Bọn họ là tông sư võ đạo, cũng là người chịu áp lực lớn nhất.
Hai người khẽ cắn răng, trực tiếp bộc phát toàn bộ lực lượng chém tan những sợi tơ trước mắt, thân hình trực tiếp trốn ra phía ngoài.
- Đổng Tề Khôn còn muốn cứu những đệ tử Đổng gia, có điều thấy mọi chuyện càng lúc càng không ổn, Đổng Tê Khôn cũng không dám lưu lại đây thêm.
Mà theo Đổng Tề Khôn cùng Hứa Đình Nhất bỏ trốn, những sợi tơ ma khí đã càng lúc càng dày đặc, ngay cả đám người Sở Hưu cũng dần dân không ngăn nổi.
Lúc này sắc mặt Sở Hưu hơi đổi, cảnh tượng này vượt ngoài tưởng tượng của y. Lã Ôn Hầu đã bị trấn áp lâu như vậy sao vân còn thực lực mạnh mẽ nhường này? Trong cốt truyện gốc rốt cuộc Lã Phụng Tiên làm sao nhận được truyền thừa?
Thấy mọi chuyện có vẻ không đúng, Sở Hưu đang muốn bảo Lã Phụng Tiên tạm thời rút lui, vài sợi tơ ma khí lại đột nhiên quấy lấy người Lã Phụng Tiên, cưỡng ép kéo hắn vào trong quan tài!
Lực lượng của mấy sợi tơ ma khí mà Lã Ôn Hầu thả ra đều không sai biệt lắm. Có điều đối tượng chiếu cố trọng điểm là năm người Sở Hưu, Phương Thất Thiếu, Doanh Bạch Lộc, Nhan Phi Yên và Lã Phụng Tiên.
Trong năm người này chỉ có thực lực Lã Phụng Tiên và Nhan Phi Yên yếu nhất, nhưng Nhan Phi Yên là nữ tử, Lã Ôn Hầu cho dù có muốn phục sinh cũng sẽ chọn những người khác chứ không chọn Nhan Phi Yên. Cho nên áp lực Nhan Phi Yên phải đối chọi là yếu nhất.
Nhưng thực lực Lã Phụng Tiên yếu hơn cả ba người Sở Hưu một quãng, cho nên ba người Sở Hưu không việc gì mà Lã Phụng Tiên lại bị kéo vào trong quan tài.
Sở Hưu biến sắc, muốn chém đứt sợi tơ ma khí kia nhưng lại vô dụng.
Sở Hưu nhanh chóng đổi lại võ công Phật môn, thậm chí sử dụng cả Hoán Nhật Đại Pháp, đáng tiếc vẫn vô dụng.
Bên kia ba người Thủy Vô Tướng lại lộ ra ý mừng.
Trước đó bọn họ đã cho rằng Lã Phụng Tiên này thích hợp nhất để làm thân thể cho Ôn Hầu đại nhân, giờ xem ra quả nhiên là vậy. Ôn Hầu đại nhân lựa chọn giống hệt bọn họ.
Thân thể Lã Phụng Tiên bị giam cầm trong quan tài, thân hình đúc bằng đồng thau của Lã Ôn Hầu kề sát bên cạnh hắn, ánh sáng lấp lóe trong sương mù mông lung, thần hình mơ hồ cũng dung nhập vào cơ thể Lã Phụng Tiên, khiến hắn gào thét đau đớn.
Ngay lúc tất cả mọi người cho rằng Lã Phụng Tiên sẽ bị Lã Ôn Hầu đoạt xá triệt để, trên người Lã Phụng Tiên lại tỏa ra ánh sáng lờ mờ, nguồn sáng là khối ngọc nhỏ hắn đeo trước ngực.
Ánh sáng đó vô cùng ảm đạm, có điều chỉ chút ánh sáng lờ mờ đó thôi lại ngăn cản không cho chân linh của Lã Ôn Hầu tiến vào cơ thể Lã Phụng Tiên. Còn chân linh Lã Ôn Hầu muốn rời khỏi cơ thể Lã Phụng Tiên, ánh sáng yếu ớt kia không ngờ cũng ngăn cản.