Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đừng Sợ! Có Anh Đây Rồi? (Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình) - Quý Noãn (FULL)

Phong Lăng vẫn đứng trong sân, thật sự từ tối qua đến giờ đều không di chuyển lấy một bước, mưa to như trút nước, cô vẫn đứng đứng thẳng tắp trong mưa.

Ở cái thị trấn nhỏ này tỷ lệ trai gái xem như bình đẳng, phụ nữ không phải số ít, nhưng Calli chưa từng gặp người phụ nữ kiên cường chính trực như thế này. Rõ ràng cũng là một cô gái trẻ, mới đầu cô đứng ở ngoài, Calli còn cho rằng cô chỉ đang dùng khổ nhục kế mà thôi, cho rằng cô muốn dùng cách này ép người ở trong nhà đau lòng vì cô, có thể cho cô vào.

Nhưng người ở trong nhà biết được cô vẫn luôn đứng ở ngoài, cũng không nói gì.

Mà từ tối qua đến giờ, đã lâu như vậy rồi, Phong Lăng không ăn không uống cũng không rời đi, càng không khóc lóc ầm ĩ gào thét gì hết.

Cô nhìn một lát, khẽ đóng khe cửa hơi mở hé lại, quay đầu nói nhỏ với bác sĩ: “Vẫn còn đứng ở đó.”

Lúc này, mí mắt người đàn ông đang ngủ say trêи giường hơi giật giật, dường như muốn mở mắt ra, nhưng lại không có sức lực, cứ như thế rất lâu, cuối cùng mới mở được mắt ra, nhưng vẫn không nhìn thấy gì như cũ, chỉ có thể nghe thấy tiếng mưa và sấm chớp rầm trời.

Phong Lăng đứng ở ngoài, mặc dù mưa rất lớn, nhưng cô không hề thấy lạnh.

Nơi này quanh năm đều là ba mươi mấy độ rất nóng nực, hiếm khi trời mưa, nên cũng chưa đến mức lạnh giá.

Cô nhớ lại dường như tình huống này cũng đã xảy ra một lần.

Lúc cô quay về nhà họ Phong bởi vì xuất huyết dạ dày còn sốt cao hôn mê mà ở trong phòng hai ngày, sau đó người giúp việc nói, Lệ Nam Hành ở ngoài, lúc đó cô không muốn gặp anh, anh cứ đứng ở ngoài theo dõi cô rất lâu, anh cũng không miễn cưỡng đòi vào thăm cô, chỉ đứng ở nơi đó bảo vệ cô thôi.

Khi đó, cô xuống giường, lúc đi tới bên cửa sổ vẫn nhìn thấy anh đứng ở ngoài.

Thời gian như bóng câu qua khe cửa, không ngờ vậy mà sẽ có một ngày như thế này, tất cả đều đảo ngược lại, anh ở trong, cô ở ngoài, người đàn ông đã từng nhiều lần muốn kéo cô vào thế giới của anh, bây giờ lại từ chối quen biết, từ chối gặp mặt cô.

Hiện tại, cuối cùng cô đã biết khi đó, Lệ Nam Hành đứng ở ngoài đã nghĩ gì rồi.

Anh chỉ muốn ở bên cô mà thôi, không cần nhận được gì cả.

Nước mưa theo lông mi rơi xuống dưới, lăn trêи mặt, tay Phong Lăng lẳng lặng đặt xuôi theo thân người, ánh mắt vẫn nhìn căn phòng trước mặt.

Cho đến khi trời tối, mưa vẫn chưa ngừng.

Lúc này, cửa phòng vẫn luôn đóng chặt đột nhiên mở ra, Calli bung dù đi ra, đi tới bên cạnh Phong Lăng, tức giận nói: “Vào đi, mưa to lắm, cho dù cô không thấy lạnh, dầm mưa mãi như thế này cũng không tốt cho sức khỏe. Gần đây bệnh nhân của chú Mona tăng nhiều lắm rồi, chú ấy không muốn lại thêm cả cô nữa đâu.”

 

Nhưng Phong Lăng lại không nhúc nhích, chỉ liếc nhìn Calli, lạnh nhạt nói: “Không sao, có thể nghe thấy tiếng động bên trong là được rồi, nếu có gì cần tôi sẽ vào ngay, nhưng hiện tại thì không được.”

“Sao cơ? Cũng có phải tôi và chú Mona đuổi cô ra ngoài đâu, cô còn cáu kỉnh gì chứ?” Calli không vui trừng cô.

Lúc này, Phong Lăng mới nhìn thẳng vào mặt Calli: “Không phải cô nói chỉ cần anh ấy thấy tôi là cảm xúc không ổn định sao?”

Calli lườm cô: “Anh ấy vẫn chưa tỉnh lại, sức khỏe còn yếu lắm, lại ho ra nhiều máu như vậy, có lẽ phải lâu nữa mới hoàn toàn tỉnh lại, cô vào trú mưa trước đi, đợi mưa ngừng quần áo khô rồi đi ra cũng không muộn.”

“Nếu cô không vào thì tôi mặc kệ đó!”

Cô vừa dứt lời, Phong Lăng đã rất thức thời đi về phía trước.

Calli kinh ngạc nhìn cô cứ đi vào như vậy, theo vào sau rồi mới vội vàng thu dù lại, cô vô cùng kinh ngạc nhỏ giọng lẩm bẩm: “Cô đứng ở ngoài lâu như vậy, còn gần như không hề cử động, vậy mà lúc đi đường cũng không lảo đảo chút nào? Chân cô không đau không mỏi à?”

“Vẫn tốt.” Phong Lăng không giải thích, chỉ là ngay khi đi vào, ánh mắt đã nhìn về phía người đàn ông vẫn nằm trêи giường mê man.

Cô vốn muốn đi qua xem thử, nhưng cảm thấy quần áo trêи người mình đang bị ướt, vừa dầm mưa, cả người đầy khí lạnh, qua đó có vẻ không tốt cho anh lắm, nên dứt khoát không qua nữa, chỉ đi tới chỗ bác sĩ Mona, nhìn ông ấy với ánh mắt cảm ơn.

Bác sĩ Mona cũng không nói gì nhiều, chỉ cười khách sáo.

Dẫu sao, hai ngày trước, ông ấy cũng đã tận mắt thấy Phong Lăng đối xử với A K như thế nào, biết rõ quan hệ giữa cô và hai người bị thương họ vô cùng gần gũi, với lại nhân phẩm của cô Phong không tệ, người mà người ta quan tâm đang hôn mê ở đây, ông cũng không cần giày vò cô làm gì.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận