Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đừng Sợ! Có Anh Đây Rồi? (Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình) - Quý Noãn (FULL)

Thấy cô mang điện thoại của mình vào, Lệ Nam Hành nhíu hàng lông mày nghiêm nghị lại, sau đó đột nhiên bật cười: “Không uống công anh yêu thương em, còn biết giúp anh lấy trộm điện thoại đến nữa đấy.”

Sau khi đưa chiếc điện thoại cho Lệ Nam Hành, Lệ Cẩm Sắt lùi lại ngay một bước, tránh cho camera giám sát trong từ đường quay được quá nhiều nội dung, thu hút sự chú ý của mấy ông cụ Lệ. Cô chỉ làm ra vẻ như tùy ý bước vào đây đi một vòng, sau đó nói với vẻ không đồng tình: “Từ đường này cũng đã được bao nhiêu năm rồi, dù ở một nơi như Los Angeles có không ít Hoa kiều nhưng có thể lập một từ đường trong nhà thì chắc chỉ có nhà họ Lệ chúng ta thôi. Mấy ông cụ nhà mình quả đúng là mấy ông lão cứng đầu, thời nào rồi mà còn làm từ đường nữa, một người ngoan cố đã đành, đây cả bốn người đều ngoan cố, mấy ông cụ đúng là anh em ruột thịt.”

Trái lại, Lệ Nam Hành không để ý lắm, vừa ấn nút nguồn vừa hờ hững nói: “Tiếp nối những thứ của người đi trước cũng không có gì là sai, đám trẻ tuổi chúng ta không thấy hứng thú, tuy bốn ông cụ đều đã có tuổi nhưng cũng vẫn có thứ mà bản thân kiên trì.”

“Hiếm khi thấy anh hiểu các ông thế này.” Lệ Cẩm Sắt đảo mắt nhìn Lệ Nam Hành: “Chuyện kết hôn này của anh cũng thật là kỳ quái, lúc trước rốt cuộc anh nghĩ gì thế hả, bỏ qua một người còn sống lại xinh đẹp như Phong Minh Châu không chịu cưới, lại nhất định cưới di vật về cho bằng được, đã thế còn là một đứa bé một tuổi đã mất nữa chứ. Không lẽ anh muốn sau khi một trăm tuổi sẽ mang các món đồ chơi xuống làm quà gặp mặt cho con bé à?”

Lệ Nam Hành không trả lời, chỉ cúi đầu nhìn vào màn hình điện thoại mãi vẫn đen sì: “Trước khi mang điện thoại tới cho anh, em không nghĩ đến chuyện giúp anh sạc điện thoại trước hay mang cái sạc theo à?”

“Á, em quên mất.” Thấy chiếc điện thoại ở trong tay anh mãi không khởi động được, lúc này Lệ Cẩm Sắt cũng ngạc nhiên mà đi tới, cầm lên quan sát xong nói: “Nhưng chuyện này cũng không trách em được. Nếu không phải tại vừa rồi điện thoại của anh không ngừng rung trong ngăn kéo thì em cũng không nghe thấy, cũng sẽ không lấy ra. Em thấy có mấy cuộc gọi ấy, hình như đều là của người ở căn cứ XI gọi đến, em thấy rất nhiều số, đều có mấy số đầu mà thành viên trong căn cứ chuyên dùng. Em nói cho anh hay, anh nên biết điều đi, sáng nay bốn ông đột nhiên đi ra ngoài, bằng không em không có cơ hội lấy trộm điện thoại cho anh đâu.”

Lệ Nam Hành liếc nhìn cô: “Bốn ông cụ đều đi ra ngoài rồi?”

“Vâng, em cũng không biết gần đây mấy ông bị làm sao. Mấy ngày trước hôn lễ của anh, cô con gái lớn nhà họ Phong chính là Phong Minh Châu đã đến nhà mình mấy lần, nhưng rốt cuộc chị ta đã nói gì với các ông thì em cũng không rõ. Nhưng em thấy tâm trạng của các ông dạo này không ổn lắm, đặc biệt là ánh mắt lúc nhìn anh, anh có để ý không? Hình như các ông đang có chuyện gì đó không hài lòng, vì vậy em biết anh chắc chắn sẽ bị các ông nghĩ cách nhốt lại, quả nhiên em đoán không sai. Đã phải cưới di vật của người ta về đã đành, lại còn bắt anh trông coi ở đây ba ngày, còn không được sử dụng điện thoại, thế này đúng là vô lý mà!”

Lệ Nam Hành: “… Ừm, coi như em thông minh.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận