Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

(H+) Tình Một Đêm Với Tổng Tài - Tống Diễn Thần

" Cố Trạch kế hoạch đó anh đã tiến hành đến đâu rồi? " Tống Diễn Thần cất giọng trầm thấp, êm tai nhưng cũng đủ chèn ép người khác. 

" Lão đại yên tâm, tôi đã chuẩn bị xong chỉ là đang đợi người đó lộ diện thôi! " Cố Trạch không nhanh không chậm đáp. 

" Mời cô! " Người giúp việc ra hiệu cho cô vào trong , xong lại quay lưng đi ra phía sau nhà. 

Nghe tiếng động anh quay người lại, hôm nay anh mặc chiếc áo sơmi màu tối đơn giản đủ tôn lên vóc dáng tựa như người mẫu nam của các thương hiệu nổi tiếng. 

" Cậu đi trước đi! " Anh đặt ly rượu xuống ngồi lên ghế sofa, Cố Trạch trước khi đi còn dùng ánh mắt phức tạp nhìn cô. 

" Em còn đứng đó làm gì, mau vào đây đi. " Vừa nói, anh vừa nhìn cô khóe môi hơi cong lên mang chút tà mị bất cần. 

Âu Dương Đình Đình không thèm trả lời anh ta, đi thẳng đến ngồi xuống chiếc ghế cách xa anh nhất . 

" Tôi bảo em ngồi đó à, mau lại đây. " Tống Diễn Thần nói, giọng nói anh vẫn rất êm tai mềm mượt tựa như lông vũ nhưng nó lại xuyên thẳng qua màng nhĩ khiến trái tim cô bất giác đập mạnh. 

Âu Dương Đình Đình đứng lên tiến lại theo bản năng , khi cô bước lại gần anh đột nhiên duỗi tay ra kéo cô ngồi xuống đùi anh, bàn tay to lớn ôm eo cô cả hai tạo nên tư thế vô cùng mờ ám. 

" Này anh buông tôi ra. " Cô vùng vẫy muốn đứng lên, nhưng sức cô lại không bằng anh nên cố mấy cũng không được. 

" Ngồi im, em nên nhớ em đang là tình nhân của tôi , cho nên tốt nhất em đừng khiến tôi nổi giận rõ chưa?? " Tống Diễn Thần dừng sức siết chặt eo cô cảnh cáo. 

" Tống Diễn Thần anh đừng có mà quá đáng , anh đừng tưởng là anh đứng sau tất cả chuyện này . " Âu Dương Đình Đình nhấn mạnh từng câu từng chữ. 

Tống Diễn Thần nhếch môi , cất giọng trầm ấm mang theo ý mệnh lệnh :" Khoản thời gian này em cứ ở đây, muốn thứ gì cứ bảo thím Lam chuẩn bị là được. " 

Cô khẽ gật đầu , đối với cô ở hay không ở cũng chả quan trọng, điều lo lắng nhất đối với cô bây giờ là chờ cho sức khỏe của Đình Vũ ổn định lại sau đó chị em cô sẽ đi khỏi thành phố này tránh xa anh càng xa càng tốt. 

" Lão đại, xe đã chuẩn bị xong sắp đến giờ rồi nên chúng ta đi liền thôi !" Cố Trạch bước vào nhìn thấy cảnh đó vẫn bình tĩnh báo cáo. 

" Tôi ra liền , cậu đi ra xe trước đi! " Nói xong anh đưa tay nhẹ nhàng vuốt mái tóc cô, ánh mắt nhìn thẳng vào cô :" Em ở nhà tốt nhất nên yên phận, tôi có việc đi trước. " 

Anh vừa dứt lời liền buông cô ra, cô nhanh chóng đứng dậy đưa áo khoác cho anh, anh nhận lấy áo xong bước thẳng ra ngoài. 

Bên ngoài vang lên tiếng động cơ xe sau đó chiếc xe từ từ lăn bánh ra khỏi cổng , cô thở phào một hơi. 

Lần trước đến đây cô chưa có dịp quan sát, bây giờ nhìn xung quanh căn biệt thự này được thiết kế rất đẹp đẽ nhưng màu sắc sơn có chút lạnh lẽo tường trắng, đồ trang trí như bình hoa hay các tủ đến cả bật thang đều là màu đen, bộ ghế sofa cũng là tông màu trắng đen nhìn toàn thể thì có chút cô độc. 

Âu Dương Đình Đình cũng chẳng lạ lẫm gì với tính cách lạnh lẽo nắng mưa thất thuờng của anh thì việc thiết kế ngôi nhà như vậy là quá đơn giản. 

" Tiểu thư! " Một giọng nói của phụ nữ trung niên vang lên ở sau lưng cô. 

Âu Dương Đình Đình quay người lại thì thấy một người phụ nữ cở bốn mươi mấy tuổi gương mặt hiền hậu với nụ cười mĩm trên môi, cô đoán đây có thể là thím Lam mà lúc nãy anh nhắc tới . 

" Tiểu thư cứ gọi tôi là thím Lam, tôi là quản gia ở đây nên có gì cô cứ sai tôi chuẩn bị cho cô nhé. " Thím Lam nhẹ nhàng nói. 

Cô vội cười :" Thím cứ gọi con là Đình Đình đừng gọi tiểu thư nữa như vậy không được tự nhiên lắm. " 

Nhìn trong đôi mắt thím Lam cô chợt nhớ đến người mẹ của cô, mẹ cô cũng luôn cười dù ra sao đi nữa đôi mắt mẹ cô vẫn mang chút hiền hậu vốn có. 

" Được rồi con đi theo ta lên phòng nhé, Tống tiên sinh đã dặn con cứ ở trong phòng ngủ chính nên con đi theo thím! " thím Lam nói xong xoay người đi lên cầu thang , cô gật đầu đi theo sau. 

[...]

" Chủ thượng tại sao anh không giao nhiệm vụ quan trọng đó cho tôi ?" Tiếng nói của Vũ Hạo vang lên chứa sự bất mãn và tức giận. 

Cả căn phòng chìm trong bóng tối, chỉ có chiếc đèn nhỏ phát ra từ phía sau tấm màn đen đó, nhìn rõ được bóng lưng to lớn của người đàn ông, hắn ta đang pha chế trà mùi thơm nhẹ dịu của trà tỏa ra. 

" Chuyện đó cậu không cần lo vì nhiệm vụ đó tôi đã giao cho một người, người này có thể tiếp cận anh ta dễ dàng hơn mà không bị nghi ngờ , còn cậu lần này tôi gọi cậu về đây để đưa cho cậu một nhiệm vụ mới ." Giọng nói trầm thấp phát ra từ người đàn ông bí ẩn ở sau bức màn . 

Vũ Hạo hỏi với vẻ mặt nghi hoặc :" Nhiệm vụ lần này là gì, mong chủ thượng cứ nói! " 

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận