Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đừng Sợ! Có Anh Đây Rồi? (Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình) - Quý Noãn (FULL)

Nếu không phải có Kiều Phỉ ở đây, thì cô chủ động ôm như vậy, có lẽ tâm trạng của Lệ Nam Hành sẽ rất tốt.

Nhưng bây giờ cô gái này lại bởi vì Kiều Phỉ mà bị bức ép đến thế này.

Kể từ sau khi trở về nhà họ Lệ cho tới bây giờ, Lệ Nam Hành liên tục bị một câu thuận miệng hứa hẹn với nhà họ Lệ và nhà họ Phong trước đây gây áp lực, lại thêm gông cùm của thói đạo đức giả đè nặng trêи đầu, không muốn trở về là bởi sợ tâm trạng của mình ảnh hưởng đến tâm trạng cô nghỉ ngơi. Nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được mà muốn quay về ở bên cô.

M* nó, nào ngờ vừa trở về đã nhìn thấy cô gái mà mình muốn hôn còn không dám hôn lại bị tên khốn khϊế͙p͙ Kiều Phỉ này cưỡng ép ôm vào lòng.

“Phong Lăng.” Giọng nói đanh thép của người đàn ông vang lên trêи đỉnh đầu cô: “Nếu như em không muốn thật sự xảy ra án mạng thì tránh ra cho tôi!”

“Lão đại, anh bình tĩnh một chút, anh ta thật sự chỉ là uống say thôi, giữa tôi và anh ta không có gì cả!” Phong Lăng ôm lấy eo Lệ Nam Hành, đầu kề sát vào ngực anh, giải thích với vẻ buồn bực: “Anh đừng đánh nữa!”

Kiều Phỉ dựa vào cửa xe, mặc dù cú đấm vừa rồi của Lệ Nam Hành không tính là mạnh, nhưng cũng đủ khiến đầu anh ta đờ ra một lát. Lúc này mới tỉnh táo lại, sau đó dựa vào cửa xe rồi từ từ đứng vững, nhìn cảnh tượng trước mắt này, bỗng nhiên nở nụ cười. Anh ta giơ tay lên lau khóe miệng, cúi đầu thấy bên khóe miệng rỉ ra một chút máu, anh ta cười, ngước mắt lên nhìn về phía bên kia, nói: “Lệ lão đại, giành phụ nữ không phải giành như vậy đâu. Nơi đây không phải là căn cứ XI, không phải là sân huấn luyện, anh muốn dùng nắm đấm để nói chuyện ư?”

“M* nó, cậu đúng là không sợ chết!” Lệ Nam Hành muốn xông lên, nhưng cô gái trong lòng lại dùng hai tay ôm thật chặt lấy anh không chịu để cho anh đi. Anh cúi xuống nhìn Phong Lăng đang ở trong lòng mình, nhíu mày lại: “Em làm gì vậy? Nếu tôi đánh chết cậu ta, có phải em còn muốn kết thù với tôi luôn không? Buông ra!”

“Không buông! Lão đại anh không thể như vậy được! Đều là hiểu lầm thôi! Anh ra tay đánh người ở đây thì nghĩ là người khác không nhìn thấy sao! Chỗ này người đến người đi, lại không phải là chỗ người ngoài không thể xông vào được như căn cứ XI! Bây giờ trong ngoài căn cứ đều sợ bóng sợ gió, với lại nguyên nhân phần lớn là bởi vì tôi, bây giờ nếu như anh và Kiều Phỉ lại vì tôi mà đánh nhau, thì có phải tôi mới là người nên đi nhất không?”

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận