Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đừng Sợ! Có Anh Đây Rồi? (Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình) - Quý Noãn (FULL)

“Anh thả em xuống…” Văn Nhạc Tình ở trong lòng anh ta yếu ớt nói: “Em có thể tự đi.”

Nghe thấy lời nói mệt mỏi của cô, ánh mắt Văn Lận Hàn dừng trêи mặt Văn Nhạc Tình trong chốc lát, con ngươi sâu thẳm của anh ta khiến người khác không nhìn ra tâm trạng gì. Anh ta bế người lên xe.

Văn Nhạc Tình được đưa đến bệnh viện, xét nghiệm máu rồi rửa ruột, cuối cùng tiêm thuốc kháng dị ứng, xong xuôi, Văn Nhạc Tình chìm vào trạng thái nửa hôn mê, lúc bị bế lên giường bệnh để tiêm cũng chỉ nhíu mày theo bản năng, ngay cả mắt cũng không mở ra được.

Có bác sĩ tới kiểm tra, sau đó điều chỉnh vị trí của mình tiếp nước bên trêи giường bệnh, nhẹ nhàng dặn dò: “Sau này tuyệt đối không nên để cô gái này uống rượu nữa.

Tình hình dị ứng rượu của cô ấy quá nghiêm trọng, không phải là cái loại dị ứng đơn giản chỉ mẩn đỏ, sưng nhẹ đâu. Nếu như không đưa tới bệnh viện kịp thời, cho dù không mất mạng thì cũng có thể ảnh hưởng rất lớn, nhẹ thì cũng có khả năng bị tê liệt hoặc tàn phế đấy…”

“Tôi biết.” Văn Lận Hàn thờ ơ nói: “Tôi là bác sĩ.”

Vị bác sĩ đứng bên giường bệnh thoáng sửng sốt. Vừa rồi lúc người đàn ông này bế cô gái đang nằm đây vào bệnh viện, những lời anh ta nói về các thủ tục điều trị cho cô đều rất chính xác. Thảo nào người đã thành ra vậy rồi mà anh ta vẫn còn có thế bình tĩnh sắp xếp ổn thỏa quy trình khám chữa bệnh, thì ra cũng là bác sĩ.

Nếu đã là người cùng nghề thì cũng không cần dặn dò gì nữa. Vị bác sĩ đứng bên giường mỉm cười, xoay người rời đi.

Thấy Văn Nhạc Tình vẫn đang ngủ, Văn Lận Hàn đứng dậy đi ra ngoài, gọi điện thoại cho Phong Lăng.

Buổi tối hôm nay, Phong Lăng không phải tới Đại học T cùng Quý Noãn nên đang buồn chán ở nhà một mình. Trong tủ lạnh có rất nhiều đồ ăn, cô mới vừa cầm một cái

bánh ngọt nhỏ vị việt quất, ngồi trêи ghế sofa ăn, vừa đợi tin tức bên Bác sĩ Văn và Văn Nhạc Tình thì đột nhiên di động vang lên, Phong Lăng vội vàng nghe máy.

“Tiếu Tình đang ở bệnh viện, em ấy bị dị ứng rượu, tôi ở đây chăm sóc em ấy, sáng sớm ngày mai sẽ lái xe về cho cô, cần dùng gấp không?” Giọng nói của Văn Lận Hàn vang lên trong điện thoại.

“Không vội! Xe là do anh Mặc bảo người sắp xếp giúp tôi, bình thường cũng chỉ dùng thay đi bộ mà thôi. Nơi này cách Đại học T rất gần, đi bộ cũng không quá lâu, tôi không cần dùng xe gấp đâu. Tình hình của chị Văn có nghiêm trọng không? Tôi chưa bao giờ nghe nói chuyện chị ấy bị dị ứng với rượu, nếu biết tôi sẽ khuyên chị ấy không nên đi uống.”

“Không sao, có tôi ở đây, không có vấn đề gì lớn cả.” Văn Lận Hàn lạnh nhạt nói: “Mấy ngày tới có thể Tiểu Tình sẽ không về, phải làm phiền cô giúp em ấy trông nom nhà cửa rồi.”

“Bác sĩ Văn nói gì vậy, là chị Văn mời tôi qua đây ở, lại còn để lại cho tôi nhiều đồ ăn như thế, có ăn, có ở tôi sắp hạnh phúc tới chết luôn rồi! Hôm nào chị ấy được về, anh nói trước với tôi, tôi có thể đi đón chị ấy.”

“Ừ, để nói sau.” Văn Lận Hàn không nhiều lời thêm nữa, sau khi thông báo vài câu thì cúp điện thoại.

Nhìn màn hình di động đã tối đi, Phong Lăng để điện thoại lên ghế sofa, ngước mắt lên xem một kênh quân sự trêи tivi, sau đó lại đổi một kênh khác. Thế nhưng ở trong nước muốn bắt được một số đài truyền hình của nước Mỹ cũng hơi khó khăn, có lẽ chỉ có kết nối với truyền hình Internet thì mới được.

Phong Lăng chẳng có tâm trạng ngồi xem nên chốc lát lại liếc nhìn thời gian.

Cô Văn có Bác sĩ Văn ở bên cạnh, dù thế nào thì cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì, ngược lại cô thấy lo cho Quý Noãn.

Hai ngày trước, có một lần Quý Noãn hẹn cô ra ngoài ăn, hỏi một số chuyện về Tập đoàn SUAN ở Los Angeles và nhà họ Tô. Mặc dù trước nay Phong Lăng không quá hiểu rõ về chuyện của anh Mặc, nhưng cũng đã từng nghe nói về những người và chuyện có liên quan đến anh ta. Nói cho cùng, căn cứ XI có nhiều người nên nhiều miệng, bình thường chỉ nghe các anh em trong căn cứ nói chuyện phiếm, cô cũng đã có thể nghe được không ít chuyện. Dường như Quý Noãn đang gặp phải chuyện gì đó ở Đại học T, nhưng Quý Noãn lại khăng khăng không cần vệ sĩ đi theo trong khuôn viên trường, để tránh nổi bật quá mức ngược lại sẽ thu hút quá nhiều sự chú ý.

Phong Lăng lại luôn có cảm giác như kiểu sắp xảy ra chuyện gì đó, mí mắt giật không giống bình thường.

Linh cảm của Phong Lăng rất chính xác.

Hai ngày sau, trong một buổi liên hoan lửa trại lớn ở Đại học T, Quý Noãn đã xảy ra chuyện, và đó là một vụ bắt cóc.

Vốn dĩ đêm đó Phong Lăng nên ở bên cạnh cô ấy trong toàn bộ hành trình, nhưng di động của Quý Noãn sắp hết pin nên nhờ Phong Lăng quay về căn hộ anh Mặc đã sắp xếp cho để lấy sạc dự phòng giúp cô ấy. Thấy Quý Noãn đi bằng xe buýt của Đại học T, Phong Lăng đành phải về lấy sạc dự phòng giúp đối phương trước.

Kết quả vừa đi vào căn hộ của Quý Noãn, Phong Lăng đã gặp phải Mặc Cành Thâm bay tối từ Hải Thành.

Tô Tuyết Ý là em họ của Tô Tri Lam, Phong Lăng chỉ biết sơ qua, nhưng sau khi Mặc Cảnh Thâm thấy tin nhắn Quý Noãn gửi cho cô trước khi gặp chuyện không may, sắc mặt của anh ta thay đổi, người đàn ông bình thường luôn bình tĩnh, thờ ơ, lạnh lùng, nay đôi mắt sắc bén dường như bị bao phủ bởi những ý nghĩ tàn khốc, lập tức tông cửa xông ra ngoài đi cứu người.

Sau khi trông thấy hình của Tô Tuyết Ý, đôi mày thanh tú của Phong Lăng cũng nhíu lại.

Đúng là đã xảy ra chuyện.

Mặc dù là một thương nhân khiêm tốn nhưng rõ ràng thân thủ của anh Mặc rất tốt, lại thêm độ bén nhạy vô cùng chuẩn xác, anh ta kịp thời chạy tới quán bar dưới lòng đất – nơi Quý Noãn bị bắt cóc.

Lúc Phong Lăng và Mặc Cảnh Thâm cùng vào cứu người, thấy Quý Noãn nhếch nhác, họ lập tức cảm thấy lạnh lẽo, không ngờ đám người kia lại điên rồ đến vậy. Phong Lăng đá vào háng người đàn ông trung niên đang ngã trêи mặt đất, hủy thứ kia ngay tại chỗ.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận