Cố Ninh Tinh ngồi ăn đối diện cùng bà Âu và anh ta, nhưng đến sau một lúc cô đột nhiên muốn thưa với bà một chuyện, và không biết bà có đồng ý hay không,
"Bà nội, cháu có thể ra ngoài tìm một công việc được không bà " Cố Ninh Tinh hít thật sâu, mới lấy can đảm lời nói của mình phát ra,
Bà Âu nghe cô nói vậy, không ngừng ngại suy nghĩ mà đồng ý ngay, "Được.. "
Thế nhưng lúc bà âu chưa kịp nói hết, thì đột nhiên Âu Thành Nghiêm ngồi đối diện ra sức lạnh lùng phản đối ngăn cản ngay, "Không được, nhà họ Âu trước giờ không thể ra ngoài tùy tiện tìm kiếm việc làm "
Cậu chuyện của bà và Cố Ninh Tinh đang nói, bị cậu xen vào, khiến bà Âu bực mình đến cau mày mà còn liếc anh ta rồi mắng anh, "Thằng nhóc này, cháu im ngay cho ta "
Âu Thành Nghiêm không được bà theo phe, vậy mà lại ủng hộ cô còn mắng cả anh nữa, nên anh ta mới bực tức ra sức phản đối,
"Nhưng bà nội, nhà họ Âu chúng ta là một tập đoàn lớn nhất, sao có thể để một người con dâu ra ngoài tìm việc làm như vậy được "
Sau đó anh ta suy nghĩ một chuyện, tìm một vị trí ở công ty cho cô, nếu đưa cô vào công ty của Âu thị làm việc, vậy thì Cố Ninh Tinh sẽ không ra ngoài tìm việc nữa, "Nếu cô ấy muốn làm việc, vậy cháu sẽ sắp xếp một vị trí cho cô ấy ở công ty "
"Ta không muốn ép buộc cháu dâu, con bé tự mình quyết định lựa chọn của nó, ta không cấm " bà Âu ngang nhiên bỏ ngoài tai lời Âu Thành Nghiêm nói, và sẽ quyết định ủng hộ lựa chọn của Cố Ninh Tinh,
Cố Ninh Tinh nghe được lời chấp thuận của bà, cô liền hớn hở mỉm cười, "Vậy cháu cảm ơn bà ạ "
Âu Thành nghiêm không ngờ bị bà làm một phen khiến anh ta rất tức giận, còn không thể ăn nổi nữa nên đã đứng dậy "Cháu ăn no rồi ạ "
Một lúc sau ăn xong, cô cùng bà lên lầu, để bà kể thêm về những chuyện thời còn trẻ của bà khi lần đầu được rã vào nhà họ Âu này làm dâu, quả thật đời bà cũng may mắn khi được một người mẹ chồng yêu thương bà, nên tính cách đó đã làm bà hiểu ra,
Cho đến khi mẹ của Âu Thành Nghiêm làm dâu, bà vẫn đối đãi thật tốt, vì người mẹ của Âu thành Nghiêm cũng chính tay bà trọn, giống như Cố Ninh Tinh hiện giờ vậy,
Thế nhưng đến khi Cố Ninh Tinh tò mò thắc mắc hỏi về ba mẹ của Âu Thành Nghiêm, thì bà Âu đột nhiên sắc mặt biến thành buồn bã,
Biết mình đã hỏi những lời không nên hỏi, nên ngay lập tức đã xin lỗi bà, còn an ủi bà,
Thế nhưng bà không hề phàn nàn gì về câu hỏi của Cố Ninh Tinh, mà bà quyết định thẳng thắn trả lời cho cô biết,
Năm đó mọi chuyện tất cả cũng là lỗi tại bà, trước đó ba Âu Thành Nghiêm cũng quen biết một cô bạn gái, thế nhưng được bà Âu tìm một người vợ cho con trai mình,
