Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!
(っ◔◡◔)っ ♥ Chương 43 Người cô thích và người thích cô ♥

Edit: Vũ Quân

Trái táo của Adam đang lăn lộn, ngọn đèn trên trần nhà cũng như lắc lư tạo ra ảo ảnh, cảm giác tập trung hết vào thân dưới.

Tô Việt chống nửa người dậy, nhìn thấy cảnh tượng ở bên dưới.

Hứa Thanh Giai đang nắm lấy anh, rõ ràng mặt cô đỏ bừng nhưng ánh mắt vẫn dán chặt vào 'nó', biểu cảm ngơ ngác.

Tô Việt duỗi tay muốn ngăn cô lại, nhưng cô đã đi trước một bước, cúi đầu xuống không hề có kỹ xảo gì, nuốt hết toàn bộ chóp đỉnh vào trong miệng.

Có hơi tanh, cũng không dễ ngửi lắm. Nhưng thấy cả người Tô Việt đều căng thẳng, Hứa Thanh Giai không khỏi cảm thấy mình đang khống chế anh. Trong lòng cô sinh ra cảm giác hưng phấn lạ kì, cô càng nỗ lực há miệng, ngậm sâu hơn.

Khi răng chạm vào da thịt, cảm giác vừa đau lại vừa sướng, Tô Việt rên lên, tay anh đặt trên sàn nhà nắm chặt lại.

Hứa Thanh Giai liếm láp lộn xộn khiến anh thiếu chút nữa muốn bắn tinh.

Tô Việt hít sâu vài hơi, lí trí nói với anh rằng không nên để cô làm như vậy, nhưng cơ thể lại lặng lẽ đẩy lên.

"Ưm..."

Anh nhét vào càng sâu, sâu đến mức Hứa Thanh Giai khó có thể nuốt vào.

Cô muốn nôn khan, Hứa Thanh Giai đã phát hiện ra động tác nhỏ của anh. Cô đánh lên cơ bụng anh, phát ra tiếng "chát" lanh lảnh: "Anh đừng nhúc nhích!" Tô Việt đối diện cô, ánh mắt của cô vừa thẹn thùng vừa tức giận.

Động tác ấy như biến Hứa Thanh Giai thành nữ hoàng đang cầm roi da, nhận thức này khiến Tô Việt hưng phấn.

Hứa Thanh Giai lườm anh, cô cho rằng mình đang điều khiển tiết tấu, cô kết hợp động tác tuốt trên tay và liếm mút.

Thỉnh thoảng khe ngón tay sẽ kẹp vào vài sợi lông thô cứng, lần đầu tiên khiến Tô Việt cảm thấy cao trào vừa đau đớn lại vừa sung sướng.

Lúc dục vọng xông xuống bụng dưới anh muốn nắm vai Hứa Thanh Giai bảo cô nhổ ra, nhưng cô không biết nguy hiểm đang đến gần mà còn dùng đầu lưỡi liếm lỗ nhỏ trên đỉnh, những thứ tích tụ lại cứ thế bắn vào miệng cô.

"Khụ, khụ, khụ..."

Hứa Thanh Giai vừa ho vừa nôn khan, đã lâu không làm nên Tô Việt bắn rất nhiều vào miệng cô, một ít còn vẩy lên mặt cô, chảy xuống cằm và ngực cô, ánh đèn rọi vào hình ảnh bị bắt nạt và chà đạp của cô.

Tô Việt thở dốc nặng nề, mặt như bị thiêu đốt. Trong mắt anh lộ ra cảm giác không thể tin được, Hứa Thanh Giai mờ mịt nhìn anh, khóe miệng vẫn dính 'vật chứng' còn sót lại, đang từng chút nhỏ lên bụng anh.

Anh đột nhiên kéo quần bế cô đến bên bồn rửa. "Mau súc miệng đi."

Tiếp theo anh rót ly nước đặt bên miệng cô. Nhưng cô vẫn nuốt một ít và cho dù đã súc miệng thì trong miệng vẫn lưu lại hương vị. Hơn nữa... Hứa Thanh Giai kẹp chân, cô ướt quá rồi, quần lót đều nhớp nháp.

Hứa Thanh Giai bắt lấy cánh tay trên eo, mông cô nhích về phía sau. Tuy anh đã bắn ra nhưng vẫn có thể cảm nhận được 'nó' đang nhô lên, vừa vặn đặt giữa hai chân cô.

