Chương 1102
Nhưng ông ta chưa từng nghĩ, có một ngày, ông ta sẽ trơ mắt nhìn đứa con trai năm trên giường bệnh, mà ông ta lại không làm gì được.
Màn đêm buông xuống.
Cửa đột nhiên truyền đến một tràng tiếng bước chân.
‘Vân Giai Kỳ nhìn về phía cửa, liền nhìn thấy một thân áo dài trắng của Mộ Lâm Châu, có rất nhiều trợ lý đẳng sau Anh ta mang một phần giấy tờ đến đây.
Bạc Ngạn Thiên cũng đã đến.
Mộ Lâm Châu đem bản cam kết đưa tới cho ông. Bạc Ngạn Thiên một tay giữ cam kết, một tay cầm bứt máy, dừng hồi lâu ở chỗ kí tên, lại chậm chạp không di chuyển. Trên tờ giấy, một vết mực chậm rãi lan ra, ông chợt quay đầu nhìn về phía giường bệnh của Bạc Tuấn Phong, toàn thân run lên.
Bạc Phong Chiến đưa tay nhận cam kết từ ông cụ Bạc.
“Cha, cha để con ký cho”
Ông cụ đưa bản cam kết cùng bút máy cho con trai. Bạc Phong Chiến nhận lại, dứt khoát ký tên mình lên thật ngay ngắn.
Mộ Lâm Châu cầm tờ giấy cũng tự mình kí tên vào. Một đám bác sĩ và điều dưỡng vây quanh cửa phòng bệnh.
“Chúng tôi sẽ sớm tiến hành rút ống nội khí quản” Mộ Lâm Châu nói: “Mọi người có muốn gặp mặt bệnh nhân lần nữa không?”
“Không cần đâu”
“Được!”
Mộ Lâm Châu gật đầu, định quay vào phòng phẫu thuật, Giai Kỳ đột nhiên lên tiếng: “Chờ một chút Mọi người quay đầu lại nhìn cô. Giai Kỳ mặc kệ, bước nhanh vào bên trong, Cô đứng trước giường, nhìn gương mặt yên tính của Tuấn Phong, vừa nghĩ tới, nếu rút ống nội khí quản, từ nay về sau anh sẽ không thể tự hô hấp được nữa, lòng cô đau như cất.
Giai Kỳ cúi đầu, ôm phần gáy của anh lên, giữ lấy trán, nhằm môi mỏng của anh hôn mạnh xuống.
“Tuấn Phong, tôi chờ anh, anh có thể cho tôi một chút hi vọng được không?
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!