“Tôi không đánh đâu, các anh đánh đi.”
“Cậu không đi sao được, tụi tôi muốn ba đấu ba mà!”
Nhưng mà dù A K nói như thế nào, Phong Lăng vẫn đi thẳng lên lầu, không hề quay đầu lại.
Thấy Phong Lăng như vậy, A K đứng tại chỗ có hơi bất lực, cũng không có cách nào. Anh ta có thể nhìn ra được mối quan hệ giữa Lệ lão đại và Phong Lăng chẳng phải tình anh em bình thường.
Nhưng mấy ông cụ nhà họ Lệ hẳn sẽ không chấp nhận chuyện Lệ lão đại thích đàn ông.
Cảm giác nếu Lệ lão đại không kết hôn thì chính là bất hiếu, nhưng kết hôn rồi lại là bất nhân bất nghĩa, làm thế nào cũng đều có lỗi với hai bên.
Phong Lăng quay về phòng.
Nhưng sau khi tắm xong, cô không ngủ được, đến hơn một giờ sáng, lúc nửa đêm không có ai, cô mặc chiếc áo thun trắng ngắn tay ra ngoài chạy vòng quanh. Không biết rốt cuộc cô đã chạy bao lâu, nói chung là chạy đến khi thở gấp dữ dội, cả người toàn là mồ hôi, mệt mỏi đến mức cảm thấy bản thân có thể nằm lên giường ngủ bất cứ lúc nào. Bấy giờ, cô mới lết cơ thể đã mệt đến bủn rủn trở về phòng.
Lần này, sau khi tắm lại lần nữa, cô nằm lên giường, cơ thể rõ ràng đã mệt đến ngay cả dậy cũng không dậy nổi, nhưng cô lại vẫn không hề buồn ngủ.
Cô nhắm mắt lại ép mình ngủ một lát, hai mươi phút sau vẫn mở mắt ra. Rõ ràng vừa nãy sau khi vận động xong, tim đập thình thịch gấp gáp trong lồng ngực, nhưng cô nhận ra mình không cảm nhận được tiếng tim mình đập.
Giống y như tê liệt vậy.
Quả thực không ngủ được, cô đột nhiên đứng dậy đi đến góc phòng, mở một bên tủ ra. Trong tủ có ba chai rượu, một chai Brandy, một chai rượu nước ngoài và một chai rượu vang đỏ, mấy chai này đều là mấy lần Hàn Kình có tâm trạng tốt, tặng cho cô nhưng cô không uống.
Hàn Kình có rất nhiều rượu, anh ta thấy ai hợp mắt thì sẽ tặng đối phương mấy chai, có thể là Hàn Kình thấy cô quá hợp mắt, nên tặng cho cô rất nhiều lần.
Một trong những lần đó, cô đã mang rượu tới phòng của Lệ lão đại.
Phong Lăng cũng không biết rượu nào uống ngon, chỉ thuận tay lấy chai Brandy 58 độ ra. Cô vừa cầm chai rượu vừa mở cửa sổ, liếc nhìn sân thượng tối đen bên cạnh, sau đó dựa vào tay vịn ban công của mình, đưa chai rượu lên uống một ngụm.
Cô chưa từng uống loại rượu Brandy này, cảm thấy không ngon, nhưng dường như không cay họng, không khó uống như mấy loại rượu trắng kia. Hơn nữa, chép miệng mấy cái, Phong Lăng có cảm giác giống như trong miệng còn hơi lưu lại chút ít vị ngọt nhàn nhạt, sau khi cảm giác cay nồng qua đi là cảm giác ngọt ngào, rất tuyệt vời.
Từ trước đến nay, cô không uống rượu, tối nay uống là do không ngủ được.
Dù sao, bây giờ, với sự hiểu biết của mấy người A K về cô, nếu ngày mai cô say không dậy nổi, không đi huấn luyện, bọn họ cũng sẽ nghĩ cách tìm một lý do thích hợp giúp cô xin nghỉ.
Nói chung, cho dù say cũng không sao.
Say một lần đi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!