Vậy chẳng phải cô ta tự nhấc đá đập lên chân mình sao?
Cô ta thầm cắn môi dưới.
“Đúng rồi, lần trước lúc cô Phong đi mua gia vị Miss, chuyện gì đã xảy ra thì tôi cũng không nhớ rõ lắm.” Phong Lăng vốn không liên quan đến tình huống này bỗng dưng lại bị kéo vào, đứt khoát không tránh né nữa, nói thẳng: “Tôi chỉ nhớ là cô Phong đã nói cô ấy là vị hôn thê của lão đại, bảo tôi dẫn cô ấy vào trong căn cứ để tìm anh. Vì quy tắc của căn cứ nên tôi đã từ chối. Sau đó, hình như cô Phong không được vui cho lắm, xem ra… chắc tôi đã làm mất lòng cô Phong vì chuyện này thì phải.”
Phong Lăng không nhắc đến chuyện lúc đó Phong Minh Châu đòi giành mua Miss trước mà chỉ nói đến chuyện có liên quan đến xưng hô vợ chưa cưới, nhưng nó đã đánh trúng vào điểm yếu quan trọng nhất trong lòng của Phong Minh Châu.
Phong Minh Châu há miệng, đang định giải thích thì Lệ Nam Hành đã lạnh lùng dùng ánh mắt mang ý cảnh cáo nhìn về phía cô ta.
“Vợ chưa cưới?”
“Nam Hành, em chỉ… chỉ nói vậy thôi…”
Lệ Nam Hành bật cười nhưng lại giống như ma quỷ, nhìn có vẻ nho nhã nhưng nụ cười này lại có thể khiến người nghe nổi da gà, lạnh cứng người.
Phong Minh Châu vẫn muốn giải thích, lúc này Phong Lăng đã đi vào phòng ngủ, như thể hoàn toàn chẳng đếm xỉa gì tới cô ta.
“Sau này cô đừng đến gần chỗ của tôi, cũng đừng xuất hiện trong phạm vi tầm mắt của tôi. Cô Phong, con người thì phải biết tự trọng.” Ánh mắt của Lệ Nam Hành thâm thúy: “Có cần tôi tiễn cô ra ngoài không?”
Phong Minh Châu tức đến mức oán hận: “Em…”
Nhưng lời nói còn chưa dứt, cô ta đã bị ánh mắt sắc lạnh của người đàn ông làm cho cứng người.
Đôi mắt của Phong Minh Châu đỏ lên, cô ta cắn môi quay người định đi thì đột nhiên nghe thấy giọng nói vô cùng chán ghét của người đàn ông vang lên: “Cầm đồ của cô đi luôn.”
Ngập ngừng một lát, Phong Minh Châu khó hiểu nhìn về phía anh.
Khi quay đầu lại, cô ta đã thấy ánh mắt lạnh lùng của người đàn ông liếc về phía thỏi son bị cô ta ném dưới tấm thảm.
Sống lưng Phong Minh Châu chợt cứng đờ. Một lúc lâu sau, cô ta mới cúi người xuống nhặt thỏi son lên, sau đó không thể ở lại thêm được nữa, bước nhanh ra ngoài.
Lệ Nam Hành không có thời gian để ý tới người con gái này, anh xoay người nhìn về phía cánh cửa phòng ngủ đã bị Phong Lăng đóng lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!