“Phong Lăng!” A K lập tức hét lên, hất mạnh chân về phía sau, đá khẩu súng trong tay lão sĩ quan chỉ huy mập xuống. Sau đó anh ta bắt lấy khẩu súng, trở tay chĩa khẩu súng vào trán của lão ta.
Tình hình trước mắt thoáng cái đã biến thành lão mập túm chặt lấy tóc của Phong Lăng, Phong Lăng bị đè chặt trêи tường không hề giãy giụa với cái trán chảy đầy máu, lão sĩ quan mập cười lạnh nhìn về phía A K đang chĩa súng vào mình, nói giọng đầu thách thức: “Mày dám nổ súng không?”
Ánh mắt A K bỗng trở nên tàn nhẫn: “Lão khốn, thả cậu ấy ra! Căn cứ XI sẽ giải quyết mọi chuyện bằng lý trí! Dùng cách như thế này sẽ không có lợi gì cho ông đâu!”
“Thả ra?” Lão sĩ quan chỉ huy mập cười lạnh, chẳng những không buông ra mà ngược lại còn đập đầu Phong Lăng lên tường, miệng lão gào lên ngang ngược: “Thằng nhãi khốn kiếp, tao đã nể mặt mà còn không biết xấu hổ. Hôm nay, nó được ông đây nhìn trúng thì đó là vinh hạnh của nó! Vừa rồi, nếu không phải tao không lường trước được là chúng mày giấu dao ở đây thì bây giờ nó đã lớn giọng cầu xin dưới thân tao rồi!”
Phong Lăng chảy rất nhiều máu, đầu cô bị đập như sắp vỡ ra.
Con dao găm cô cầm trong tay đang nhỏ máu xuống, vào lúc lão sĩ quan chỉ huy mập nói xong mấy chữ “lớn giọng cầu xin”, mùi máu tanh và sát khí trong đáy mắt cô không kiểm soát được nữa. Phong Lăng chợt tung một chiêu, khống chế cổ tay của lão ta, trong nháy mắt, cô bẻ gãy xương cổ tay của lão sĩ quan chỉ huy mập, không thèm đếm xỉa tới ánh mắt không dám tin và tiếng hét đầy đau đớn của lão ta, cô giơ tay lên, cầm con dao rạch lên cổ lão trước ánh mắt không thể tin nổi của A K.”
“A…” Khi máu phun ra từ cổ của lão ta, tiếng kêu thảm thiết cũng chợt dừng lại.
Lão sĩ quan chỉ huy mập không dám tin nhìn về phía Phong Lăng, không ngờ “thằng ranh con” này lại dám giết mình, mong muốn được cứu sống khiến lão ta run rẩy há miệng, nhưng máu ở cổ lão chảy ra càng nhiều, lão ta lại càng không thể thở nối, cuối cùng nặng nề ngã xuống đất. Vì đau đớn và nghẹt thở, lão sĩ quan mập liều mạng giãy giụa dưới đất rất lâu, nhưng ba phút sau, người lão ta chuột rút co giật, đến khi máu chảy đầy sàn nhà, lão ta ngã xuống vũng máu, hoàn toàn bất động.
Theo mùi máu tanh nồng nặc buồn nôn, bầu không khí cả căn phòng chợt trở nên thinh lặng, trêи trán của Phong Lăng máu vẫn chảy, con dao trong tay cô cũng đang nhỏ từng giọt máu. A K đứng một bên chầm chậm buông súng, nhìn lão sĩ quan chỉ huy mập đang nằm dưới sàn, không cần kiểm tra hơi thở, anh ta cũng biết lão ta đã chết.
Nhát dao này của Phong Lăng vô cùng chuẩn xác. Xưa nay, “cậu ấy” hiểu vô cùng rõ về huyệt vị và cấu tạo trêи cơ thể con người, vết cứa vừa rồi hiển nhiên là nhằm mục đích giết chết lão khốn này nên một chút lưỡng lự chần chờ cũng không có.
Dù lão sĩ quan chỉ huy mập đã chết nhưng máu vẫn không ngừng phun mạnh từ miệng vết thương ra ngoài giống như luồng nước do súng nước bắn ra.
Phong Lăng bị máu bắn lên người, cô lạnh lùng nhìn người đã chết dưới sàn, trông cô hiện tại như người vừa bước ra từ địa ngục, sau đó cô không hề nhìn về phía A K mà quay người đi ra ngoài.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!