Bác Thiên Đạo quát: “Rút vào biên giới!"
Ông ta vung tay khiến thời không ở nơi nào đó trong Bác Thiên nứt vỡ, để lộ một cái khe đen ngòm trông vô cùng kinh khủng.
Rút vào biên giới!
Cường giả tộc Bác Thiên nghe lệnh thì lập tức rút lui vào khe hở, không chút chần chừ.
An Nam Tịnh và những người khác sao có thể đứng yên nhìn họ rút đi, bèn vội vã đuổi theo. Giọng nói bí ẩn vang lên trong đầu Diệp Quân: “Đừng để họ chạy vào biên giới!"
Hắn vội la lên: “Đừng đuổi theo!"
Những người khác nghe vậy thì dừng lại ngay trước kẽ hở không gian, thấy còn hai Đại Đế đứng trước mặt.
Các cường giả cao cấp đã rút lui thành công, nhưng tộc Bác Thiên vẫn còn nhiều người khác tương đối yếu không kịp rút.
Kỳ Tỉ Thiên cong môi hỏi Diệp Quân: “Xử lý chúng thế nào?"
Hắn lạnh lùng đáp: “Giết hết”.
Kỳ Tỉ Thiên vui vẻ: “Được!"
An Nam Tịnh thêm vào: “Tỉ Thiên, những ai có huyết mạch Bác Thiên thì giữ lại”.
Kỳ Tỉ Thiên cười: “Biết rồi”.
Nói xong thì cùng Thiên Tú lao tới những cường giả tộc Bác Thiên bên dưới.
Những tiếng kêu thảm thiết lần lượt vang lên.
Giết là giết!
Diệp Quân chợt phát hiện Kỳ Tỉ Thiên rất thích chơi trò đá thủ cấp, làm hắn nhìn mà rùng mình.
Cường giả cao cấp của tộc Bác Thiên đã rút lui gần hết, những người ở lại tuy không yếu nhưng sao có thể là đối thủ của Kỳ Tỉ Thiên và những người khác?
Vậy nên vừa đánh nhau thì một bên đã đổ như ngả rạ.
Bác Thiên Đạo đứng trên cao nhìn xuống cảnh tượng này, sắc mặt xấu xí vô cùng.
Bỗng Diệp Quân ngẩng lên nhìn ông ta. Ánh mắt ông ta cũng vừa khéo chạm hắn: “vũ trụ Quan Huyên! Cứ đợi đấy!"
Nói rồi hóa thành một tia sáng bay vào kẽ hở ở xa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!