Cô quay đầu đi không uống nước nữa.

"Tô Việt..."

"Hả?"

Cô xoay người kiễng chân hôn miệng anh. Dùng thân dưới cọ vào anh: "Em... em vẫn chưa thoải mái."

Tô Việt sửng sốt, quần lại bị cô bóc ra từng mảng. Anh cúi đầu vùi vào cổ hít hà hương thơm của cô, tay anh trượt xuống dưới chậm rãi đẩy mép quần của cô ra cắm vào.

Lòng bàn tay thô ráp vừa tiếp xúc với nhụy châu ẩm ướt đã khiến cô run rẩy, Hứa Thanh Giai kẹp chặt chân, vừa hay kẹp lấy tay anh, có hơi lo lắng, cô càng hy vọng anh đi vào sâu hơn.

"Ưm..." hơi thở ấm áp và tiếng rên phả vào cổ anh.

Tô Viết thấy cô đang cọ bắp đùi, anh lại bỏ thêm một ngón tay vào. Anh hỏi cô: "Thoải mái không?"

Không mang theo sự trêu đùa như trước đây, anh chân thành hỏi cô.

Chân thành làm hết trách nhiệm của bạn tình.

Hứa Thanh Giai cắn vai anh: "Không cần dùng tay."

Tô Việt nghe theo, anh cởi quần cô ra, Hứa Thanh Giai chủ động gác đùi lên eo anh. Tô Việt nhìn xuống, anh đỡ lấy chính mình, thong thả cọ xát ở cửa động.

"Đừng cọ... Tô Việt."

Bây giờ cô muốn anh tiến vào, ngay lập tức tiến vào.

Tiến thật sâu vào bên trong cô, ôm lấy cô, ở bên cạnh cô.

Tô Việt hít một hơi: "Trong nhà em có áo mưa không?"

Hứa Thanh Giai hỗn loạn gật đầu: "Ở trong phòng em, lát nữa em lấy..."

Tô Việt không dám, anh không muốn Hứa Thanh Giai phải uống thuốc nữa. Anh bế cô lên, hai chân cô quấn lấy hông anh, lúc đi đường hai trái trứng không ngừng cọ xát với huyệt mềm của cô.

"Ở đâu." Lúc vào phòng anh hỏi.

Hứa Thanh Giai đáp không cần nghĩ: "Tủ quần áo bên trái..."

Tô Việt mở ra, một hộp quà hình lập phương đặt bên trong. Anh không nghĩ nhiều, cầm hộp áo mưa bên cạnh mở ra.

Có vẻ như cô chê anh quá chậm nên Hứa Thanh Giai cầm lấy, xé ra, cô muốn đeo giúp anh.

Nhưng Tô Việt không dám để cô chạm vào nơi đó nữa, anh sợ mình sẽ bắn mất. Anh xoay người cô lại để cô ghé lên giường, sau đó nhanh chóng đeo bao, tìm đúng vị trí rồi đâm vào.

Cảm giác trống rỗng trong cơ thể Hứa Thanh Giai lúc này mới được lấp đầy. Cô thật sự rất muốn Tô Việt, cô muốn anh giải thích với cô, muốn anh xin lỗi cô, muốn anh tiến vào trong cơ thể cô. Muốn anh ở bên cạnh cô, vừa mạnh miệng lại mềm lòng chăm sóc cô. Trước kia cô từng thích người khác, nhưng đây là lần đầu tiên cô được một người thích. Người cô thích và người thích cô, hình như việc được thích tốt hơn nhiều.

Trong ánh sáng lờ mờ cô dần hiểu ra tâm ý của mình. Cô dẩu mông lên, trong lúc Tô Việt thong thả di chuyển trở mình, cô muốn dùng tư thế truyền thống, muốn anh ôm cô, cơ thể đè lên nhau, dính chặt vào nhau.

Cô dùng hai chân kẹp chặt eo Tô Việt, cô gần như treo lên người anh, đong đưa theo tần suất của anh. Hai bầu vú bị ép cho biến hình. Hai người vừa làm tình vừa hôn nhau, khiến cho tiếng nước quyện vào nhau.
Nhấn Mở Bình Luận