Chương 413
Vân Giai Kỳ nói: “Cảm ơn, để tôi thử xem.”
Cô gắp một miếng thịt kho tàu, căn thử một miếng, nước dùng dính trên miệng của cô, nhìn có một hương vị rất đặc biệt.
Bạc Tuấn Phong nhìn thoáng qua, ban đầu anh cũng không muốn ăn đâu, nhưng thấy cô ăn ngon quá cũng gắp một miếng vào bát của mình.
Đầu bếp và người hầu nhìn thấy thì vì được sủng mà sợ hãi.
Bọn họ đã đến nhà họ Bạc nhiều năm như vậy rồi, đây là lần đầu tiên ngồi xuống ăn cùng với Bạc Tuấn Phong, bình thường đương nhiên bọn họ không thể làm như thế này được.
Bạc Tuấn Phong là người cao quý đến mức nào chứ, là rồng là phượng, thế mà lại ngồi chung một bàn với bọn họ.
Cô Vân Giai Kỳ này không biết là người ở đâu, cậu Bạc thân phận tôn quý đến vậy nhưng lại đồng ý ăn cơm ở trong này với cô.
Đầu bếp Mạnh thử thăm dò: “Cậu Bạc, mùi vị thế nào vậy? Không kém hơn trên bàn ăn chính chứ?”
Bạc Tuấn Phong gật đầu: “Mùi vị không tồi”
Cách ăn tôm thế này kiểu gì cô cũng không học được, chỉ đơn giản cho vào miệng, cô sẽ không phải dùng tay bóc vỏ tôm.
Vân Giai Kỳ buông bát, giơ tay chuẩn bị bóc tôm, nhưng thấy một đôi đũa gắp lấy mấy con tôm ở trước mặt cô.
Cô nhìn về phía Bạc Tuấn Phong, nhìn thấy anh đã xắn cổ tay áo lên, rồi kiên nhẫn ngồi bóc vỏ tôm, vỏ tôm, đầu tôm đều được bóc sạch sẽ.
“Anh biết bóc tôm từ lúc nào thế?”
Trước kia anh sẽ không bóc tôm đâu.
Bạc Tuấn Phong không nói gì cả, yên lặng gắp tôm cho vào bát cô rồi tiếp tục bóc tôm.
Ánh mắt Vân Giai Kỳ hơi lóe lên.
Đây là bóc cho cô sao?
Người hầu thấy thế cười nói: “Cậu Bạc thật chăm sóc cô Vân, còn bóc vỏ tôm cho cô Vân nữa”
Vân Giai Kỳ bóc vỏ tôm, vừa mới cho vào miệng một con tôm khác đã xuất hiện trong bát của cô.
Cô nhìn Bạc Tuấn Phong, từ góc độ của cô, có thể nhìn thấy sườn mặt lạnh lùng tỉnh xảo của anh, dưới ánh đèn trông vô cùng đẹp trai.
Dù là động tác bóc tôm trông cũng vô cùng tao nhã.
Ánh mắt Vân Giai Kỳ trở nên hoảng hốt.