Người Diệp Quân rung lên, hắn hóa thành kiếm quang biến mất ở nơi xa, trong chớp mắt, hắn tới lối vào sơn cốc, hắn nhìn vào trong thì thấy thi thoảng có sấm sét phóng xuống, mặt đất rung chuyển, núi non chấn động.
Trong sơn cốc như ngày tận thế.
Mật cảnh Thượng Thanh!
Diệp Quân đang định đi vào nhưng lúc này có tiếng bước chân vang lên, hắn quay lại thì thấy có hai người đang chầm chậm bước đến, người đi trước là một cô gái mặc váy mây thêu hoa, dáng người cao ráo, khuôn mặt xinh đẹp, trên eo thắt một viên linh ngọc cực phẩm thượng hạng.
Mà đi cùng cô ấy là một chàng trai áo trắng, tướng mạo của hai người này khá giống nhau.
Cả hai đều đang nhìn về phía Diệp Quân.
Diệp Quân lùi sang một bên nhường đường.
Lúc này, cô gái đi trước nhìn hắn hỏi: “Công tử cũng tới thăm dò mật cảnh Thượng Thanh à?”
Diệp Quân hơi bất ngờ, không ngờ cô ấy lại chủ động hỏi, hắn đáp: “Tới xem thử!”
Cô gái váy mây quan sát Diệp Quân: “Cảnh giới Địa Tiên?”
Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.
Nghe lời này của Diệp Quân, cô gái váy mây và chàng trai áo trắng đều bị sốc, trên mặt họ tràn đầy sự khó tin.
Trong mắt cô gái lộ ra vẻ kinh ngạc: “Cảnh giới Địa Tiên mà lại tới đây hả?”
Diệp Quân im lặng, hắn biết cảnh giới của mình quá thấp, hắn tới đây có vẻ không được bình thường.
Hai người trước mặt đều là cảnh giới Tuế Nguyệt Tiên, hắn mới cảnh giới Địa Tiên, trên Địa Tiên là Chân Tiên, Thiên Tiên, Chí Tiên, Đạo Tiên, Tuế Nguyệt Tiên.
Cách nhau cả năm cấp độ!
Diệp Quân lắc đầu cười, hắn cảm thấy cảnh giới của mình thấp đến lạ, cho nên cũng không nghĩ nhiều, hắn nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Ta chỉ tới đây xem thôi, không có ý định đi vào”.
Vẫn nên khiêm tốn thì hơn, ngông nghênh quá dễ bị dạy đời.
Nghe Diệp Quân nói thế, cô gái váy mây lắc đầu khuyên giải: “Công tử à, thực lực của ngươi quá thấp, thật sự không nên tới đây, đừng nói đi vào mật cảnh sơn cốc kia, dù gặp phải những người tâm địa độc ác cũng vô cùng nguy hiểm, mau rời đi đi!”
Diệp Quân nhìn thoáng qua cô gái váy mây, cười nói: “Đa tạ cô nương nhắc nhở!”
Cô gái váy mây gật đầu, sau đó cùng chàng trai áo trắng bên cạnh đi vào sơn cốc.
Lúc này chàng trai áo trắng bên cạnh cô gái váy mây chợt nói: “Tỷ, người này không biết tự lượng sức mình, cảnh giới Địa Tiên mà cũng dám tới đây, tỷ nhắc nhở hắn làm gì?”
Cô gái váy mây hơi nhíu mày: “Nhắc nhở một câu thì mất cái gì?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!