Chương 1566
Có chắp thêm cánh thì cũng không thoát được.
Bởi vì thỉnh thoảng cô còn nhìn thấy máy bay trực thăng bay lượn trên bầu trời và tuần tra suốt hai mươi bốn tiếng.
Tòa thành lớn như thế mà không nhìn thấy cả một con muỗi.
Hơn nữa cô lại là một người còn sống sờ sờ thế này, trừ khi Kỳ Thiên Nam không cố tình bố trí canh gác nữa thì may ra cô mới chạy thoát được.
Vân Giai Kỳ hơi thất vọng.
Mạn Nhi ở bên cạnh cũng thất vọng theo.
Mặc dù phong cảnh trên đảo thật sự rất đẹp, nhưng cô nhận ra bọn họ không thể nào chạy trốn được khi ở hòn đảo này.
Muốn rời khỏi hòn đảo thì chỉ còn cách hoặc là đi qua biển, hoặc là đi trên trời.
Đột nhiên Vân Giai Kỳ không còn tâm trí nào để xem phong cảnh nữa, cô cúi đầu lặng lẽ đi theo sau lưng Kỳ Thiên Nam Kỳ Thiên Nam đột nhiên dừng chân lại, đầu cô bỗng đập vào người anh ta. Theo bản năng cô vội vàng lùi lại rồi suýt chút nữa ngã nhào ra đẳng sau.
Lúc này cơ thể cô được một cánh tay giữ chặt lấy.
Cô ngẩng đầu thì thấy Kỳ Thiên Nam đang cúi đầu nhìn mình. Làn gió biển thổi bay vạt áo, những sợi tóc trên trán hơi rối, anh ta nheo đôi mắt ấn chứa ý cười bên trong.
“Sao vậy, có tâm sự gì sao?”
“Tôi không có, sao… sao anh lại hỏi như vậy?”
“Em luôn cúi đầu xuống và không nhìn đường gì cả.”
Lúc này Vân Giai Kỳ mới để ý hôm nay anh ta đã thay chiếc áo sơ mi màu xanh biển và một chiếc quần dài màu trắng làm người ta có cảm giác như một chàng công tử dịu dàng khi đứng trong gió.
Khi anh ta nheo mắt rồi mỉm cười, nụ cười xinh đẹp tựa như ánh trăng Nhưng bình thường khi anh ta không cười thì lại có khí thế khiến người ta lạnh lẽo.
Vân Giai Kỳ lập tức vùng ra khỏi tay anh ta: Tôi… tôi chỉ tò mò hòn đảo này lớn quá thôi?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!