Chương 112
Dạng đó còn không phải ông ta muốn chơi thế nào, thì chơi thế ấy sao?
“Xem ra năm năm qua, cô lăn lộn không ít!” Lý Khải Luân xoa xoa căm thô bỉ, nhất là khi nhìn thấy Vân Giai Kỳ trang điểm xinh đẹp hấp dẫn như vậy, lòng càng thêm ngứa ngáy chộn rộn, nhất thời hồn bay phách lạc: “Bao nhiêu tiền?”
Vân Giai Kỳ hơi nhướng mày: “Gì hả?”
“Vân Giai Kỳ, cô có thể moi ra nhiều chip để đến đây chơi như vậy, hẳn là đã được ông chủ lớn nào đó bao nuôi đúng không?”
Lý Khải Luân nói: “Ra một cái giá đi! Không ngại thì cô đi theo tôi, tôi nuôi cô, thế nào hả?”
‘Vân Giai Kỳ lạnh lùng, nhếch khóe miệng, Chó không thay đổi được bản tính ăn phân Gã Lý Khải Luân này hẳn cho rằng cô được ông chủ lớn bao nuôi nên mới có nhiều tiền vào sòng bạc như vậy.
Lý Khải Luân hỏi: “Vân Giai Kỳ, cô đi theo tôi thế nào hả?”
“Lý Khải Luân, ông có chơi không?”
‘Vân Giai Kỳ không thèm để ý đến ông ta: “Ông muốn chơi thì đặt cược”
Lý Khải Luân hỏi ngược lại: “Không phải tôi đã đặt rồi sao?”
‘Vân Giai Kỳ cười lạnh một tiếng: “Ông đặt ra bao nhiêu? Năm trăm nghìn đô? Bàn này cược một triệu, ông chơi nổi không?”
Lý Khải Luân nghe không lọt tai lời khiêu khích này: “Cô cho rằng tôi có chơi nổi không?
Tôi chỉ sợ cô sẽ nhanh chóng thua sạch đi một tỷ này. Đến lúc đó, thua nhiều tiền như vậy thì cô lấy gì đền?”
Vân Giai Kỳ nói: “Thua thì thua, chỉ là một tỷ đô thôi mà”
“ỒI Thật là mạnh miệng! Tiền một tỷ này là của cô sao?”
“Một tỷ đô chip này, không phải của tôi thì còn có thể là của ai?”
“Vân Giai Kỳ, cô đừng giả ngu với tôi, cô lấy đâu ra nhiều tiền như vậy? Nhưng mà cô làm tôi có chút bất ngờ đó! Cô dát vàng hay sao mà đáng giá như vậy?”
Câu nói này của ông ta đã dẫn đến vô số lời bàn tán.
“Đúng vậy, người phụ nữ này lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?”
“Thì thế, cũng không phải là cổ đông cờ bạc! Tôi thấy, là tình nhân được ông chủ lớn nào đó bao nuôi chứ gì?”
“Một tỷ chip! Người phụ nữ này cũng thật có giá đấy!”
Lý Khải Luân lại bỏ thêm năm trăm nghìn chip, rồi đột nhiên nói đầy ẩn ý: “Nếu cô thua thì làm người phụ nữ của tôi, sao hả?”
Ánh mắt Vân Giai Kỳ rất lạnh lùng: “Lý Khải Luân, ông không có tư cách nói lời này”
Vừa nói, cô giơ tay ra hiệu cho người chia bài.
Baccarat là một trò chơi bài xác suất.
Nói cách khác, may mắn là yếu tố quan trọng.
Loại trò chơi càng mang tính may rủi thì càng thu hút được các con bạc.
Nhưng chỉ sau hai vòng, Lý Khải Luân đã bắt đầu không thể ngồi yên.
‘Vân Giai Kỳ làm nhà cái, Lý Khải Luân ngồi đối diện với cô được xem là Thiên Môn, nhưng Thiên Môn của ông ta rõ ràng không thể đè ép được Vân Giai Kỳ, chỉ hai vòng đã thua hết sạch một triệu đô.
Nếu không phải tay Vân Giai Kỳ vốn không hề đụng đến các lá bài, cả quá trình đều do người chia bài phát bài, thì ông ta thậm chí đã nghỉ ngờ liệu có điều gì đó gian lận.
Kết thúc hai vòng, nhà cái ra hiệu: “Người chơi, mời đặt cược.”
Cơ mặt của Lý Khải Luân co giật, không cam lòng, lại tiếp tục đặt cược.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!