Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đừng Sợ! Có Anh Đây Rồi? (Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình) - Quý Noãn (FULL)

“Tốt nhất là không phải, có phải cũng không sao, không kể đến việc mắt anh không nhìn thấy, kể cả cái mặt này của anh có tàn tạ, hay anh có tàn tật thì em cũng vẫn sẽ một lòng với anh thôi, mấy gã bên ngoài kia không có cửa.” Lệ Nam Hành nói liền một mạch, mặt cũng không biến sắc.

Phong Lăng đỡ trán.

Ba ngày sau, cuối tuần.

Tại phòng tiệc của một khách sạn bảy sao hoàng gia nào đó ở New York.

Tần Thư Khả và Phong Lăng cùng bước vào thảm đỏ, đi vào hội trường. Hôm nay hai người đi với nhau, không dẫn theo bạn nam hay thư ký.

Có hai người đẹp cùng đi vào, hội trường nhất thời náo nhiệt hơn hẳn, rất nhiều đàn ông độc thân đều tiến tới chào hỏi.

“Giờ người ta thường nói phụ nữ ham mê giàu sang phú quý, thật ra đàn ông cũng có khác gì đâu.” Tần Thư Khả vừa cười vừa nhận lấy ly rượu đế cao, cụng ly với mấy người đàn ông độc thân đang tiến đến bắt chuyện. Đồng thời cô ấy cũng cố tình chắn trước mặt Phong Lăng, để tránh Phong Lăng quá lạnh nhạt với người khác mà khiến người ta khó xử. Cô đánh mắt ra hiệu cho Phong Lăng, hai người khẽ nói chuyện với nhau.

Tuy Phong Lăng cũng bôn ba trêи thương trường mấy năm, nhưng trước đây lúc ở Anh, có Quý Noãn và Tiểu Bát ra mặt hộ, cô thường ở sau học hỏi quan sát. Sau khi về nước lại có Tần Thư Khả, cho nên mỗi lần trong những dịp thế này cô cũng không cần cụng ly cười nói với ai. Những chuyện như thế này phải là những cô gái hoạt bát như Tần Thư Khả thì mới có thể ứng đáp nhanh nhạy được. Nhưng cũng chỉ có Phong Lăng biết, Tần Thư Khả là kiểu mỹ nhân có thể cười đùa, thậm chí những chủ đề như tình một đêm cũng dám nói, nhưng sau khi kết thúc tiệc rượu, trêи mặt cô sẽ không có chút ý cười nào. Bản chất Tần Thư Khả vẫn là kiểu bảo thủ, lạnh nhạt. Giờ trông Tần Thư Khả có vẻ miệng lưỡi trơn tru, có khi còn biết nhiều mánh khóe hơn cả đàn ông, nhưng thật ra đời tư của cô ấy lại rất sạch sẽ.

Phong Lăng cũng nhận lấy một ly rượu đế cao mà phục vụ bê đến, cô cầm chứ không vội uống, chỉ nhìn mấy người đàn ông đang bị Tần Thư Khả cố tình chắn trước mặt, lại nhìn cô ấy bằng ánh mắt “quả nhiên chỉ có em hiểu chị”. Sau đó hai người lại tiếp tục đi vào trong. Tần Thư Khả lúc thì cười với những người đàn ông tiến tới bắt chuyện, lúc thì lại nhìn Phong Lăng cười.

Con người đúng là rất thực dụng, hệt như những gì cô ấy vừa nói ban nãy.

Mấy năm trước, nền móng của Phong thị vẫn chưa được vững chắc, Phong Lăng và Tần Thư Khả phải nghĩ mọi cách để chống đỡ, nhưng tất cả mọi người đều nhìn ra được hai người họ rất bấp bênh, không những không đưa tay giúp đỡ, còn khoanh tay đứng nhìn. Khi ấy, lúc hai người cùng đến tham gia những buổi tiệc như thế này hầu như chỉ nhận được ánh mắt lạnh lùng của mọi người. Trong mắt họ chỉ viết đầy ắp những câu như “hai người này là ai vậy”, “hai người này từ đâu đến thế?”, “chưa nghe nói bao giờ, không quen”.

 

Còn giờ đây, vì Phong thị đã thu hồi lại TMing, lại có được nguồn đầu tư một tỷ đô, khôi phục các hạng mục trước đây bị gác lại, trong giới có rất nhiều người xem trọng chuyện nay. Nay nguồn đầu tư của Phong thị dồi dào, giá trị công ty tăng lên gấp bội, không khác nào trở thành một con hắc mã trong giới, ai ai cũng đánh giá cao.

Thế nên, ánh mắt của những người ở đây đều đã thay đổi.

Đặc biệt là mấy người đàn ông còn độc thân, sau khi nghe ngóng được hiện tại Phong thị do Tần Thư Khả tiếp quản, nhưng Phong Lăng vẫn là người thừa kế hợp pháp của nhà họ Phong, bên cạnh đó công ty cũng chưa thay đổi người đại diện trước pháp luật, hai cô gái này đều chưa kết hôn, chắc đều độc thân cả, bọn họ đã có ý với hai cô từ lâu, lăm le muốn tán tỉnh.

“Hồi đó, lúc chị vẫn còn đang điều hành công ty, tiền huy động vốn với các hạng mục bị gác lại đều được chị chuẩn bị kỹ lưỡng, kết quả đến khi công ty khởi sắc thì chị lại đi mất. Chị đừng tưởng đẩy hết công lao lên một mình em là nhẹ người, không dính dáng gì tới mình nữa. Nhìn nhìn ánh mắt của đám người kia đi, ai nấy đếu nham hiểm vô cùng. Vừa nhìn là biết sau lưng chị vẫn có nhà họ Phong chống lưng, giờ trong mắt bọn họ, chúng ta chính là hai miếng thịt béo.” Tần Thư Khả vừa đi vừa quay qua nói chuyện với Phong Lăng.

Phong Lăng cười nhạt: “Chị sắp rời hẳn giới này rồi, còn béo gì được nữa?”

“Khác chứ, ngày nào chị còn chưa kết hôn, chưa công khai người đàn ông của chị là ai thì ngày đó đám người này vẫn sẽ không từ bỏ.” Tần Thư Khả vừa nói vừa áp tới tai Phong Lăng: “Hồi trước, mấy lời đồn giữa chị và Lệ Nam Hành bị truyền tới tai đám người này, nhưng sau đó bọn họ không thấy tin tức gì nữa thì chỉ nghĩ hai người yêu nhanh chia tay sớm thôi. Giờ cả đám này vẫn còn mơ tưởng tới việc làm con rể nhà học Phong đấy.”

Phong Lăng hơi nhướng mày: “Thế hả?”

Thấy Phong Lăng bình thản như vậy, Tần Thư Khả liền biết mỗi lần nói những chuyện kiểu này với cô thì cô cũng chỉ có phản ứng như thế, chủ đề luôn gãy giữa chừng, cô ấy chán ngán xua tay: “Thôi, thôi, hai người có công khai cho người khác biết hay không cũng chẳng liên quan gì, dù sao trong lòng chị cũng chỉ có mình anh ấy, những người đàn ông khác chị còn chẳng buồn nhìn lấy một cái, em cần gì phải bận lòng cơ chứ.”

Lúc này bên cạnh có người tiến tới bắt chuyện, Tần Thư Khả vẫn chắn trước mặt Phong Lăng, tự mình tiến tới cụng ly với người ta, để Phong Lăng nhàn rỗi phía sau.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận