Đây là một loại cảm giác rất kỳ quái, anh lại say mê cô vì những biểu tình thay đổi trên mặt.
Cô mới quay người lại, ánh mắt của anh liền đuổi theo bóng dáng cô.
Lúc đi đến phòng bếp, Phương Trì Hạ đưa lưng về phía anh đang bận rộn tìm đồ.
Biệt thự này là nơi ở riêng của Lạc Dịch Bắc, bình thường anh đều ở Lạc gia, cùng mọi người người sinh hoạt chung một chỗ, rất ít ở nơi này.
Chỉ có ngẫu nhiên kết thúc công việc, cảm thấy về nhà xa, mới có thể đến bên này.
Nếu như là bình thường, nơi này một chút sinh khí cũng không có, chỉ có người làm định kỳ sẽ đến quét dọn, chuẩn bị vài thứ trong tủ lạnh.
Hôm nay Phương Trì Hạ rất may mắn, ngày hôm qua người làm vừa tới, cho nên trong tủ lạnh rất nhiều đồ.
Từ trong lấy ra một đống lớn nguyên liệu nấu ăn, cô chuẩn bị làm món pháp.
Từ nhỏ đã là người độc lập, năng lực tự gánh vác rất là mạnh mẽ, làm bữa tối thế này không làm khó được cô.
“When-I-Grow-Up, I-Wanna-Be-Your-Bride, Be-Your-Bride, Touch-Your-Heart……” Cô giống như còn rất vui vẻ, trong miệng phát ra một bài hát tiếng Anh, hình như là nhạc thiếu nhi, cả giọng hát đều toát lên sung sướng.
Nội dung ca từ, đại khái là, giống như em lớn lên, em nghĩ tới gần anh, trở thành vợ của anh.
Vào lúc này ngâm nga như vậy rất hợp với tình hình.
Đương nhiên Lạc Dịch Bắc hiểu lầm.
Đứng ở cửa, lẳng lặng nhìn cô như vậy, khóe môi anh tràn đầy giễu cợt.
Trở thành vợ của anh?
Những người con gái ở thành phố C này đều nằm mơ được thân phận này, cô lại được như ý nguyện dễ dàng, xác thực nên hát bài hát chúc mừng đó!
“Đúng rồi anh thích cái gì, không thích cái gì? Khẩu vị thanh đạm sao? Bình thường có kiêng kị cái gì không? Nếu như về sau sinh hoạt chung một chỗ, nên nói một chút đi!” Phương Trì Hạ liếc qua anh, thuận miệng hỏi.
Cô với anh tổng cộng gặp mặt vài lần, trừ lần đầu tiên khỏa thân, sau gặp nhau, hai người đối với nhau hoàn toàn lạ lẫm.
Tuy cô đối với anh không có hứng thú, thế nhưng phải ở cùng nhau lâu vậy, Phương Trì Hạ cảm thấy, rõ ràng nên giúp đỡ nhau.
“Tôi nghĩ cô sớm rõ ràng những điều này.” Khóe môi Lạc Dịch Bắc hiện lên vòng xem thường, lời nói tràn đầy châm chọc.
“Cái gì?” Phương Trì Hạ khẽ giật mình, có chút không rõ ý của anh.
Cô đã hỏi anh sao?
Lạc Dịch Bắc chỉ cười lạnh.
Một trăm triệu cũng không thỏa mãn, mới thấy qua vài lần liền mở miệng muốn để anh cưới cô,vậy mà những thứ anh yêu thích cũng không biết?
Lạc Dịch Bắc cũng không có đem lời này nói ra, chỉ đứng ở cạnh cửa mắt lạnh nhìn cô làm việc.
Động tác Phương Trì Hạ lưu loát, bữa tối không mất bao nhiêu thời gian đã chuẩn bị tốt.
Điểm này khiến cho Lạc Dịch Bắc rất hài lòng.
Anh không thích những thứ dài dòng, khiến cho anh thấy thực phiền toái, bao gồm cả người.
Cuối cùng Phương Trì Hạ bố trí bàn ăn.
Cô rất có tâm tìm ra một khăn trải bàn có đường viền chạm rồng màu trắng chải lên, thậm chí còn đặc biệt xếp nến và cánh hoa.
