[...]
- Đồ khốn kia đến...đến bao giờ việc này mới kết thúc, anh vẫn chưa thỏa mãn sao? Tôi mệt mỏi lắm rồi huhu.
Đã thêm một giờ đồng hồ nữa trôi qua nhưng Kha Luân vẫn còn rất sung sức, anh chưa hề có dấu hiệu kiệt quệ.
Trên chiếc giường full size hai cơ thể nam nữ đẹp như tượng đồng đang cuồng nhiệt, quấn quýt lấy nhau khiến gra giường nhăn nhúm, ướt đẫm vì mồ hôi và một số thứ khác.
Người con gái tóc tai bù xu, mồ hôi nhễ nhại khiến nó bết rít. Hai bên bọng mắt sưng đỏ, son môi lem luốt khắp viền môi nhỏ, trên người cô gái không còn nơi nào là không có vết hôn, vết cắn do người đàn ông kia lưu lại.
Đôi tay Chu Hạ đã được anh thả khỏi xiềng xích từ rất lâu. Nhưng với cơ thể tàn tạ, không còn một chút sức lực nào thì làm sao cô có thể vùng lên phản kháng, trốn chạy được đây. Cô gái nhỏ bất lực chỉ biết nằm im oà khóc chịu trận.
Kha Luân miệt mài cày cuốc, làm tổ bên trong cơ thể nuột nà ấy từ buổi chiều nắng cho đến chợp tối nhưng vẫn chưa hề thoả mãn.
Trong suốt khoảng thời gian dài qua anh đã cùng Chu Hạ thử nghiệm rất nhiều tư thế, và hiện tại hai người đang xác nhập vào nhau với tư thế truyền thống nhất. Cô gái nhỏ đã phải trải qua cao trào rất nhiều lần nhưng anh ta thì vẫn chưa.
À không, là do cô nhớ nhầm. Kha Luân đã có ra một lần lên phần bụng phẳng ấy nhưng chỉ chưa đầy năm phút sau thì nơi ấy đã bắt đầu ương ngạnh, ngẩn cao đầu.
- Đồ khốn? Chính vì hai từ này khiến tôi quyết định phạt em thêm hai tiếng nữa. Và em nên xem lại cách xưng hô của mình.
Kha Luân chỉ cần một chút lực nhẹ đã có thể dễ dàng lật úp cơ thể Chu Hạ, để cặp đào tiên vểnh cao đối diện với lưỡi hái cứng rắn của mình. Kha Luân làm ra dáng vê thỏa mãn, cổ anh hơi ngửa ra sau, môi hơi hé mở thở dốc. Nơi ấy không ngừng cọ xát vào giữa khe đào đẹp mắt.
- Chà...sưng hết rồi, Luân ơi mày đúng là cầm thú mà.
Kha Luân tặc lưỡi, giọng nói trêu đùa không nghiêm túc từ phía sau vang lên. Sau đó Chu Hạ liền cảm nhận được có một đôi tay nóng bỏng đang chạm vào cặp mông tròn trịa của mình và tách chúng sang hai bên. Hơi gió se se lạnh thổi nơi ẩm ướt bên dưới khiến những cánh hoa run rẩy không ngừng.
- Oày...để tôi xem nào.
Kha Luân tàn nhẫn, thâm độc đưa hai ngón tay vào một lượt bên trong rồi ra sức khoáy đảo, thăm dò. Nơi ấy đã đủ ẩm ướt giúp những ngón tay thon dài ấy dễ dàng đi sâu vào bên trong mà không gặp một chút trở ngại nào.
- Aaa!! Dừng lại đi, em đau.
Anh trêu đùa nơi ấy rất lâu. Khi lấy những ngón tay ấy ra khỏi người Chu Hạ còn kéo theo cả một mớ hỗn độn vì những lần đưa ra thúc vào dồn dập của anh mà đã nổi lên những bọt bong bóng khí. Kha Luân tùy tiện lau tay vào gra giường, lời nói châm chọc tiếp tục vang lên.
- Ay da...xem ra vẫn còn siết chặt lắm này. Chúng ta tiếp tục nhé bảo bối.
Kha Luân khẽ thì thầm vào tai Chu Hạ khiến cô sợ hãi khóc không thành tiếng, lắp bắp gào lớn vô cùng thảm thương.
- Không...không muốn, tôi...em xin lỗi làm ơn hãy ngừng lại đi mà.
Cũng bởi vì có dị vật xâm nhập bất ngờ khiến nơi nhạy cảm tự động co bóp như mát xa lấy dị vật mới khiến Kha Luân có suy nghĩ như vậy.
Chu Hạ thật sự rất ghét cơ thể nhạy cảm của chính mình, tại sao vào lúc này nó có thể phản bội lại cô cơ chứ.
- Huhu...Luân coi như em xin anh đấy, nếu anh cứ tiếp tục em sẽ chết cho anh xem.
Hơi thở hỗn hển buông lời đe doạ. Từng chữ Chu Hạ thoát ra đều bị ngắt quãng bởi những lần tấn công mạnh mẽ của anh. Cố gắng mãi cô mới có thể nói ra một câu hoàn chỉnh.
Đây là lần đầu Kha Luân và Chu Hạ làm chuyện nam nữ. Thế mà Kha Luân lại giống như những người đàn ông từng trải dầy dặn kinh nghiệm còn Chu Hạ chỉ là cô gái thuần túy thôi mà, nhưng cho dù là người từng trải đi chăng nữa cũng khó lòng mà chịu được nhu cầu sinh lý của anh. Chu Hạ có thể gắng gượng đến bây giờ chưa ngất đi đã là một kì tích rồi.
- Lại muốn chết? Tôi đã nói rồi, em chỉ có thể chết dưới thân tôi mà thôi.
Kha Luân đề phòng trường hợp Chu Hạ sẽ cắn lưỡi tự tử đã xé rách một mảnh áo sơ mi gần đấy thẳng tay nhét vào miệng Chu Hạ.
Bép.
Kha Luân vỗ mạnh vào cặp đào tiên đặn bên dưới. Lưỡi hái một lần nữa chạy tuột vào bên trong. Anh nắm lấy hai tay Chu Hạ kéo ngược về sau. Bắt chước động tác cưỡi ngựa mà nhún nhảy, vui đùa.
Tấm vải trong miệng có cũng như không, nhưng nó làm cho cô khó thở. Chu Hạ đã dùng lưỡi đẩy mạnh tấm vải ấy ra ngoài, tiếng gào thét thống khổ một lần nữa vang lên.
- Đau...quá, dừng lại đi.
Ở tư thế nam thượng nữ hạ này anh đã chạm đến nơi tận cùng sâu nhất. Chú khủng long to lớn ấy đã chạm đến phần dạ con của Chu Hạ, khiến cô vừa buốt vừa thốn vô cùng.
- Ưm...anh đừng cắn.
Ngồi nhiều cũng mỏi, Kha Luân trở người nằm sải dài trên lưng cô gái, anh tựa đầu lên vai Chu Hạ, lưỡi đưa ra mút mát vùng da xung quanh đấy rồi lại há miệng cắn mạnh vào đầu vai tròn trịa, làn da mỏng manh ngay lập tức in hình tám chiếc răng đều tăm tắp.
- Tôi yêu say đắm cơ thể của em. Chu Hạ em chỉ có thể thuộc về tôi, nếu em dám làm những công việc khoe thân hay để người đàn ông khác chạm vào người thì kết cục như thế nào chắc em cũng vừa mới biết rồi đấy.
Kha Luân nắm lấy chiếc cầm mảnh khảnh ấy qua ra sau, nhắm vào đôi môi đang hé mở mà mút mạnh, anh vừa hôn vừa đay nghiến, bữa hắn giọng răn đe. Từ chữ thoát ra là một lần anh lao đến, Kha Luân như muốn cảnh cáo và khác sâu những lời nói này vào trong tám trí Chu Hạ, để cô mãi mãi không thể quên được những gì diễn ra hôm nay.
- Hạ Hạ biết rồi! Kha Luân anh tha cho em đi có được không?
Chu Hạ nhỏ nhẹ cầu tha. Cuối cùng thì Kha Luân đã có thể dùng hương vị tình dục để giáo huấn cô gái cứng đầu này. Chu Hạ đã ngoan ngoãn nghe lời không còn thấy bộ dạng xù lông, chống đối anh như lúc mới bắt đầu nữa rồi.
- Qua chuyện lần này Hạ Hạ học được những gì, mau nói tôi nghe?
Kha Luân hài lòng mỉm cười, anh nhẹ nhàng ôm lấy cô gái, tay nắm lấy chiếc bánh bao thơm mềm, khoái chí bóp nắn thành đủ thứ hình thù trong lòng bàn tay
Rồi lại búng nhẹ lên hạt đậu màu hồng sẫm trên đỉnh núi nhấp nhô. Anh đặt nó vào giữa hai ngón tay rồi se nhẹ.
- Anh dặn không được cãi lời anh, không được chống đối anh, không...không được tiếp xúc thân mật với người khác giới, không được làm công việc đó nữa, đã đủ chưa?
Đầu óc Chu Hạ vì thấm nhiễm sắc dục mà trở nên mụ mị, mơ màng, trở thành một con nai nhỏ làm và nghe theo những gì anh dặn dò.
Có lẽ mọi người đã suýt đã quên mất một điều rằng Kha Luân là một bác sĩ tâm lý tài ba.
Anh dễ dàng thao túng tâm lý Chu Hạ hay nói một cách dễ hiểu hơn là Chu Hạ đã bị người đàn ông này tiến hành thôi miên lúc nào chẳng hay.
- Tốt...nhưng tôi vẫn chưa thoả mãn, phải làm sao đây?
Đêm còn dài, nhưng mí mắt bà cơ thể Chu Hạ không thể tỉnh táo được nữa rồi. Cô không thể chịu đựng cái dục vọng ma quỷ ấy được nữa.
Đêm nay Chu Hạ trở thành vật hiến tế cho ác ma, cơ thể cô như bay bổng giữa bể trời nhục đục, để mặc cho tên ác ma ấy cường bạo, tiếp tục xâm chiếm, nuốt trọn lấy linh hồn của mình cho đến khi cô hoàn toàn nhất lịm đi, không còn nhận thức được gì nữa.