Cũng là một tranh cãi gay gắt, cuối cùng ba Âu Thành Nghiêm cũng chịu lấy mẹ anh làm vợ,
Tưởng chừng hai người lấy về không hòa thuận, nhưng không ngờ dần dần ba của Âu Thành Nghiêm đem lòng yêu thương mẹ anh, mà quên đi người tình mà sống hạnh phúc đến khi anh ra đời,
Nhưng những gì hạnh phúc cũng không thể trọn vẹn được bao lâu, thì tai nạn đã ập xuống dòng họ Âu gia,
Ba mẹ của Âu Thành Nghiêm được bà Âu cho cả hai một chuyến du lịch ở Nhật Bản để trượt tuyết, vì đó là sở thích của cả hai, nhưng không ngờ họ lại bị một tai nạn giao thông cực mạnh khiến cả hai người đã tử vong,
Năm đó Âu Thành Nghiêm chỉ mới được có ba tuổi, đã phải chịu cảnh mất đi cha mẹ,
Và theo thông tin điều tra mới phát hiện, người đâm lao vào xe của ba mẹ Âu Thành nghiêm gây tai nạn là cô người tình cũ của ba anh ta,
Ả ta vì không thể quên ông ta, và không thể chịu đựng sự dày vò, nên ả mấy năm qua điều uống rượu hoặc chơi những thứ lành mạnh, nên đã làm một việc là gây tai nạn, thế nên ngày hôm ấy ả biết cả hai đi du lịch cho tuần trăng mật nên ả đã chạy theo xe của ba mẹ Âu Thành Nghiêm, thế nên chính điều đó cũng khiến cô ta mất mạng cùng với ba mẹ Âu Thành Nghiêm,
Bà Âu tâm trạng vừa kể vừa đau lòng, Cố Ninh Tinh nghe được những chuyện này, cô cũng tâm trạng ngồi cạnh bà chỉ biết an ủi, cho bà tâm trạng tốt hơn,
Một lúc sau, Cố Ninh Tinh hiểu chuyện ngay lập tức đổi chủ đề, cô nói chuyện vui vẻ cho bà cười, quả thật rất hiệu quả ngay, bà cười rất là tươi luôn,
Nói xong Cố Ninh Tinh cũng phải rời đi vì bà còn phải xử lý những công việc phía đối tác,
Xuống dưới nhà đã không thấy Âu Thành Nghiêm đâu cả, cô liền nhanh chóng về nhà mình để thu xếp lại đồ dùng của mình,
Bên dưới nhà có Kháp Kháp và Tô Diệp đang chờ cô, sau đó cả ba cùng nhau rời khỏi nhà chính,
Cố Ninh vừa đi được một đoạn ở hồ bơi, cô từ xa đã nhìn thấy Lâm Bình Chi từ từ tiến đến gần cô với bước chân nhẹ nhàng,
"Xin chào, phu nhân " Cô ta đến gần trước mặt cô, liền cất giọng gọi cô một tiếng phu nhân rất nhẹ nhàng,
Tuy cô ta cũng là vợ của Âu Thành Nghiêm, nhưng cô ta cũng phải gọi Cố Ninh Tinh một tiếng phu nhân, vì chính cố Ninh Tinh mới là người vợ chính thất của Âu Thành Nghiêm,
Cố Ninh Tinh cũng biết điều còn mỉm cười và không nói gì hết, cô chỉ cất lên một tiếng "Ừm"
Cô Ninh Tinh chạm mặt cô ta xong, sau đó rời đi, nhưng cô đi ngang qua Lâm Bình Chi, thì đột nhiên cô ta tự mình ngã về phía hướng hồ bơi, "Ah... "
Cố Ninh Tinh lập tức phản ứng nhanh, chộp được tay của Lâm Bình Chi, sau đó cả hai lúc này tư thế một người xấp ngã xuống nước, còn một người đang cố gắng nắm lấy thật chặt,