Tầng tầng lớp lớp các cánh hoa hồng, dọc theo bàn ăn kéo dài quanh chỗ hai người ngồi.
Ngọn nến cũng rất nhiều, ánh nến lay động trong nhà ăn, cả gian phòng đều là ánh đèn mông lung.
Có thể thấy được Phương Trì Hạ chuẩn bị bữa tối này rất có tâm.
Mục đích cô chuẩn bị bữa ăn này là chúc mừng mình thoát khỏi dây dưa nhiều năm của Phương Vinh
Nhưng mà, trong mắt Lạc Dịch Bắc, rõ ràng không phải là chuyện như vậy.
Nhận giấy chứng nhận với anh, lại ca hát chúc mừng, rồi bữa tối dưới ánh nến, tâm tình cô tốt như vậy sao?
Phương Trì Hạ nào biết được anh nghĩ nhiều như vậy, thoả mãn nhìn bàn ăn mà mình bày ra, sau đó nhìn anh, “Được rồi.”
Lạc Dịch Bắc mặt không biểu tình đi qua, kéo một cái ghế ngồi xuống.
Bữa tối này cô chuẩn bị rất tùy ý, thời điểm bắt đầu ăn kỳ thật còn có chút sợ anh làm khó dễ, một mực bất động nhìn anh chằm chằm.
May mà đến khi xong bữa rối, Lạc Dịch Bắc lại cũng không có nói gì.
Anh như vậy, khiến cho Phương Trì Hạ không rõ là vì tương đối tốt, hay là trời sinh ít lời.
Chẳng qua, mặc kệ như thế nào, đi đến biệt thự này, cô không cần câu nệ như lúc ở Phương gia, cũng không cần tùy thời đề phòng ai.
Bữa tối chấm dứt lúc 8:30, còn sớm.
“Tốt, chuyện cô muốn đều làm xong, hiện tại đến tôi bận rộn!” Mới ăn xong, Lạc Dịch Bắc ôm ngang cô lên trên lầu.
“Khoan, đợi đã nào…!” Phương Trì Hạ không nghĩ tới anh trực tiếp như vậy, nhìn cái khuôn mặt rõ ràng đang bị cấm dục kia, cô ở trong lồng ngực anh không biết làm sao…
“Như thế nào? Hối hận?” Lạc Dịch Bắc giãn mày nhìn cô, khẩu khí kia, mang theo châm chọc.
Đưa ra ý kết hôn là cô, người nói sẽ thực hiện nghĩa vụ của người vợ cũng là cô, hiện tại thế này tính là gì?
Lạt mềm buộc chặt?
“Tôi, tôi…” Phương Trì Hạ nắm chặt áo quần, ánh mắt lơ đãng lộ vài phần khẩn trương, nhưng lại ngẩng khuôn mặt nhỏ lên, trấn định tự nhiên nói, “Tôi chỉ là muốn đi tắm trước mà thôi.”
Mắt Lạc Dịch Bắc u ám xoắn lấy ánh mắt cô, nhìn chằm chằm cô một hồi lâu, trong ánh mắt viết đầy sự bất mãn, chẳng qua ôm cô đi đến phòng, sau đó vẫn buông cô ra.Phương Trì Hạ nhẹ thở phào, ánh mắt quét qua phòng một lần, xác định được hướng phòng tắm, liền chạy vào nhanh như chớp.
Cửa phòng sau đó bị đóng mạnh.
Bên trong phòng tắm rất lớn, cùng không khác phòng ngủ lắm, đồ bên trong đồ cần cái gì có cái đó, thậm chí ngay cả khăn tắm rửa, đều chuẩn bị hai phần.
Phương Trì Hạ lẳng lặng nhìn bên bồn tắm bày đầy tinh dầu của con gái, không rõ là có trước, hay là lúc Lạc Dịch Bắc đáp ứng cùng cô kết hôn thì sai người chuẩn bị.
Chẳng qua có gì khác biệt đâu?
Coi như là có trước thì sao? Ai từng tới nơi này đều không có nửa điểm quan hệ với cô.
Trong bồn tắm xả đầy nước, đố vài giọt tinh dầu, còn đổ giỏ hoa hồng ở bên cạnh ra toàn bộ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!