Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Hào Môn Quý Phụ

Bước ra khỏi nhà thầy giáo, Úc Lâm đứng cạnh tôi như một con husky tranh công: “Chị dâu, tôi vừa rồi làm khá tốt phải không?”

Lâm Diêu và bạn trai đi theo phía sau xen lời. "Ảnh đế thì thế nào? Cũng chỉ là một diễn viên…”

Tôi cau mày.

Cái này Lâm Diêu, ức hiếp tôi quen rồi, bây giờ liền bắt đầu công kích bừa bãi.

Kết quả là tôi chưa kịp nói gì thì bạn thân của tôi đã không thể kiềm chế nổi: "Cậu mỗi ngày súc miệng bằng phân à? Thối như vậy…”

Hai người chửi mắng lẫn nhau.

Minh tinh Úc Lâm nhìn bạn thân tôi rồi nói với tôi: "Chị dâu, tôi có thể đuổi theo bạn thân của chị được không?"

Tôi ôm trán.

Giữa lúc hỗn loạn, một chiếc Rolls-Royce lao tới trước mặt chúng tôi.

Bạn trai của Lâm Diêu kêu lên: "Mẹ ơi, đây không phải là mẫu xe mới nhất của BMW sao? Với lại bữa tiệc vừa kết thúc, vẫn còn người đến sao?”

Lâm Diêu chế nhạo: "Dù sao cũng không phải là Sở Lâm Lang, một con quỷ nghèo nàn.”

"Cậu nói ai là quỷ nghèo?"

"Cô nói ai là quỷ nghèo?"

Úc Lâm và bạn thân tôi đồng thanh nói, khá ăn ý.

Đúng lúc này, cửa xe mở ra, một người đàn ông mặc vest, đi giày da bước ra.

Trong đêm tối, anh ấy từng bước từng bước một đi về phía tôi, mỗi bước đi đều in sâu trong lòng tôi.

“Anh, anh tới rồi!"

Úc Hoành không để ý tới cậu ta, đi thẳng tới chỗ tôi, sau đó cởi áo khoác khoác cho tôi, dịu dàng vuốt mái tóc đang tung bay của tôi: “Đi thôi, chúng ta về nhà.”

Bạn trai của Lâm Diêu mở to mắt với vẻ khó tin: "Úc tổng của tập đoàn Úc thị!"

Lâm Diêu sắc mặt rất khó coi nói: "Bọn họ có quan hệ gì?"

Úc Lâm trợn mắt nhìn cô ta: “Cô bị mù à? Đây không phải rõ ràng là quan hệ vợ chồng sao?”.

“Vợ chồng?!” Lâm Diêu cao giọng, vẻ mặt ghen tị vặn vẹo.

Úc Hoành thậm chí không buồn nhìn Lâm Diêu cùng những người khác, nắm lấy tay tôi và lên xe.

Bàn tay anh ấy ấm áp và to lớn, bao bọc lấy lòng bàn tay tôi khiến tôi cảm thấy an tâm.

Bàn tay anh ấm và to, bao bọc lấy lòng bàn tay tôi, khiến tôi cảm thấy yên tâm và xúc động.

"Úc Lâm tới đó, không gây phiền phức gì cho em chứ?”. Anh ấy hỏi.

"Sao anh biết em đến dự tiệc của thầy giáo, lại còn gọi Úc Lâm tới? Anh... không phải là anh đang theo dõi em chứ?”.

“Nếu anh nói sự thật, em có trách anh không?” Anh ấy nhìn tôi chăm chú hỏi.

Tôi:"?"

"Lần trước cùng bố vợ nói chuyện, lúc anh đang thay quần áo, ông ấy có nói chuyện với anh.”

A, nói về cái gì cơ?

"Bố vợ nói rằng em trước nay đều nói về điều tốt chứ không nhắc đến điều xấu. Từ cấp ba đến đại học và thậm chí đi làm, đều bị một cô gái tên Lâm Diêu bắt nạt. Ông ấy nói, với tư cách là một người bố, rõ ràng một đấm có thể giết chết một con bò, nhưng lại không thể đòi lại công lý cho con gái mình.”

"Vì vậy, anh đã an bài một tai mắt ở công ty em."

Anh ấy nhẹ nhàng chạm vào tóc tôi, ánh mắt đầy sự đau lòng: “Từ hôm nay trở đi, sẽ không có ai dám bắt nạt em nữa.”

Tôi cắn cắn môi, mắt rưng rưng.

Tôi từ nhỏ đã không có mẹ, chính là ba tôi một mình nuôi dưỡng tôi.

Ông ấy đã rất cực khổ, nên tôi không muốn nói cho ông ấy mấy chuyện vặt vãnh này khiến ông ấy phải khó chịu. Việc bị Lâm Diêu bắt nạt, tôi luôn che dấu rất tốt.

Nhưng vào lúc này, chỉ vài lời nói của Úc Hoành đã khiến cánh cửa bí mật này mở ra.

Anh ấy nhẹ nhàng ôm tôi, để tôi vùi mình vào ngực anh ấy, lồng ngực vững chắc và ấm áp: “Khóc đi. Khóc xong lúc sau, sẽ chỉ còn nụ cười.”

Nhấn Mở Bình Luận