Vì cú va chạm này nên Phong Lăng luôn hôn mê ở ghế sau chợt ngã xuống đất, đầu đập mạnh lên cửa xe, cô khẽ cau mày, khó khăn mở mắt ra. Dù vẫn còn đang trong cơn mê man và váng vất nghiêm trọng, trước mắt tối đen nhưng mùi không khí và tình hình bên cạnh vẫn khiến cô nhanh chóng hiểu ra tình thế hiện tại của bản thân.
Phong Lăng thử giãy giụa một lúc mới phát hiện mình không còn chút sức lực nào, hơn nữa tay chân còn bị trói rất chặt! Trong buồng xe tối đen, cô quay sang nhìn thì thấy túi khí an toàn đã bung ra và ba người kia đang thấp giọng chửi bới, giãy giụa muốn thoát khỏi bên dưới túi khí. Ấn tượng của cô về ba người này thoáng chốc quay lại giây phút cô ra mở cửa, Phong Lăng lập tức nhíu mày lại.
“M* nó, đứa chết bầm này ở đâu ra vậy! Nó không muốn sống nữa nên xông ra chặn đường sao?” Một tên trong số đó vừa vùng ra khỏi chiếc túi khí vừa mắng chửi, hắn với tay cầm lấy một cây gậy sắt dài ở dưới ghế sau, mở cửa xe đã biến dạng, bước nhanh xuống.
Phong Lăng không động đậy, bọn chúng cũng không phát hiện ra cô đã tỉnh, ai nấy đều cầm tất cả những thứ có thể dùng để đánh nhau lên, cố nhịn cơn đau do cú va chạm ban nãy gây ra, bước hết xuống xe.
Phong Lăng không biết rốt cuộc bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, xe bị đâm nên cô đột nhiên tỉnh lại, hơn nữa toàn thân đều đau nhức, nhưng nếu không có cú va chạm kịch liệt này, e là chưa chắc cô đã có thể tỉnh nhanh như thế. Nhưng dù đã tỉnh, Phong Lăng vẫn chẳng có chút sức lực nào.
Phong Lăng âm thầm quan sát xung quanh, từ từ cử động chân tay đang bị trói, thử vùng vằng thoát ra nhưng lại phát hiện bản thân bị trói rất chặt, không có chút khe hở nào để nới lỏng dây.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!