"Phu nhân đang làm gì vậy, người hãy mau buông nhị phu nhân ra đi ạ " Noãn Noãn chợt giật mình khi nhìn thấy Cố Ninh Tinh nắm lấy Lâm Bình Chi ngay lập tức bảo cô buông ra, nhưng không biết phía sau Lâm Bình Chi là một hồ bơi,
"Em chắc chứ... " Cố Ninh Tinh nheo mày trả lời nói, nhưng vừa nói xong cô vô tư lập tức buông tay ngay,
Cô ta bị rơi xuống hồ bơi, khổ sở cố gắng vùng vẫy để nổi lên mặt nước để la hét kêu cứu "Ah... Cứu... cứu với, Thành Nghiêm cứu em với "
Từ phía xa Âu Thành Nghiêm đang đang đi đến cùng với người trợ lý của mình, lập tức nhìn thấy Lâm Bình Chi rơi xuống nước anh ta nhanh chóng nhảy xuống cứu "Bình Chi, Bình Chi "
Cô ta được Âu Thành Nghiêm đưa lên, liền khó chịu mà ho khan vài tiếng, vì cứu kịp thời nên không bị gì cả
Âu Thành Nghiêm đưa lâm Bình Chi lên thân thể cô ta không ngừng co người lại run rẩy trong lòng anh ta,
"Cố Ninh Tinh, cô đã làm gì vậy hả " Âu Thành Nghiêm lo lắng cho Lâm Bình Chi nên đã tức giận quát lớn với Cố Ninh Tinh,
Cố Ninh Tinh dù bị Âu Thành Nghiêm quát lớn làm cho giật mình, nhưng bộ dạng của cô rất thanh tú, vì mình chẳng làm gì sai cả,
"Anh la hét cái gì, tôi chẳng làm gì cả, cô ta là tự ngã "
"Thiếu phu nhân, dù người có tức giận hay ghét nhị phu nhân đi chăng nữa, người cũng đừng đối xử như vậy, nhị phu nhân thân thể rất yếu như lỡ như đuối nước thì sao ạ "
Cố Ninh Tinh vừa nói dứt lời, ngay lập tức cô bé Noãn Noãn liền đứng ở đấy nói lời bịa đặt, giả vờ đáng thương nói giúp cho Lâm Bình Chi, và còn đổ dầu thêm lửa, để khiến cho Âu Thành Nghiêm càng thêm hiểu lầm về cô,
"Cô bé, em nói những lời này là không đúng rồi, tôi không làm gì cô ta cả là tự cô ta ngã, và lúc nãy là em bảo tôi thả ra thì ta thả và... "
Cố Ninh Tinh quả thật ngay từ đầu không muốn chuyện này xảy ra, thế mà lại giở trò thủ đoạn muốn du khống cô, sau đó cố Ninh Tinh cau mày tiến đến gần Lâm Bình Chi và anh ta đang ngồi gần hồ bơi,
"Cô muốn làm gì đây "Âu Thành Nghiêm cau mày có chút gì đó đề phòng Cố Ninh Tinh, sẽ làm chuyện gì nên đã che chắn cho Lâm Bình Chi,
Cố Ninh Tinh khuỵ ngồi xuống, nhìn anh ta với vẻ mặt cười khinh bỉ, sau đó mạnh tay lần này đẩy thẳng cô ta xuống hồ bơi thêm một lần nữa, "Bây giờ, tôi mới thật sự tức giận, muốn đẩy cô ấy đấy "
"Áh... Thành... Thành Nghiêm... Cứu em " cô ta thêm một lần nữa vùng vẫy khổ sở,
Âu Thành Nghiêm bên cạnh nhanh chóng đưa cô ta lên, và thật sự tức giận, nhưng không thể làm gì được Cố Ninh Tinh,
Cố Ninh Tinh đừng dậy cho anh ta một cái lườm chán ghét rồi bỏ đi,