Thế mà lại dám mắng cô bé.
Mẹ nó chứ!
Nhị Nha nhìn Diệp Quân: “Đến tộc Bác Thiên, ngươi đánh người lớn, ta đánh người nhỏ, có dám không?”
Diệp Quân lập tức nói: “Dám chứ!”
Hắn cũng đã nghẹn một bụng lửa giận rồi.
Nhưng hắn lại cảm thấy có gì đó không đúng, ta đánh người lớn?
Tiểu Bạch ở một bên bỗng điên cuồng vung nắm đấm nhỏ, đôi mắt tròn xoe, có thể thấy nó cũng rất tức giận.
Thế mà dám mắng Nhị Nha.
Chết tiệt!
Móng vuốt nhỏ vùng vẫy, Tiểu Bạch càng nghĩ càng cảm thấy tức, lấy một quả bom lớn, sau đó nhấn xuống…
Mẹ nó chứ, hủy diệt luôn!
Diệp Quân: “…”
…
Hủy diệt luôn!
Tiểu Bạch cực kỳ tức giận, thế mà lại dám mắng Nhị Nha, mọi người cùng nhau hủy diệt hết luôn đi.
Thấy Tiểu Bạch châm lửa một quả bom, sắc mặt Diệp Quân lập tức thay đổi, không suy nghĩ gì đã né sang một bên.
Đáng sợ quá!
Thấy Diệp Quân né đi, Tiểu Bạch sửng sốt, đôi mắt to tròn đó đầy vẻ khó hiểu, móng vuốt nhỏ vùng vẫy không biết đang nói gì.
Lúc này Nhị Nha bỗng đánh một cú vào quả bom đó.
Ầm!
Quả bom vừa nổ tung, tất cả sức mạnh được sinh ra lập tức bị cú đánh này của Nhị Nha phá hủy.
Một tay hạ gục quả bom.
Mọi sức mạnh đều bị Nhị Nha trấn áp.
Nhìn thấy cảnh tượng này, mí mắt Diệp Quân đứng cách đó không xa giật một cái, cảm thấy kinh sợ không thôi, trước đây hắn đã từng trải nghiệm uy lực của quả bom này, mà hắn không ngờ sức mạnh cường đại đó lại không có gây ra bất kỳ mối đe dọa nào cho Nhị Nha.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!