Người phụ nữ bí ẩn: “Phải, huyết mạch của ngươi cũng có thể làm điều này, nhưng không cần thiết. Tổ tiên của ngươi đã quá mạnh rồi, có thể dùng chính sức mình cưỡng chế nghịch thiên cải mệnh, nên gia tộc các ngươi hoàn toàn không cần phải cướp đoạt huyết mạch người khác để mạnh lên”.
Diệp Quân gật gù: “Ta hiểu rồi”.
Người phụ nữ bí ẩn lại nói: “Thần Đạo năm xưa cũng từng nô dịch chư thiên vạn giới. Chủ nhân bút Đại Đạo càng muốn nắm giữ số mệnh của hết thảy chúng sinh trong tay nên mới tạo ra trật tự mới, để vạn vật phải tuân theo ý chí và suy nghĩ ông ta mà vận hành...”
Bà ấy thoáng dừng lại: “Ông ta lợi hại là thật, mà ta cũng không thể nói suy nghĩ ấy là sai. Bởi trật tự nguyên thủy nhất là do ông ta tạo ra trước, hơn nữa cũng chưa làm việc xấu gì. Nhưng nếu ngươi đụng độ ông ta thì phải cẩn thận, bởi người này có thể khống chế Đại Đạo, biết rõ quy tắc vận hành của thiên địa, mưu kế rất sâu”.
Diệp Quân gật đầu: “Vâng”.
Người phụ nữ bí ẩn lại nói: “Lần này đưa ngươi đến đây, thứ nhất là để lánh nạn. Chủ nhân nơi này là Thanh Đế, tuy đã bị Chân Thần giết nhưng ý chí vẫn còn tồn tại, Chấp Kiếm Nhân kia có đến đây cũng phải kiêng kỵ. Thứ hai là để xem có thể lấy được đạo thống của Thanh Đế, hoặc kết giao với hậu duệ hay không”.
Bát Uyển bỗng xen vào: “Bà ta không sợ ý chí của Thanh Đế!"
Diệp Quân vừa nhìn sang thì cảm nhận được đất trời sau lưng nứt vỡ, một thanh kiếm phá không lao đến.
Chấp Kiếm Nhân!
Hắn vội hỏi trong lòng: “Tiền bối! Bà ta không sợ ý chí của Thanh Đế! Làm sao bây giờ?"
Giọng nói kia im bặt suốt một hồi mới đáp: “Ngươi dầu gì cũng lớn rồi, phải biết tự cáng đáng mọi chuyện. Ta đi nghỉ đây, lần sau nói chuyện tiếp!"
Diệp Quân: “???"
Tự cáng đáng?
Nghe thấy lời của người phụ nữ bí ẩn, Diệp Quân nhất thời cạn lời.
Hắn hiện tại không thể nào tự chống lại sức mạnh của Chấp Kiếm Nhân này được, hắn cũng hiểu khá rõ thực lực của bản thân.
Lúc này, chân trời đột nhiên nứt ra, sau đó, một cô gái chậm rãi xuất hiện, ánh mắt cô gái lạnh như băng, dù cách nhau mấy vạn trượng, Diệp Quân vẫn có thể cảm nhận được ý lạnh.
Diệp Quân im lặng.
Có lẽ đây là người không dễ thuyết phục, chắc là không nói phải trái được.
Bát Uyển bên cạnh Diệp Quân nhìn Chấp Kiếm Nhân kia, nhíu chặt mày.
Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Bát Uyển: “Muội quen người này à?”
Bát Uyển cúi đầu không nói gì, nhưng tay lại nắm chặt lấy tay hắn.
Thấy cảnh này, Diệp Quân chỉ biết cười khổ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!