“Đúng.”
Đối mặt với những lời nói có chứng cứ xác thực, Phong Lăng quả thật cũng chẳng có gì phải giấu giếm, dẫu sao, dù cô có
nói đối là không phải, trong lòng anh ta cũng biết rõ là cô đang nói dối. Vì vậy chi bằng cô thành thật luôn.
“Căn cứ XI mà lại nhận nữ giới sao?”
“Nếu căn cứ XI chịu nhận nữ thì bây giờ tôi cũng không cần phải chạy tới Boston.” Phong Lăng không giải thích quá nhiều, chỉ nói một câu như vậy, suy nghĩ một lát cô lại nói: “Đó đều là những chuyện đã qua rồi, tôi không muốn nhắc lại, nhưng nếu anh đã đoán ra được thân phận của tôi thì đừng đi đánh đấm nữa.”
Huấn luyện viên trưởng chỉ cười khẽ, nhìn về phía phòng học ở cách không xa, sau đó lại nhìn chiếc đồng hồ trêи cổ tay:
“Tôi đợi anh ta.”
Phong Lăng cau mày: “Anh vẫn muốn đánh sao?”
“Tại sao lại không đánh?” Huấn luyện viên trưởng nhíu mày.
Phong Lăng: “…”
Buổi tối, tại sân thể ɖu͙ƈ của trường Đại học Bách khoa Massachusetts.
Trong mắt Phong Lăng, cuộc hẹn đấu võ của hai người đàn ông quả thực vô cùng ấu trĩ và khó hiểu. Bình thường Lệ Nam Hành chẳng thèm đánh đấm với ai, huấn luyện viên trưởng ngày thường cũng thuộc tuýp người hành sự trầm ổn, thế nhưng họ lại ăn ý với nhau tới mức nói đánh là lập tức chạy đi đánh nhau luôn.
Phong Lăng chẳng buồn đi đến sân thể ɖu͙ƈ xem, tan làm liền lái xe thẳng về nhà, sau khi vào thì khóa trái cửa lại, chẳng màng quan tâm đến hai người thần kinh đó nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!